Đế Đô, nhà họ Dụ.
Buổi chiều nhàn nhã, Lạc Ninh Khê đang nhắm mắt, phơi nắng trong vườn, đột nhiên hai bóng chắn mất ánh mặt trời mặt cô.
Cô nhạy bén nhíu mày, mở mắt liền thấy hai khuôn mặt xinh cực kỳ bắt mắt, mắt cô sáng lên ngay lập tức: “Hôm nay gió gì thổi đến thế, thổi cả hai kẻ đối đầu như hai đến cùng lúc?”
Tô Kiều khinh thường liếc Nam Hàn Xuyên một cái, nhích gần Lạc Ninh Khê hơn, vui : “Ai cùng cái tên công tử phong lưu chứ! Chúng chỉ tình cờ gặp ở cửa, còn cách nào khác mới cùng .”
“Kiều Kiều bảo bối em lừa Tiểu Khê Khê chứ, hơn nữa điều quá làm tổn thương .” Đôi mắt tuấn mỹ tà khí của Nam Hàn Xuyên mang theo chút đùa cợt, giả vờ tổn thương : “Dù chúng cũng là mối quan hệ gặp mặt phụ …”
“Anh im miệng! Đừng bậy!”
Tô Kiều tức giận trừng mắt , vội vàng giải thích với Lạc Ninh Khê: “Bảo bối em đừng bậy, em và thật sự gì…”
“Em hiểu, em đều hiểu.” Lạc Ninh Khê thấy cô căng thẳng như , cũng nhịn trêu chọc: “ hai đừng vội đính hôn như thế, đợi con của em , thể làm phù dâu cho hai .”
Cô vốn Tô Kiều và Nam Hàn Xuyên quá gần.
trải qua nhiều chuyện như , Lạc Ninh Khê cũng dần nhận , Nam Hàn Xuyên cũng giống như Lệ Bạc Thần, tuyệt đối giống vẻ bề ngoài chỉ là một công tử phong lưu hư hỏng!
“Bảo bối! Cuối cùng em là phe ai thế!”
Tô Kiều tức đến đỏ mặt, thể giận bầu nhỏ bé Lạc Ninh Khê , chỉ thể trút giận lên Nam Hàn Xuyên: “Đều tại , chỉ là giúp diễn kịch mặt bố , bậy bạ gì chứ!”
Nam Hàn Xuyên cũng giận, nhích gần cô : “Làm trò thì làm cho trót, nhờ em, bố tuy hài lòng về em, nhưng gần đây còn giục xem mắt nữa, cho nên làm phiền em diễn thêm một thời gian nữa, thù lao tuyệt đối sẽ thiếu, Kiều Kiều bảo bối~”
“Cút ! Đồ thần kinh!” Tô Kiều tiếng bảo bối của làm cho ghê tởm, bất lực đảo mắt.
Lạc Ninh Khê chọc ngừng, vô thức đặt tay lên bụng bảo vệ, đột nhiên cảm thấy mất mát hiểu vì .
Ngày dự sinh càng ngày càng gần, cô bất kể là về mặt cảm xúc, trong lòng đều quá định.
phần lớn, vẫn là bất an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tuyen-chong-mot-dem-chong-moi-cuoi-la-ty-phu-le-bac-than-lac-ninh-khe/chuong-1033-ngay-du-sinh-cua-co-ay-sap-den-roi.html.]
Nhận thấy biểu cảm của cô đúng, Nam Hàn Xuyên cũng chuyển đề tài: “À Tiểu Khê Khê, ngày dự sinh của em sắp đến , ông nội để em tranh thủ lúc còn nhẹ nhàng, nhanh chóng đến bệnh viện ở , khi nào em chuyển , thể đến giúp.”
“Gì cơ?” Lạc Ninh Khê sững sờ, hình như cô ai nhắc đến chuyện .
Ngược Dụ Thừa Nam nhắc đến, bảo cô sinh ở nhà.
“Em chuyện …” Nam Hàn Xuyên kinh ngạc nhíu mày.
“Có khách đến , Khê Khê.” Giọng Dụ Thừa Nam truyền đến từ phía , cắt ngang lời .
“Dụ thiếu, đến thật đúng lúc.”
Sắc mặt Nam Hàn Xuyên lập tức lạnh : “Tôi nhớ ông nội sớm để Tiểu Khê Khê đến bệnh viện chờ sinh , cho cô ?”
Dụ Thừa Nam phản ứng gì, nở một nụ ôn hòa: “Tôi chỉ là cảm thấy vợ tiện, chuẩn thứ xong xuôi mới với cô , điều vấn đề gì ?”
“Hừ, thì là .” Nam Hàn Xuyên lạnh một tiếng, thờ ơ : “Tôi còn tưởng là ý đồ bất chính, lấy cớ quan tâm Tiểu Khê Khê, nhưng thực chất chuẩn ngấm ngầm giở trò, định cho đứa bé bình an chào đời chứ!”
Anh luôn nghi ngờ chuyện Lệ Bạc Thần gặp chuyện thoát khỏi liên quan đến Dụ Thừa Nam, đương nhiên sắc mặt .
“Nam Hàn Xuyên, Thừa Nam là chồng , chuyện giữ chừng mực một chút.” Lạc Ninh Khê lãnh đạm mở lời, cô tuy miệng thì bênh vực Dụ Thừa Nam, nhưng trong lòng đề phòng.
Trải qua nhiều chuyện như .
So với Dụ Thừa Nam và ông nội, cô càng xu hướng tin tưởng ông nội hơn.
“Giữ chừng mực?” Nam Hàn Xuyên ngập ngừng, khóe môi tà mị nhếch lên, cuối cùng thêm gì nữa.
Dụ Thừa Nam chắc chắn ngụy trang mặt Lạc Ninh Khê, nhiều cũng vô nghĩa.
Nghĩ , Nam Hàn Xuyên dậy, cố ý mật xoa đầu Lạc Ninh Khê mặt Dụ Thừa Nam: “Vì bây giờ , và Tiểu Kiều cũng thời gian, chi bằng trực tiếp đưa em luôn , đề phòng giở trò.”
Tô Kiều cũng gật đầu phụ họa bên cạnh: “ , vẫn là nên nhanh chóng đến bệnh viện , bệnh viện trang thiết y tế đầy đủ, nếu tình huống bất ngờ gì cũng thể kịp thời ứng phó.”
Lạc Ninh Khê cũng từ chối, ngước mắt về phía Dụ Thừa Nam, âm thầm quan sát phản ứng của …