"Thiếu, thiếu gia, chỉ đùa cô thôi."
"Tôi nặng nhẹ, nơi đó chắc chắn sẽ đưa cô qua."
Lạc San bồi thêm một đòn bên cạnh.
"Cô tự nhiên là nặng nhẹ, cho cô một trăm lá gan cô cũng dám phản bội những ở đây."
" cô sẽ để sự thật, hậu quả mà đối mặt là cắt lưỡi."
Lạc San thở dài, sờ bụng .
"Cũng nếu thật sự như , đứa bé trong bụng làm ."
"Tôi chỉ ở đây sống yên , bình an sinh con, đắc tội gì với cô Bạch."
Bạch Lộ mở to mắt.
Cô thật sự ngờ Lạc San cả màn giả vờ giả vịt như thế .
Ánh mắt Phù Huy càng lạnh hơn, Bạch Lộ giống như đang chết.
"Là tao và bố đối xử với mày quá , đến mức khiến mày quên mất quy tắc ở đây."
"Bạch Lộ, nếu tao nguôi giận, mày làm gì?"
"Hiểu ?"
Vậy mà vẫn giữ Bạch Lộ.
Lạc San kìm cảm thán trong lòng, rốt cuộc là vì lý do gì.
Mặt Bạch Lộ trắng bệch.
Cô cũng rõ, giải thích thêm cũng vô ích, chỉ thể ủ rũ rời , chịu hình phạt dành cho .
Trước khi còn quên liếc Lạc San một cái đầy lạnh lùng, mấp máy môi .
"Mày chờ đó."
Lạc San giả vờ sợ hãi.
Cô đầu với Phù Huy.
"Hay là cứ giam , như ít nhất sẽ an hơn."
Phù Huy vội đồng ý, mà một chút.
"Lúc cô mới đến đây, nhát gan như bây giờ."
Lạc San dứt khoát giả vờ giả vịt nữa, thẳng thắn .
"Bởi vì lúc đó đến, nghĩ đến chuyện sống sót."
"Bây giờ thì khác , thể cảm nhận đứa bé trong bụng, nó là sinh mạng do mang thai."
"Tôi nó sống ."
"Bây giờ hợp tác nhiều hơn, kết cục của và con sẽ hơn."
"Ít nhất , sẽ giữ mạng sống của con ."
Phù Huy gật đầu, "Không tệ, cô cũng thành thật đấy."
Cậu chằm chằm Lạc San, đột nhiên , "À, cũng tin báo cho cô."
"Không lâu nữa cô thể kiểm tra giới tính của đứa bé ."
" nhiều bác sĩ chăm sóc sức khỏe cho cô đều , đứa bé trong bụng cô, khả năng cao là con trai."
Lạc San nổi.
Dù là trai gái, đối với cô mà , đều là chuyện .
Buổi tối trở về phòng, Lạc San than thở vì những chuyện xảy trong thời gian .
Trằn trọc ngủ .
Thời kỳ mang thai ảnh hưởng bởi hormone, tâm trạng dễ trở nên yếu đuối.
Ban ngày còn xoay sở với hai cha con họ Phù.
Buổi tối lúc , chính là lúc mong manh nhất.
Cô nhớ đến Tô Tân Thần và Lạc Thư Nhan.
Không hai bây giờ tình hình thế nào.
Không xa cô, Lạc Thư Nhan buồn bã đến mức ngủ .
Từ khi đổi chỗ ở, hai con làm cũng biến mất.
Nghe ý của Phù Huy là, hai phái làm việc ở vườn hoa.
Lạc San còn gặp hai đó đảo nữa.
Hiện tại còn sống c.h.ế.t cũng rõ.
Mỗi ngày đều ở trong trạng thái thần kinh căng thẳng.
Buổi tối ngủ ngon.
Lạc San sờ cái bụng nhô lên, thì thầm, "Con ơi, hy vọng con thể phù hộ cho chị con và bố con."
lúc , cửa đột nhiên nhẹ nhàng mở .
Lạc San giật , lập tức cảnh giác dậy, là ai?
Phòng bật đèn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vo-cam-dat-gia-phu-nhan-dan-con-bo-tron-roi-lac-san-to-tan-than/chuong-384-nhan-ra-anh-ay-ngay-lap-tuc.html.]
Là bảo vệ dẫn theo một lạ mặt bước .
Cười nhẹ nhàng với Lạc San.
"Xin cô Lạc, làm phiền cô giờ ."
"Phù thiếu gia , bây giờ thai kỳ của cô cũng khá lớn , để đảm bảo sức khỏe mặt cho đứa bé, chỉ chuyên gia dinh dưỡng là đủ, vị là huấn luyện viên thể dục chuyên biệt cho bà bầu kiêm chỉ đạo thai giáo."
"Sẽ hướng dẫn cô làm một bài tập lợi cho đứa bé, như khi sinh nở cô chỉ thuận lợi, đứa bé cũng sẽ bình an đời, còn giúp đứa bé thông minh hơn."
Lạc San khẽ nhíu mày.
Họ đối với đứa bé , quan tâm đến mức độ .
Lạc San , "Là , thì cảm ơn Phù thiếu gia hộ ."
Bảo vệ hài lòng gật đầu, tiếp tục giới thiệu với Lạc San, "Cô cứ gọi là White (懷特) là ."
White gật đầu với Lạc San.
Anh hình cao lớn, vạm vỡ, nhưng một khuôn mặt vô cùng bình thường.
Bình thường đến mức ném đám đông cũng khó tìm .
White bước lên một bước, cúi chào Lạc San một cách cung kính.
"Cô Lạc, xin chào."
Lạc San kinh ngạc.
"Anh ..."
Bảo vệ giải thích, "Vì là bạn của Phù thiếu gia giới thiệu đến, tự nhiên cũng đáng tin cậy, cho nên cần áp dụng thủ đoạn đặc biệt."
Lạc San cảm thấy chuyện đơn giản như .
Sau khi bảo vệ rời , Lạc San với White đang định bước ngoài.
"Anh White, xin dừng bước."
White do dự một chút, nhưng vẫn đến bên giường Lạc San.
Giữ một cách nhất định.
"Cô Lạc, xin hỏi chuyện gì ?"
Lạc San hỏi, "Tôi luôn cảm thấy bụng lớn hơn so với những bà bầu cùng tháng tuổi khác, điều nghĩa là nên nhiều hơn ."
White lắc đầu.
"Điều chắc, dựa tình hình cụ thể..."
" cô Lạc cũng cần lo lắng, một tuần Phù thiếu gia sẽ đưa cô kiểm tra thai sản cụ thể, đến lúc đó sẽ lập chiến lược chi tiết dựa tình trạng sức khỏe của cô."
Lạc San chú ý đến thứ gì đó lấp lánh White.
Mặc dù che giấu kỹ.
trong căn phòng tối mờ, cô vẫn nhận ngay lập tức.
Lạc San xuống giường, đến bên cạnh White, khi đến gần, mắt cô run lên.
White thấy Lạc San gần, lập tức kéo giãn cách.
Lạc San hiểu vì , đột nhiên như vững, cơ thể chao đảo vài cái, đó ngã thẳng xuống đất.
Điều lập tức dọa White hoảng sợ.
Anh nhanh chóng bước lên đỡ lấy Lạc San.
"Cẩn thận!"
Lạc San nhân cơ hội ngã lòng , ngửi thấy mùi hương quen thuộc đó, nước mắt còn kiểm soát , tí tách rơi xuống.
Sau đó cô đẩy White , dùng ngôn ngữ ký hiệu hỏi.
【Tô Tân Thần?】
White mở to mắt thể tin .
Anh cắn môi, gật đầu.
Quả thực là Tô Tân Thần.
Anh tốn nhiều thời gian mới tìm cách lẻn .
Vì việc thậm chí còn tìm chế tạo mặt nạ đổi dung mạo.
Giá đắt, khi đeo việc hô hấp cũng trở nên khó khăn hơn.
chiếc mặt nạ thật, thật đến mức nếu rách, về cơ bản thể phát hiện.
Tô Tân Thần đeo chiếc mặt nạ liên tục hai tháng.
Trong thời gian , dần dần tự điều chỉnh cách , chuyện và tần suất thở cho khác gì bình thường.
Anh rõ đối mặt với điều gì.
Thực cũng đến mức rụt rè như .
Quan trọng nhất là, bây giờ điểm yếu.
Trước khi bộ phần thắng, thể hành động hấp tấp nữa.
Chỉ là điều Tô Tân Thần ngờ tới là.
Lạc San nhận ngay lập tức.
Tô Tân Thần tâm trạng phức tạp và chút hoảng hốt, vội vàng dùng ngôn ngữ ký hiệu.
【Có để lộ sơ hở ?】