Mặc dù Nam Hàn Xuyên lập tức phản ứng, nhưng Lạc Ninh Khê vẫn rõ ràng…
Lệ Bạc Thần xe lăn, cùng Mộ Hi Âm xuất hiện ở cửa khoang máy bay.
Người đàn ông dường như gì đổi, chỉ là gầy hơn một chút, lông mày vẫn tuấn tú sắc lạnh, đôi mắt sâu thẳm như trời, lấp lánh hạnh phúc và ngọt ngào.
Anh mật khoác tay Mộ Hi Âm bên cạnh, mười ngón tay đan chặt, luôn chịu buông .
Cuối cùng vẫn là Mộ Hi Âm ngượng ngùng nhõng nhẽo, mới miễn cưỡng buông , nhưng ánh mắt vẫn luôn dừng phụ nữ.
Lạc Ninh Khê chằm chằm màn hình điện thoại tối một cách vô hồn.
Mặc dù chuẩn tâm lý, nhưng khi thực sự tận mắt thấy cảnh tượng , cô vẫn kìm sự khác thường trong lồng ngực.
Vì cô đoán sai, mấy tháng , hai họ vẫn luôn ở bên .
Lệ Bạc Thần mất trí nhớ, cũng chỉ là quên cô, Mộ Hi Âm là vị hôn thê của , họ ở bên cũng gì sai.
Đứa bé trong bụng dường như cảm nhận cảm xúc của cô, bắt đầu trở nên yên.
Lạc Ninh Khê ôm bụng, hít sâu một , cố gắng điều chỉnh thở, mạnh mẽ đẩy lùi sự chua xót trong đáy mắt, nhưng thứ đều vô ích!
…
Ở phía bên , Nam Hàn Xuyên và những khác Mộ Hi Âm đẩy Lệ Bạc Thần bước xuống máy bay, cũng đều đầy kinh ngạc.
Tần Phi Phàm lập tức phát hiện điều , hỏi nhỏ: “Chuyện gì , Lão Lệ mất trí nhớ , như thế ?”
“Tôi cũng cảm thấy ánh mắt Lão Lệ Mộ Hi Âm giống như diễn… Cô Lạc nãy cũng thấy chứ?” Cố Diệp cũng phụ họa.
Nam Hàn Xuyên cũng Lão Lệ làm , chẳng lẽ đang diễn kịch cho ông cụ xem?
Anh nheo đôi mắt tà mị, đánh giá hai cách đó xa, một lúc lâu mới mở lời: “Không cần quan tâm họ, nãy vội vàng cúp video call, cũng chú ý Khê Khê bé bỏng thế nào , tiên gọi điện thoại đến bệnh viện .”
“Lão Tứ, cuối cùng em cũng về , em xem những chuyện em gây , làm và ba sợ c.h.ế.t khiếp!” Lệ Kiến Bân bày dáng vẻ của cả, bất lực trách mắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tuyen-chong-mot-dem-chong-moi-cuoi-la-ty-phu-le-bac-than-lac-ninh-khe/chuong-1053-tro-ve-de-do-moi-nguoi-la-nguoi-mot-nha.html.]
Mặc dù là thấy Lệ Bạc Thần trở về nhất, nhưng bộ mặt vẫn giữ cho .
Kỹ năng diễn xuất của Dụ Lam còn hơn, ngay cả giọng cũng mang theo vài phần nghẹn ngào: “Về là , về là , về cả nhà chúng cũng yên tâm.”
Người vẻ mặt khó coi tương tự, còn Lệ Kiến Thành ở phía cuối.
Anh Lệ Bạc Thần bằng xương bằng thịt mặt, đáy mắt là sự oán độc vô tận, tức giận đến mức xoay bỏ thẳng.
Ông cụ Lệ chút kích động tiến lên, đưa bàn tay khô héo sờ lên má Lệ Bạc Thần.
Khoảnh khắc chạm , đôi mắt già nua của ông lập tức ngấn lệ, giọng khàn khàn kìm run rẩy: “Ta mà, con sẽ nỡ để đầu bạc tiễn đầu xanh…”
“Ba, ba giữ gìn sức khỏe, đừng quá xúc động.” Lệ Bạc Thần dựa xe lăn.
Ánh mắt lạnh lùng của lướt qua , cuối cùng dừng vợ chồng Lệ Kiến Bân mặt, hờ hững cong môi.
“Anh cả chị dâu, thời gian con ở đây, nhờ hai ở Đế Đô chăm sóc ba, giúp đỡ quản lý công ty, nhưng may mắn là con về an , hai cần vất vả như nữa.”
Anh Nam Hàn Xuyên kể về chuyện tang lễ, gặp nạn, thể thiếu sự tiếp tay của cặp vợ chồng .
Và trở về , điều đầu tiên là điều tra rõ chuyện !
Quả nhiên, lời Lệ Bạc Thần dứt, sắc mặt Lệ Kiến Bân lập tức đổi.
Cái gì mà giúp đỡ quản lý công ty!
Ông cụ Lệ vẫn c.h.ế.t , thật sự coi tập đoàn là của một Lệ Bạc Thần ?
Dụ Lam đưa cho một ánh mắt trấn an, hòa giải: “Đều là một nhà, gì mà vất vả vất vả. con ba cơ thể con hiện tại vẫn hồi phục, yên tâm, công ty cả giúp ba gánh vác, con cứ yên tâm dưỡng bệnh, đợi cơ thể khỏe hẳn về cũng muộn.”
“Thôi , Lão Tứ mới về, đừng gây áp lực lớn cho nó.”
Ông cụ Lệ trầm ngâm một lát, dùng sức vỗ vai Lệ Bạc Thần: “Đi thôi, về nhà , cho chuẩn cơm nước , gì về nhà .”
Ông xong, liền hiệu cho Trần Minh đến giúp đẩy xe lăn, nhưng Lệ Bạc Thần trực tiếp từ chối, thẳng thắn : “Ba, con sẽ về một chút, bây giờ con đến một nơi khác, còn một chuyện cần dặn dò…”