Vì Em Mà Điên Cuồng - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-09-26 09:50:14
Lượt xem: 918
Khi gặp tình cũ, đang bên đường phát tờ rơi.
Cửa kính chiếc Rolls-Royce hạ xuống, Chu Thời Yến nhướng mày mỉa mai: “Hai triệu tệ tiêu hết ?”
Hai năm , đưa cho hai triệu để lừa tình vị thiếu gia .
Tôi ghé sát tai , trêu chọc : “Sao , Chu thiếu gia cô đơn , mua thêm chút tình cảm nữa ?”
01
Thật là đào một căn hộ ba phòng ngủ một phòng khách ngay tại chỗ mà chui xuống!
Một trong những điều hổ nhất trong đời, chính là để bạn gặp yêu cũ lúc bạn thảm hại nhất.
Anh vẫn rạng rỡ như xưa, khí chất quý phái phi phàm.
Còn thì mặt mày lem luốc, gặm bánh bao phát tờ rơi.
Tôi ủ rũ đến công ty, kể chuyện cho Sở Sở đại tiểu thư .
Sở Sở đến mức lông mi giả suýt rụng, cô giữ khóe mắt : “Không , chuyện cả năm mới hết. Sau khi xong, Chu Thời Yến vẻ mặt thế nào?”
“Anh …” Tôi hồi tưởng , bắt chước vẻ mặt Chu Thời Yến lúc đó lạnh băng như sương, khóe môi nhếch lên, khẩy : “Khương Ninh, thật sự đồng cảm với bạn trai hiện tại của cô.”
“Vẻ mặt của , đúng là nhập vai tinh tế.” Sở Sở “tách” một tiếng chụp cho một tấm ảnh, tấm tắc khen ngợi: “ là tướng phu thê, quá tướng phu thê .”
Tôi lười để ý đến cô , lên mạng đăng quảng cáo.
Sở Sở thấy cố gắng như , áy náy : “Bảo bối, cần phát tờ rơi nữa. Ba , ông sẽ lo cho vài đơn hàng, để dù khởi nghiệp thất bại cũng về ăn bám cha .”
Tôi câm nín trời xanh, vớ lấy cái thước bên cạnh kề cổ Sở Sở, giận dữ gào lên một cách bất lực: “Tôi ghét các , lũ phú nhị đại!”
Tôi học ngành thiết kế nội thất, làm hai năm thì gặp ông chủ quấy rối, tức đạp một cái m.ô.n.g ông .
Trớ trêu , ông chủ cũ hói đầu đó còn vu khống , quyến rũ ông , khiến thể làm việc trong ngành nữa.
Sở Sở thấy đáng thương thật, cô bước đôi giày cao gót nhỏ, vung chiếc túi Hermes của , đặc biệt bá đạo : “Không , chúng tự mở một công ty, làm lớn mạnh, tái tạo huy hoàng!”
Kết quả là lý tưởng thì như hình , đầy đặn; còn thực tế thì như ví tiền , teo tóp.
Mở cửa ba tháng , một đơn hàng nào.
Tôi chỉ thể tranh thủ buổi sáng khi làm để phát tờ rơi, ai ngờ tình cờ gặp Chu Thời Yến.
Sau khi tan làm, mượn Sở Sở một bộ đồ, đến chỗ Hà Phi để giữ thể diện cho .
Hà Phi là bạn , đó theo đuổi một đồng nghiệp, ngờ đối phương đăng ẩn danh lên mạng nội bộ công ty.
Suýt nữa thì cầm cả chứng minh thư của Hà Phi lên, đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
Hà Phi xuất nông thôn, đến bước dễ dàng, đả kích nặng nề.
Hôm nay liên hoan công ty, công ty hào phóng, tổ chức ở một khách sạn năm .
Tôi mặc bộ vest Chanel, xách túi Hermes đẩy cửa bước .
Tất cả ánh mắt đều đổ dồn , nhất thời gian im phăng phắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vi-em-ma-dien-cuong/chuong-1.html.]
Từ trong mắt nhiều , thấy sự kinh ngạc và tán thưởng.
Ông chủ cũ hói đầu quyến rũ ông , khiến các bà chủ trong ngành đồng loạt tẩy chay .
Chỉ vì một lý do…
Haizz, tiểu nữ bất tài, sở hữu một gương mặt họa thủy~
“Xin , tắc đường nên đến muộn.” Tôi bước tới khoác tay Hà Phi, áy náy : “Anh yêu, chúc mừng đạt danh hiệu quán quân kinh doanh tháng nhé.”
Tôi vẻ giả tạo, ôm một cái.
lúc , cửa động tĩnh.
“Tổng giám đốc Chu cũng ở đây, đến chào một tiếng.”
Tôi đang ôm Hà Phi, ánh mắt chạm Chu Thời Yến đang bước .
Chu Thời Yến tới bắt tay Hà Phi, thong thả : “Bạn gái xinh , chúc hai bạn hạnh phúc.”
Hà Phi phấn khích đến đỏ bừng mặt: “Cảm ơn lời chúc của Tổng giám đốc Chu, và Ninh Ninh sắp kết hôn .”
Kết hôn cái quái gì?
Tôi suýt chút nữa tưởng nhầm , cố nhịn đá Hà Phi một cú bay lên Mặt Trăng.
Anh từ nhỏ tật , hễ phấn khích vui vẻ là phét ngừng.
Hồi nhỏ giải nhất cuộc thi văn, bục giảng còn ba lái máy bay Mặt Trăng, hại chúng ngưỡng mộ mãi.
Sau khi Chu Thời Yến , véo Hà Phi một cái, trừng mắt .
Hà Phi dở dở : “Khương Ninh, yên tâm , vài hôm nữa sẽ là hai đứa chia tay . Cậu , Tổng giám đốc Chu ghi nhận, chuyện còn kích động hơn cả trúng độc đắc!”
Tôi lườm một cái, đầu uống vài ly với đồng nghiệp của , lấy cớ vệ sinh để chuồn êm.
Vừa ngoài, thấy Thư ký Lý tủm tỉm đợi.
Tôi mặt cảm xúc tháo đôi giày cao gót bảy phân , quẳng xuống đất.
Cái thứ quỷ quái gì! Chân thật là điều, thể to bằng chân Sở Sở chứ.
Mua hàng fake loại A, hại đau chân chết!
Tôi bước phòng bao, bên trong tối om.
“Bộp”, tiếng bật lửa vang lên, Chu Thời Yến lười biếng sofa nghịch bật lửa.
Tôi bước tấm thảm mềm mại, nhịn : “Thiếu gia, chơi lửa dễ đái dầm đó.”
Ngọn lửa tắt lụi, rõ vẻ mặt .
Giọng Chu Thời Yến vang lên: “Khương Ninh, l..m t.ì.n.h nhân của .”
Tôi giật lấy bật lửa của , chiếu sáng đường, xoay định .
Chu Thời Yến túm lấy vạt váy của , dán hai miếng băng cá nhân gót chân , lấy một đôi giày thể thao bảo mang .
Anh : “Hai triệu một tháng.”