Mẹ sẽ  bao giờ rời xa hai cha con nữa.
Tôi ôm chặt thằng bé  lòng.
Đến tối,  dỗ Hạ Hạo ngủ,    phòng ngủ của  và Hạ Dục.
[Đến , đến ,  luôn tò mò mật mã phòng nam chính rốt cuộc là gì.]
[Tôi đoán là ngày kỷ niệm ngày cưới.]
[Mà ,  ai  mật mã tầng ba  ý nghĩa gì ?]
[Dì Vương     mật mã đó chỉ  nam chính và Tiểu  bảo bối  ? Vậy mật mã phòng ngủ chính chắc chắn cũng chỉ  nam chính và Tiểu  bảo bối .]
Tôi nhập chuỗi   thuộc lòng.
Cánh cửa mở  đúng như  dự đoán.
[Tôi  ngay   là ngày kỷ niệm ngày cưới mà, nếu mật mã dễ đoán như  thì tầng ba   bao nhiêu  công lược lên .]
Mật mã phòng ngủ chính, là ngày Hạ Dục  đầu tiên gặp .
Tôi từng nghĩ Hạ Dục và  chỉ là kết hôn vì thương mại, sẽ   tình cảm.
Anh  cũng luôn lạnh lùng với .
Hầu hết thời gian  và   đều tôn trọng  như khách.
Cho đến một ngày  tình cờ   nhật ký của  .
Tôi mới  Hạ Dục  yêu  từ cái  đầu tiên, và còn thầm yêu  suốt mấy năm.
Mãi đến khi công ty của bố  gặp vấn đề,   mới đề nghị kết hôn vì thương mại.
Và việc giả vờ lạnh lùng là vì sợ quá xúc động, sẽ dọa  chạy mất.
Khi  cầm cuốn nhật ký đó đến đối chất.
Anh   đổi phong thái lạnh lùng thường ngày, đỏ mặt  rằng   sẽ  bao giờ  nhật ký nữa.
Tôi hoài niệm về quá khứ, đẩy cửa phòng ngủ chính bước .
Cách bài trí bên trong   đổi chút nào, đầu giường treo ảnh cưới của  và Hạ Dục.
Tôi nhớ rằng trong tủ nhỏ đầu giường  đặt nhật ký của Hạ Dục.
Tôi mở tủ nhỏ , quả nhiên nhật ký vẫn ở đó.
 điều  ngoài dự đoán của  là phía  nhật ký còn  một phong bì.
Mặt  phong bì  Di thư.
Tôi run rẩy, cẩn thận xé lớp sáp niêm phong  phong bì.
Thì    định đợi Hạ Hạo trưởng thành, sẽ  tìm .
Khi  xong bức di thư đó,   đầm đìa nước mắt.
Tình yêu của Hạ Dục quá nặng nề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ve-nha-voi-anh/chuong-4.html.]
Nếu   đáp , hoặc  còn đáp  tình yêu của   nữa.
Gánh nặng đó sớm muộn gì cũng sẽ đè bẹp  .
Ba năm nay,   một ,  vượt qua như thế nào?
Ngay trong đêm  xong bức di thư,    một giấc mơ.
Đó là cuộc đời mà Hạ Dục và Hạ Hạo sẽ  trải qua nếu   thể trở về.
Hai cha con ngày càng xa cách, Hạ Dục ngày càng ít về nhà, Hạ Hạo cũng trở nên dễ nổi giận.
Đợi đến khi Hạ Hạo trưởng thành, Hạ Dục nhốt  công lược  bệnh viện tâm thần.
Và  khi đưa Hạ Hạo về biệt thự cũ của nhà họ Hạ.
Anh   trở  ngôi nhà của chúng ,  rời  trong một đám cháy lớn.
Hạ Hạo trở về biệt thự cũ của nhà họ Hạ, nhận  di thư của Hạ Dục, cũng  xu hướng tự tử.
 luôn  hai ông bà Hạ cứu sống.
Hai ông bà cũng   trong những năm tháng cuối đời.
Hạ Hạo vì   công lược chèn ép và sự thờ ơ của Hạ Dục mà sinh  kháng cự với gia đình.
Số tiền mà hai ông bà và Hạ Dục để  đủ cho thằng bé tiêu xài cả đời.
Đến cuối đời, thằng bé nắm chặt bức ảnh  úa vàng trong tay, gọi tên   nhắm mắt .
Còn những  công lược luân phiên trong cơ thể .
Họ thậm chí  thể gặp  mục tiêu công lược.
Chỉ  thể phát điên, sụp đổ, mục nát trong phòng bệnh.
Tôi giật  tỉnh giấc.
Nước mắt lăn dài  má, thấm ướt gối.
Tôi      chuyện.
Tôi  gặp  .
Theo thói quen,  đưa tay sờ xuống gối.
Tôi  nghiện mạng xã hội,   điện thoại bên cạnh mới thấy an tâm.
Ngay cả khi ngủ,  cũng thích đặt điện thoại  gối.
Hạ Dục thường xuyên cằn nhằn  về chuyện .
  cũng chẳng  cách nào, chỉ  thể bắt   đang lén lút chơi điện thoại trong chăn  lúc nửa đêm.
 chiếc điện thoại mà  công lược  sử dụng   để ở phòng khách.
Hạ Dục  thích những đồ đạc của  công lược xuất hiện trong phòng ngủ chính, nên  cũng  mang .
Vậy thì thứ  gối , chỉ  thể là điện thoại của chính .