“Nhã Lâm, giới thiệu với cô, đây là bạn gái của Yến Thư, cũng là em chồng tương lai của . Nếu cô theo đuổi Yến Thư, e là thích hợp lắm.”
“Hơn nữa nhớ, cái danh xưng bạn gái cũ , Yến Thư bao giờ thừa nhận.”
Tôi ngẩng đầu, thấy sườn mặt tươi của chị dâu
Nhiều năm nhớ cảnh , vẫn cảm thấy chị dâu của khoảnh khắc đó, tỏa sáng rực rỡ
Người phụ nữ cứng đờ một lúc, ánh mắt lướt qua : “Cô chắc chắn, Yến Thư sẽ thích một… đứa trẻ to xác?”
Chị dâu : “Yến Thư thích trẻ con, chỉ thích những cô gái trẻ trung xinh thôi.”
Chị cố tình nhấn mạnh chữ “trẻ trung” và “xinh “
Sắc mặt phụ nữ đổi, sang đối phó với
“Cô bé, nghiệp ? Tình yêu của lớn liên quan đến nhiều thứ, đơn giản như em nghĩ .”
Tôi cầm lon Coca, đưa về phía phụ nữ
Cô nhíu mày: “Làm gì?”
Tôi : “Anh Yến Thư, em mở .”
Thịnh Yến Thư từ lưng cô tới, lướt qua, một tay nhận lấy lon Coca mở *tách*, bọt gas ào ào trào
Anh đưa lên miệng, cứ theo tư thế đó của , hớp một ngụm nhỏ bọt nổi miệng lon
Uống một nửa, lấy , : “Ăn cơm .”
Rồi đầu, với phụ nữ : “Phiền cô nhường chỗ, ăn cơm với bạn gái.”
Người phụ nữ gượng gạo: “Yến Thư, em là Nhã Lâm.”
“Tôi .”
“Chị là bạn gái cũ của .”
Tôi chớp mắt, tủi
Bất cứ ai vô duyên vô cớ đụng “ cũ” của bạn trai, còn dạy dỗ một trận, đều sẽ vui mà
Thịnh Yến Thư tiện tay xoa đầu
“Chỉ là học chung mấy buổi trong cùng một phòng học, đồn thổi mấy hôm. Nếu hôm nay sẽ khiến bạn gái hiểu lầm, lúc đó nhất định sẽ làm rõ.”
Tôi nhớ đầu gặp Thịnh Yến Thư, cứ đuổi theo gọi là chị dâu, cũng giải thích.
Dường như sinh là thích giải thích.
Người phụ nữ thất bại bỏ .
Thịnh Yến Thư đối diện , qua cặp kính: “Giận ?”
Tôi lắc đầu: “Anh với chị dâu đều giúp em , giận.”
“Không giận mà chọc cơm thế ?”
Tôi cúi đầu, phát hiện giữa bát cơm thêm một cái hố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vet-hong/10.html.]
Chị dâu : “Nhã Lâm ăn nặng nhẹ, chị còn thấy tức.”
Thịnh Yến Thư gật đầu: “Anh sẽ rõ với cô , yên tâm.”
Hôm nay trai đến, chị dâu mua cơm để cho hai chúng gian riêng.
Đột nhiên, đám đông xung quanh như đàn chim giật , *ào* một tiếng tản .
Xung quanh lập tức yên tĩnh nhiều.
Tôi gặm cánh gà, ngơ ngác quanh, phát hiện bên cạnh đột nhiên một ông chú xuống.
Tóc điểm bạc, mặt mũi nghiêm nghị, chút… quen mặt.
Người kịp né hoảng sợ gọi một tiếng: “Viện trưởng Thịnh.”
Tôi , sợ đến mức *bật* dậy khỏi ghế, lắp bắp: “Cháu chào chú ạ.”
Vẻ mặt Thịnh Yến Thư lạnh : “Con với bố , vẫn đến lúc, đừng dọa em .”
Nói xong kéo qua, lấy giấy ăn lau sạch tay: “Ăn no ?”
Tôi gật đầu.
“Ăn no thì .”
Thịnh Yến Thư che chở dậy.
Bố ho nhẹ một tiếng: “Bố chỉ đến xem mà thôi.”
Tôi đột nhiên thấy thẳng thế lắm, “con dâu ” cũng mắt bố chồng mà, lí nhí:
“Chú ơi, cháu là bạn gái của Thịnh Yến Thư, đầu gặp mặt, mong chú chỉ giáo ạ.”
Biểu cảm mặt bố y hệt Thịnh Yến Thư, nhưng nếp nhăn đuôi mắt vẫn để lộ tâm trạng vui vẻ của ông lúc
“Xem cô bé hiểu chuyện kìa, bố nuôi con bao nhiêu năm nay uổng phí. Giai Kỳ , chú về cháu, hơn Yến Thư nhà chú nhiều.”
Nghe khen, hì hì: “Chú ăn cơm ạ?”
“Ừm…”
Bố đột nhiên nghĩ gì đó: “Chưa.”
Tôi ngước đôi mắt long lanh Thịnh Yến Thư: “Anh cũng ăn mà, ăn thêm chút .”
Cách ở chung của Thịnh Yến Thư và bố luôn gì đó gượng gạo.
Lúc ăn cơm, cũng chen cuộc chuyện của họ, đa phần là trao đổi học thuật.
Bố hỏi, Thịnh Yến Thư đáp, chẳng mấy chốc im lặng.
Tôi chuồn ngoài, mua hai lon nước ngọt, một lon đưa cho chú, một lon đặt bên tay Thịnh Yến Thư, là loại thích uống nhất
Thịnh Yến Thư : “Bố uống , đưa ——”
Chú mỉm hiếm hoi với : “Cảm ơn nhé, Giai Kỳ.”
Nói xong, ánh mắt kỳ quái của Thịnh Yến Thư, ông một tay mở lon nước thành thạo.
“Chú cũng giống ghê.”