Vị Hôn Thê, Em Trốn Được Tôi Sao - 2

Cập nhật lúc: 2025-09-11 16:53:08
Lượt xem: 111

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cạch", đèn flash lóe sáng, cết xỉu tại chỗ.

Tôi thấy, trai lắc đầu nhẹ, mặt nở nụ bất lực nhưng ngạo nghễ, ngửa đầu uống một ngụm rượu.

Yết hầu lồi của khiến liên tưởng ngừng.

Tôi bối rối cắn chặt môi, thôi kệ, chỉ cần thấy ngại, thì ngại chính là khác.

Tôi thẳng như chuyện gì, gửi ảnh cho Tư Nghiên.

"Trời ~ tuyệt phẩm nhân gian đấy, khi cht mà yêu một như , cả đời cũng đáng ."

Tôi đùa.

"Đừng dùng ảo tưởng thực tế để mong bất tử."

"Thời Vi , em trốn hôn chấp nhận sự sắp đặt hôn nhân của gia đình ?

Hai tương đối về ngoại hình, chị , phụ nữ dũng cảm hưởng trai .

Hạ gục , yêu một trận kinh thiên động địa, cũng uổng công em trốn hôn nước ngoài."

Đang tán gẫu, đàn ông trẻ đó cầm ly rượu từ từ về phía .

"Xin chào ~ Xin hỏi cô là Hoa?"

Giọng trầm khàn, và trầm ấm, ngôn ngữ quen thuộc khiến thấy thiết hơn.

" !"

Anh xuống cạnh , nhướng mày.

"Đi du lịch ?"

Tôi theo lời .

"! Du lịch, còn ?"

Gai xương rồng

"Gia đình kinh doanh ở đây, nên qua xem xét.

Tôi khá quen ở đây, cần hướng dẫn viên ? Miễn phí."

Anh dường như cách chuyện, thêm khuôn mặt yêu nghiệt đó toát ma lực khiến thể kháng cự.

"Được thôi, làm phiền ."

Đôi mắt hắc ngọc của ánh lên nụ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vi-hon-the-em-tron-duoc-toi-sao/2.html.]

"Được ~ nhất trí như , sáng mai đến đón cô.

Nhân tiện, cô là ?"

Tôi thành thật trả lời.

"Người Giang Thành."

"Giang Thành? Tôi từng đến vài ."

...

Thời gian đó, chúng chuyện trời đất, tán gẫu vui vẻ.

Qua trò chuyện, tên Bùi Diễn, Bắc Thành, ở đây kinh doanh gia tộc.

Anh hoạt bát hài hước, thường làm cho phá lên.

Tôi phủ nhận, phần lớn khiến vui vẻ là nhờ khuôn mặt trai đó.

Bùi Diễn dùng đôi mắt đào hoa đa tình đó chăm chú .

"Cô Giang, lên lắm."

Thật lòng, mê hoặc điên đảo, nhưng cũng vui vẻ chấp nhận.

Sự giằng co giữa trưởng thành, yêu cầu, mục đích, chúng đều hiểu ngầm.

Tối hôm đó, lái chiếc Ferrari đỏ lòe lòe đưa về khách sạn.

Rượu lên đầu, dựa cửa phòng, vẻ mặt duyên dáng hỏi .

"Tối nay ?"

Anh thản nhiên.

"Không, cho ở bên ngoài."

Tôi sửng sốt, cái nỗi gì!

"Mẹ bạn gái ?"

Anh chống nạnh, lưỡi l.i.ế.m răng hàm , lắc đầu.

"Không bạn gái.

 

Loading...