Vợ Câm Đắt Giá: Phu Nhân Dẫn Con Bỏ Trốn Rồi - Lạc San & Tô Tân Thần - Chương 217: Lần sau học khôn hơn
Cập nhật lúc: 2025-10-10 05:17:34
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Hồ Thành gật đầu, lập tức hiểu ý của Tô Tân Thần.
Đây là chờ Tô Minh Chương và đàn ông tự làm loạn.
Lúc xe dừng , Hồ Thành lên tiếng nhắc nhở, “Tổng giám đốc Tô, đến bệnh viện .”
Tô Tân Thần gật đầu, gập cuốn sổ tay .
Bên ngoài phòng chăm sóc đặc biệt, Tô Minh Chương và Khương Mạt Nhu đang tranh cãi điều gì đó.
Bên cạnh Tô Minh Chương một phụ nữ trẻ trung xinh , khoác tay Tô Minh Chương, đắc ý Khương Mạt Nhu.
Khương Mạt Nhu tức giận đến bốc hỏa.
“Tô Minh Chương ý gì? Anh chơi bời bên ngoài thì thôi , đưa phụ nữ đến nơi là đang vả mặt !”
Tô Minh Chương kiên nhẫn phản bác, “Đã , Tiểu Ngọc chỉ là yên tâm về , sợ mệt, đến bệnh viện thăm một chút.”
“Tôi ở bệnh viện mỗi ngày ăn ngon ngủ yên, cô là vợ quan tâm thì thôi, bây giờ đến quan tâm , cô còn mặt mũi trách móc khác?”
Khương Mạt Nhu lập tức cảm thấy vô cùng uất ức.
“Tôi sớm bảo về, là tham danh tiếng chịu về, nhắc , ở bệnh viện mà làm bậy phát hiện, đến lúc đó sẽ về phía .”
Tô Minh Chương vẻ mặt vô tư, “Cô sinh con trai, ở bên phụ nữ khác gì sai, đường hoàng, sợ khác phát hiện, nếu thật sự thấy, nên thấy mất mặt là cô mới đúng.”
Khương Mạt Nhu tức đến suýt vững, trong mắt càng che giấu sự ghê tởm và lạnh lẽo.
“Anh cả, em nghĩ ý của chị dâu là, bây giờ còn đang trong phòng chăm sóc đặc biệt, còn tâm trạng tán tỉnh bên ngoài, nếu truyền thông chụp , cái hình tượng con hiếu thảo mà xây dựng e rằng sẽ giữ .”
Tô Minh Chương và Khương Mạt Nhu thấy tiếng đầu Tô Tân Thần.
Tô Minh Chương Tô Tân Thần lạnh một tiếng, “Cho dù họ mắng hoang đường lăng nhăng, nhưng cũng thể sánh bằng sự nhẫn tâm của .”
“Mẹ gặp tai nạn xe là vì thăm , ngay gần nhà , kết quả đến bây giờ mới nỡ đến thăm bà một , thể nghi ngờ liên quan đến vụ tai nạn xe của .”
Khương Mạt Nhu lúc cũng thèm để ý đến tiểu yêu tinh bên cạnh Tô Minh Chương nữa, cùng Tô Minh Chương lên tiếng chỉ trích.
“Mấy ngày nay lúc tỉnh , trong miệng đều lẩm bẩm tên , cho dù vì chuyện ở của Lạc San mà và mâu thuẫn, nhưng dù bà cũng là ruột của mà.”
Phải là, hai trong một thời điểm vẫn vô cùng đoàn kết.
Tô Tân Thần đối diện với lời buộc tội của hai , sắc mặt hề đổi, thậm chí còn mỉm .
“Mấy ngày đến, chẳng lẽ cả rõ ?”
“Chẳng lẽ cho đến?”
Tô Minh Chương lập tức cuống lên, “Anh nhảm gì , hình như vụ tai nạn còn gửi tin nhắn cho , căn bản thèm trả lời .”
“Nếu lòng đến thăm , ai thể ngăn cản .”
Tô Tân Thần khẩy, “Anh bận rộn bảo tay đào hố cho ngọn núi ông nội an nghỉ, nếu lúc đó đến làm phiền , chắc chắn sẽ kiếm cớ đuổi , chẳng lẽ ?”
Tô Tân Thần đoán chuyện liên quan đến Tô Minh Chương, thực Tô Minh Chương cũng sớm nghĩ đến điểm .
chỗ dựa, dù Tô Tân Thần bằng chứng.
ngờ Tô Tân Thần dùng một vẻ mặt nghiễm nhiên .
Thẳng thắn như , ngược khiến cho những lời phản bác giải thích đầy bụng mà Tô Minh Chương chuẩn sẵn thế nào.
Nhìn Tô Minh Chương ngây , Tô Tân Thần khẽ một tiếng, bước lên vỗ vỗ vai Tô Minh Chương.
“Anh cả, thông minh, nhưng nhớ lau sạch m.ô.n.g một chút, còn nữa, khi dùng , rõ đó ý đồ , đàn ông đó khi phát hiện khai , xem quan hệ hợp tác của hai cũng đáng tin cậy như .”
Sắc mặt Tô Minh Chương lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Anh hất tay Tô Tân Thần , “Anh đang nhảm gì?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vo-cam-dat-gia-phu-nhan-dan-con-bo-tron-roi-lac-san-to-tan-than/chuong-217-lan-sau-hoc-khon-hon.html.]
“Cái gì mà đào hố đào hố, mấy ngày nay bận rộn cùng phẫu thuật, bận đến mức kịp thở, chuyện gì xảy cả.”
sự hoảng loạn và chột thoáng qua trong mắt vẫn tố cáo suy nghĩ của .
Tô Tân Thần tiếp tục chọc chỗ đau của Tô Minh Chương.
“Anh dường như hiểu lầm, hiểu lầm đứa bé trong bụng Lạc San là của , thực đứa bé đó liên quan gì đến .”
“Các bắt Lạc San , cung phụng ăn uống đầy đủ, âm mưu dùng đứa bé trong bụng cô để uy h.i.ế.p , cả ngờ đúng , đây chính là lợi bất cập hại (ăn gà còn mất gạo).”
Mặt Tô Minh Chương lúc đen lúc xanh, đổi màu sắc, vô cùng đáng xem.
Khương Mạt Nhu thầm mắng một tiếng đồ ngu, chủ động bước lên chắn mặt Tô Minh Chương.
“Tân Thần , xem dạo mệt mụ mị , những chuyện là cái gì với cái gì, em cũng hiểu.”
“Thôi thôi, mau thăm , tuy bây giờ vẫn bất tỉnh nhân sự, nhưng trong lòng chắc chắn nhớ .”
“Anh thăm bà, chuyện với bà một chút, lẽ sẽ hơn.”
Tô Tân Thần liếc cánh cửa phòng bệnh, nhưng ý định bước .
Anh lạnh lùng mở lời, “Đừng coi là thằng ngốc, tâm tư của các thế nào, rõ.”
“Hôm nay đến những điều với các , cũng là cho các hiểu.”
“Anh em ruột thịt một nhà, đối phó với thì cứ quang minh chính đại mà làm, trốn lưng tính là bản lĩnh gì, chỉ âm thầm b.ắ.n tên lạnh?”
Nụ mặt Tô Tân Thần biến mất , ánh mắt như tẩm độc, “Tô Minh Chương, cho cơ hội cuối cùng, nếu chịu thu tay, còn thể xem như chuyện gì xảy .”
Tô Minh Chương cắn răng gì.
Tô Tân Thần bước .
Hồ Thành vội vàng theo , chút nghi hoặc, “Tổng giám đốc Tô, tại đến thăm lão phu nhân.”
Ánh mắt Tô Tân Thần toát sự lạnh lẽo, “Một khi xác định tay với phía là Tô Minh Chương, sẽ dễ dàng bước cái hố mà đào sẵn cho .”
“Tô Minh Chương tuy thông minh, nhưng đủ nhẫn tâm, đoán xem, để kéo xuống nước, còn thể làm chuyện gì.”
Hồ Thành theo lời Tô Tân Thần suy nghĩ một chút, lập tức hiểu , nhịn lạnh sống lưng, “ dù cũng là ruột của , từ đến nay lão phu nhân cũng là yêu thương nhất, chắc đến mức đó .”
Tô Tân Thần chỉ thấy buồn , “Có lẽ, vụ tai nạn xe của Đinh Bình cũng đơn giản như .”
Hồ Thành thôi.
Anh kinh hãi trong lòng, Tô Minh Chương bình thường nhiều lắm là thích tranh giành đồ với Tô Tân Thần, lưng Tô Tân Thần, trách nhiệm của một trai.
ngờ, thể độc ác đến mức .
Sau khi Tô Tân Thần xa, sắc mặt Tô Minh Chương và Khương Mạt Nhu lập tức trở nên vô cùng khó coi.
“Đồ phế vật!” Tô Minh Chương tức giận chửi thề.
Người bên cạnh giật , còn làm nũng, giọng điệu õng ẹo, “Minh Chương, làm gì , dọa .”
Lần đợi Khương Mạt Nhu mở lời, Tô Minh Chương kiên nhẫn đầu tát phụ nữ một cái.
“Cút!”
Người phụ nữ ôm mặt, khổ sở thu dọn đồ đạc rời .
Khương Mạt Nhu đột nhiên cảm thấy chút đắc ý.
Cho dù tình cảm của cô và Tô Minh Chương .
bây giờ, hai chính là cùng chung chiến tuyến.
Tô Minh Chương cả đời đừng hòng thoát khỏi cô .
________________________________________