Cô tỉnh dậy lần nữa trong mệt mỏi tột độ.
Toàn thân đau nhức, đầu óc mơ màng.
Mỗi lần thở, cô đều cảm nhận rõ từng vết dấu hằn rực đỏ mà Ma Tôn để lại – dấu vết của một đêm mà cô chủ động… rồi bị "ăn ngược" đến mức không còn biết trời đất.
Cô toan nhổm dậy thì "kịch!" – một vòng khóa bằng linh lực đen bao quanh mắt cá chân.
“Cái… gì thế này?” – Cô hốt hoảng.
Cánh cửa long điện mở ra, Cơ Huyễn bước vào.
Khí tức hắn dịu lại, không cuồng bạo như trước… nhưng ánh mắt thì vẫn đỏ thẫm, nguy hiểm.
“Ngươi mê hoặc ta…” – Hắn thong thả bước đến, ngồi xuống mép giường, cúi người, ghé vào tai cô –
“Giờ thì… chuẩn bị trả giá đi.”
“7 ngày.
Bản tôn sẽ không cho ngươi bước ra khỏi giường này.”
“7 ngày 7 đêm.
Mỗi lần ngươi muốn ngủ – ta sẽ khiến ngươi tỉnh.
Mỗi lần ngươi nghĩ đã chịu đủ – ta sẽ khiến ngươi hối hận vì từng chủ động quyến rũ bản tôn.”
🔥 Hắn không đợi thêm một giây.
Chiếc chăn mỏng bị kéo mạnh. Cơ thể cô một lần nữa phơi bày dưới đôi mắt ngập ma khí.
“Đây là hình phạt.” – Hắn thì thầm –
“Hình phạt cho việc khiến Ma Tôn mất kiểm soát.”
Đêm đầu tiên, hắn không hôn môi như mọi khi.
Hắn hôn… từng ngón tay, từng lòng bàn chân, từng vết hôn cũ… rồi đến cổ, đến ngực, đến sâu hơn.
Cô co rút, thở dốc, khóc nghẹn… nhưng hắn vẫn không dừng.
“Ngươi nghĩ có thể dùng thân thể này để khống chế ta?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/vat-cung-cua-ma-ton/chuong-10-tra-gia-vi-quyen-ru-ma-ton.html.]
“Ngươi sai rồi.
Chính ta… mới là kẻ làm ngươi phát nghiện.”
Đêm thứ hai, cô cầu xin, rên rỉ:
“Cơ Huyễn… đừng nữa… em thật sự không chịu nổi…”
“Muộn rồi.” – Hắn cười khẽ, ghì cô chặt hơn –
“Ngươi đã bắt đầu… thì chỉ có ta mới được kết thúc.”
Đêm thứ ba, cô khóc nấc trong tay hắn, cả người mềm như nước.
Mỗi lần hắn hôn lên vết ấn Huyết Tình, toàn thân cô lại bùng cháy lên như bị thiêu đốt.
“Em là của chàng… cả hồn lẫn xác…” – Cô thều thào.
“Nói lớn hơn.” – Hắn lật người cô lại, thở dốc –
“Gào lên cho cả ma giới nghe thấy, rằng em là vật cưng của Cơ Huyễn.”
Đêm thứ tư đến thứ sáu, cô không còn phân biệt được ngày đêm.
Chỉ biết mỗi khi hắn chạm vào, toàn thân lại rên rỉ đáp lại như đã bị hắn thuần hóa triệt để.
💥 Đêm thứ bảy, hắn dừng lại.
Ôm cô vào lòng, dịu dàng lạ thường, hôn lên trán cô:
“Ta sẽ không để bất kỳ ai thay thế em.
Cho dù… là Thần Nữ thật… xuyên đến.”
Cô mở mắt ra, giật mình:
“Ý chàng là sao…?”
“Vì kẻ đó… đã đến thật rồi.” – Hắn cười lạnh –
“Nhưng ta không cần nàng ta nữa.
Vì trái tim ta, thể xác ta… đã bị em chiếm trọn.”