TUỔI 20- YÊU VÀ MÊ MỘT NGƯỜI - Chương 1: Cuộc Gặp Gỡ Ở Tuổi 20
Cập nhật lúc: 2025-06-28 18:04:37
Lượt xem: 7
TUỔI 20 – YÊU VÀ MÊ MỘT NGƯỜI
— Tác giả: Mr.Bin —
Chương 1: Cuộc Gặp Gỡ Ở Tuổi 20
Tuổi 20 của tôi bắt đầu bằng một đêm say xỉn, một cái hôn ngông cuồng giữa phố và... một cái tên tôi chẳng thể nào quên: Duy Phong.
“Cậu vừa hôn tôi.” Anh nói, ánh mắt lạnh lùng đầy ngạo nghễ, còn tôi thì... cười như một kẻ điên.
“Ừ, thì sao? Chẳng phải đẹp trai để bị hôn là một đặc quyền sao?”
Anh cười khẩy. Một nụ cười nửa miệng, đủ khiến tim tôi lạc nhịp. Nguy hiểm. Cực kỳ nguy hiểm. Nhưng tôi, ở tuổi 20, chẳng quan tâm.
Hôm đó, tôi mặc váy ngắn, môi đỏ, tóc xõa và đôi mắt thách thức cả thế giới. Tôi nổi loạn. Tôi muốn được cảm nhận, muốn được yêu, được đau... và được mê một người.
Phong hơn tôi 6 tuổi. Lạnh lùng, trưởng thành, bí ẩn và không hề an toàn. Anh giống như một chiếc bật lửa – khiến tôi muốn chạm vào chỉ để biết nóng bỏng là thế nào.
Lần thứ hai gặp lại, là trong một căn hộ xa hoa giữa đêm khuya. Anh kéo tôi lại sát tường, thở nhẹ bên tai:
“Em có biết mình đang chơi với lửa không?”
Tôi ngước nhìn, đôi mắt thách thức:
“Có. Và em muốn cháy.”
Chúng tôi bắt đầu một mối quan hệ mơ hồ. Không gọi tên. Không ràng buộc. Chỉ có đam mê, cám dỗ, và những đêm dài trôi qua trong hơi thở gấp gáp.
Nhưng tôi đã không ngờ, càng mê anh, tôi lại càng lún sâu...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tuoi-20-yeu-va-me-mot-nguoi/chuong-1-cuoc-gap-go-o-tuoi-20.html.]
Chương 2: Mỗi Đêm Là Một Cuộc Chơi Mới
Căn phòng ngập ánh đèn vàng dịu, rượu đỏ vẫn còn lưng ly, mùi hương nồng nàn trộn lẫn giữa nước hoa cao cấp và mồ hôi kích thích. Tôi nằm dài trên sofa, tóc rối, váy lệch một bên vai. Duy Phong ngồi cạnh, tay cầm điếu thuốc, ánh mắt như có thể thiêu đốt người đối diện.
“Em không sợ thật à?” – Anh lên tiếng, giọng khàn khàn sau nụ hôn vừa rồi khiến tim tôi loạn nhịp.
Tôi nghiêng đầu, cười: “Sợ gì? Một đêm nữa với anh hay là việc em đang dần nghiện cảm giác này?”
Anh dụi thuốc, rồi nghiêng người đè lên tôi. Từng hơi thở của anh phả vào môi tôi nóng hổi, đôi mắt sâu như muốn bóc trần toàn bộ suy nghĩ.
“Em không biết đang đùa với cái gì đâu, Minh Ngọc.”
“Tên tôi đẹp đúng không?” – Tôi thì thầm, vòng tay siết cổ anh kéo gần hơn – “Và em cũng không hề đùa, Duy Phong à.”
Nụ hôn lần này không nhẹ nhàng nữa. Nó bạo liệt, như chính con người anh. Duy Phong hôn tôi như trút giận, như trút khao khát bị kìm nén lâu ngày. Đôi tay anh trượt dần xuống eo, siết chặt lấy tôi.
Chiếc váy mỏng bị đẩy cao, lưng tôi dán vào da thịt anh nóng bỏng. Mỗi lần anh chạm vào, tôi như bị kích thích đến nghẹt thở.
“Em là cơn nghiện c.h.ế.t người.” – Anh khàn giọng nói khi môi chúng tôi rời nhau, tay vẫn không rời khỏi thân thể tôi – “Nhưng anh không muốn chỉ có em trong đêm.”
Tôi sững người, ngước mắt nhìn. Trái tim tôi đập mạnh. Ý anh là gì?
“Anh muốn em… ở lại cả ban ngày.”
Tôi cười nhẹ, gương mặt đột nhiên mềm lại. Duy Phong mà tôi tưởng chỉ xem tôi là một cơn thèm khát xác thịt… hóa ra đã bắt đầu thấy nhớ tôi sau những đêm như thế này?
Nhưng tôi biết. Đây là khởi đầu cho một vòng xoáy nguy hiểm: Yêu – Mê – Và Mất Kiểm Soát.