Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 12: Lời thì thầm ánh đèn
Sau khi Lâm Y ngửa đầu uống cạn chén rượu mặt bao , khí yến tiệc thoáng ngừng , nhanh chóng nhộn nhịp hơn bao giờ hết. , những tiếng xì xầm chuyển từ khinh miệt thành tò mò xen lẫn ngạc nhiên.
“Không ngờ cô bản lĩnh như …”
“Lá gan thật lớn đấy…”
Những lời rơi tai Lâm Y, nhưng nàng chỉ im lặng. Trong lòng nàng rõ — đây chỉ mới là khởi đầu.
Triệu Tinh Vân đó, tay siết chặt ly rượu, ánh mắt tối sầm nhưng nhanh chóng lấy nụ giả lả. “Tiểu thư Lâm quả thật khiến ngưỡng mộ. chỉ bản lĩnh uống cạn một chén rượu thì e là đủ… đúng , Tạ thiếu gia?”
Tạ Du đầu, ánh mắt lạnh băng Triệu Tinh Vân, giọng trầm thấp nhưng dứt khoát: “Chuyện gì đủ … tự . Không cần ai phán xét.”
Câu như một cái tát mặt Triệu Tinh Vân bao .
Lâm Y rõ… tim nàng bỗng siết , ấm áp cay đắng. Sự bảo vệ … mạnh mẽ đến thế, nhưng cũng khiến nàng càng thêm sợ hãi: sợ những sóng gió đó, sợ sự ganh ghét sẽ dồn lên ngày càng nhiều hơn.
Suốt buổi tiệc, Tạ Du rời khỏi nàng nửa bước. Bàn tay vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng như một lời khẳng định ngầm với tất cả : “Nàng … là của .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vet-seo-sau-lung/chuong-12-loi-thi-tham-sau-anh-den.html.]
Khi yến tiệc kết thúc, đoàn rời , ánh mắt ai cũng để lưng họ những tia khó đoán.
Lâm Y theo Tạ Du về gian phòng quen thuộc. Khi chỉ còn hai , nàng mới dám thở phào, nhưng trong lòng vẫn còn rối bời.
Tạ Du dừng cửa phòng nàng, ánh mắt sâu lắng thẳng mắt nàng. Không còn vẻ lạnh lùng, ánh mắt giờ đây chút dịu dàng và mệt mỏi.
“Em làm hơn nghĩ,” khẽ .
Lâm Y cúi đầu, giọng nhỏ nhẹ: “Tôi chỉ ngài mất mặt…”
Bất ngờ, Tạ Du đưa tay nâng cằm nàng lên, đôi mắt đen gần trong gang tấc, giọng trầm thấp vang lên như một lời thì thầm: “Không vì … là vì em. Ta chỉ em học cách đối diện với những ánh mắt khinh miệt đó… cúi đầu nữa.”
Khoảnh khắc , Lâm Y bỗng thấy nơi lồng n.g.ự.c nhói lên một nhịp đập lạ lẫm.
Tạ Du chậm rãi cúi xuống, bàn tay lướt qua sợi tóc nàng… nhưng chỉ khẽ siết nhẹ bờ vai, làm gì thêm.
“Đêm nay em yên tâm nghỉ ngơi. Ngày mai… thứ mới thực sự bắt đầu.”
Anh rời , để nàng lặng bên cửa, trái tim đập loạn nhịp, trong lòng là muôn vàn câu hỏi lời giải đáp.
Yến tiệc mùa xuân khép , nhưng với Lâm Y, đêm nay mới thực sự là đêm đầu tiên nàng cảm thấy… nàng bước cuộc đời đàn ông — Tạ Du.