Vì Gà Bán Thân - Chương 5:
Cập nhật lúc: 2025-06-25 13:38:56
Lượt xem: 232
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
“Triêu Triêu, chuyện em nhờ sếp thế nào ?”
Tôi lén liếc sếp một cái, úp mở: “Cũng ạ.”
“Vậy là , em là quán bận rộn hẳn lên, mau về .”
“À mà Triêu Triêu, bộ đồ em đang mặc trông quen thế... Quái, cảm giác như thấy sếp mặc , đây là đồ của sếp đúng !”
“Cái , dài dòng lắm, em đến tìm sếp thì khu nhà họ phong tỏa.”
“Thế là hai sống chung ! Em còn mặc đồ của sếp... hai tiến triển đến bước !!” Miệng Tiểu Lý há to thành hình chữ “O”.
“Chuyện như nghĩ ...” Phải giải thích thế nào chuyện đến ngày ở nhà sếp mà đồ để đây.
“Yên tâm ngoài , em gái mặt sếp giúp vài lời nhé!” Anh Tiểu Lý đáng tin cậy đ.ấ.m n.g.ự.c , cho một ánh mắt “ nhà” nhanh chóng cúp máy.
Lại gây họa , màn hình tối đen sắc mặt tái mét của sếp, chột mím môi.
“Sếp, về phía Tiểu Lý em sẽ giải thích, còn nữa...”
“Ừm?”
“Món gà om làm thật sự ngon, là món ngon nhất em từng ăn!”
Sếp chống trán lắc đầu bất đắc dĩ, : “ là để bớt lo.”
14
Đến kỳ sinh lý cơ thể quả thực khỏe, ngày hôm dậy muộn.
May mà sếp dậy, trong nhà yên tĩnh, bộ đồ mới do ban quản lý mang đến, nhẹ tay nhẹ chân bắt đầu dọn dẹp.
Đôi khi càng sợ cái gì thì cái đó càng đến, nhẹ nhàng... nhẹ nhàng... làm vỡ một cái cốc thủy tinh.
Cái cốc “choang” một tiếng vỡ tan, mảnh vụn văng tung tóe, tiếng động lớn như , xong , sếp chắc chắn làm cho tỉnh giấc.
Một hồi chuông cửa đột nhiên vang lên, đang chột như kẻ trộm liền lao mở cửa, bên ngoài là của ban quản lý đến giao đồ ăn.
“Hôm nay gà ...” Tôi ngô, khoai tây, thịt heo, cải trắng trong túi, thất vọng thở dài một tiếng.
“Cô bé thích ăn gà ? Trong thời gian dịch bệnh thực phẩm phân phối thống nhất, cố gắng thêm chút nữa, đợi hết phong tỏa ngoài thích ăn gì thì mua nấy!”
Chú giao đồ ăn nở nụ nhiệt tình, gật đầu : “Cảm ơn chú, chút khó khăn cháu thể vượt qua, cũng chỉ là tiện miệng thôi, gà hôm qua giao vẫn ăn hết ạ.”
“Hôm qua? Hôm qua chúng giao đồ ăn, hôm qua bận mua hàng, hôm nay mới là đầu tiên giao.”
“Hả? Vậy, cháu nhầm, là gà sẵn trong nhà, nhớ nhầm, nhớ nhầm ...”
Cười trừ tiễn chú giao đồ ăn , nhà, mở tủ lạnh, nửa con gà ăn thừa hôm qua vẫn còn nguyên trong đó.
Ban quản lý giao đồ ăn, con gà từ ? Tôi về phía phòng ngủ của sếp - hướng đó vẫn yên tĩnh, quá yên tĩnh, theo giác quan thứ sáu của loài vật, yên tĩnh đến mức dường như cả tiếng thở.
Tôi ngập ngừng gọi một tiếng: “Sếp.”
Không ai trả lời.
Nhiệt độ phòng dường như đột ngột giảm xuống vài độ, cảm thấy tay chân lạnh toát, tim co thắt kiểm soát, trong sự tĩnh lặng, gần như thể thấy tiếng tim đập thình thịch.
Ngôi nhà trang trí lộng lẫy giờ đây như một chiếc lồng giam, khắp nơi đều toát lên vẻ kỳ dị.
Hít một thật sâu, nhặt một mảnh thủy tinh vỡ đất, lấy hết can đảm từ từ tiến gần phòng ngủ chính, cắn răng, dùng sức đẩy mạnh cửa.
Trong phòng ai!
Giường chiếu bừa bộn, là dấu vết của đêm qua.
Khu dân cư đang phong tỏa vì dịch bệnh, một sống sờ sờ như sếp thể biến mất giữa trung ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vi-ga-ban-than/chuong-5.html.]
Trừ phi , là gì...
Bên ngoài tiếng gõ cửa, “Hộ dân 801, lấy mẫu xét nghiệm axit nucleic nào.”
Tôi bừng tỉnh, lấy điện thoại , nhanh chóng gửi một tin nhắn thoại , may mà hôm qua kết bạn WeChat.
“A —— há to miệng .”
Làm xong xét nghiệm, nhân viên y tế lấy sổ tay lật xem, “701 đăng ký hai , còn một nữa ?”
“Anh ... ờ... đang tắm, tiện lắm, là lát nữa...”
Tôi cố gắng kéo dài thời gian, nhân viên y tế nhíu mày.
Cánh cửa khép hờ đột nhiên mở từ bên trong, sếp mặc áo choàng tắm bước , tóc vẫn còn nhỏ nước, “Triêu Triêu, chúng thể gây phiền phức cho nhân viên y tế chứ, xin chị nhé, để chị đợi lâu.”
Anh vốn cao quý trai, lúc cố ý nở một nụ ôn hòa, khiến bất giác cảm thấy gần gũi, nhân viên y tế cũng vội vàng khách sáo: “Ha ha , còn cảm ơn sự hợp tác và thông cảm của đây.”
Tiễn nhân viên y tế , nhà, phòng khách là một mớ hỗn độn, ngoài chiếc cốc thủy tinh làm vỡ, còn bộ quần áo sếp vội vàng cởi , chiếc áo khoác trắng loang lổ những đóa hoa đào, rõ ràng là vết máu.
Ngay cả g.i.ế.c gà cũng dám, đối mặt với cảnh tượng như hiện trường vụ án , hai chân lập tức mềm nhũn, sếp kịp thời đỡ lấy.
Trời thương, chẳng sếp bế , bây giờ thà bò về phòng ngủ còn hơn.
Quỷ mới rốt cuộc là thứ gì...
Huống hồ sếp cửa gỡ bỏ nụ giả tạo, mù cũng tâm trạng của lúc chút nào.
Có lẽ run rẩy quá rõ ràng, sếp nhấc bổng lên một chút, ôm chặt hơn.
“Em sợ ?”
“Em... sợ.”
Anh nhướng mày: “Bộ dạng của em bây giờ, giống như một con gà con chờ làm thịt.”
Lấy gà để ví von, đường đường là chồn mà cần thể diện ?
“Sếp... áo máu.”
“Yên tâm, của .”
Hu hu hu, chính vì m.á.u của nên em mới sợ đó, lẽ tranh thủ ngoài ăn thịt một về chứ.
“Nếu sợ, tại giúp ?”
“Bởi vì... em... lương trả.”
Vẻ mặt sếp chút ngỡ ngàng, dường như ngờ nhận câu trả lời như .
Anh cúi đầu , trong mắt ánh lên nụ sâu thẳm, “Em thật sự thú vị, luôn ngoài dự đoán của , để thưởng cho sự ngoan ngoãn hôm nay của em, tối nay làm gà rán cho em.”
Lại là gà, liên hệ với những lời ám chỉ của , do dự một chút, thấp thỏm : “Sếp, vẫn luôn thực em là...”
“Một con chồn nhỏ mới thành niên ? Tôi quả thực .”
Anh đặt lên giường, xoay định , gọi .
“Sếp, , là...”
Anh nghiêng đầu chớp mắt, bí ẩn, “Em đoán xem. Tôi còn vài việc xử lý, em nghỉ ngơi , tối nay cho câu trả lời của em.”
15
Rốt cuộc sếp là gì?
Tôi giường trằn trọc.