Đám triều thần bước chân vội vã điện, nhưng như dự liệu, thấy bóng dáng của Thịnh Đế.
Trước mắt, trong điện là Hoàng Tôn Điện hạ còn nhỏ tuổi, Phúc Thuận công công hầu hạ bên cạnh.
Còn bên trái, Thẩm Chinh Thắng và Lục Vĩnh Chử Ngự Lâm quân áp giải cung ban ngày, rõ ràng đang mặt.
Tiếp đó là Trương Hiến Trương Ngự sử, Hồng Lư Tự khanh Giả Thiếu Ba.
Vinh Thân Vương gia thu hết cảnh tượng trong điện mắt, ánh mắt dừng một chút ở long ỷ trống rỗng phía ngự án, đó đặt Triệu Nguyên Diệp, mở lời tiên:
“Diệp nhi, Hoàng gia gia con ? Chuyện rốt cuộc... là ?”
Triệu Nguyên Diệp tiến lên một bước, nghiêm nghị : “Vinh Vương thúc tổ, chư vị đại nhân, hôm nay sự việc xảy đột ngột, triệu chư vị đến gặp đêm khuya, thật sự việc quan trọng cần bàn bạc.”
Y mở miệng, thực sự khiến những mặt đều kinh ngạc ít.
Dù Hoàng Tôn Điện hạ tuổi còn nhỏ, nay từng mở miệng chuyện mặt họ như .
Hôm nay cho dù Thánh thượng điều gì bất tiện, mặt họ cũng nên là Thụy Vương gia.
giờ phút , họ thấy mới , Tiểu Điện hạ bản lĩnh và phong thái như .
Cứ như , chư vị triều thần vốn nảy sinh bất mãn lúc nãy liền ngầm thu liễm sắc mặt.
Dù Thụy Vương gia lâu xuất hiện, trong đó e rằng điều . Phải rằng phía Thụy Vương gia, Tương Vương gia giam cầm, hiện giờ e rằng... chỉ còn một Hoàng Tôn Điện hạ mà thôi.
Triệu Nguyên Diệp thấy chư nhân lên tiếng cắt ngang , trong lòng cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Tiên sinh với y rằng, vạn sự vạn cảnh, nếu sợ hãi , thì sẽ coi thường, cho nên hôm nay, y sẽ lộ nửa phần sợ hãi!
“Chuyện thứ nhất ..”
“Cách đây ít ngày, Đế Sư từng phụng Thánh mệnh, lấy làm cục diện để dẫn dụ vụ án Thôi Đạo Nguyên kết bè kết phái mưu lợi riêng. Giờ đây, Thôi Đạo Nguyên nhận tội bộ.”
“Trương Ngự sử.”
Triệu Nguyên Diệp , đầu Trương Hiến.
Trương Hiến liền tiến lên, đưa cuốn nhận tội thư của Thôi Đạo Nguyên cho Vinh Thân Vương gia đang đầu, trong miệng cung kính :
“Vi thần phụng Thánh mệnh truy tra vụ án kết bè kết phái mưu lợi riêng, Thôi Đạo Nguyên tại Lại bộ cung nhận chối cãi, ký xuống nhận tội thư, xin Vinh Thân Vương gia và chư vị xem qua.”
Ngay khi Vinh Thân Vương gia và chư vị trọng thần đầy lòng chấn động, truyền tay xem nhận tội văn thư, Phúc Thuận công công đột nhiên trợn to mắt, sang Triệu Nguyên Diệp bên cạnh.
Y kề cận hầu hạ Thánh thượng, sự thật về việc Đế Sư kết bè kết phái mưu lợi riêng, y là rõ ràng rành mạch.
Đây nào Thánh thượng cùng Đế Sư bày cục, rõ ràng là Thánh thượng Đế Sư bày cục!
Hoàng Tôn Điện hạ như , Thánh thượng giờ nỗi khổ nên lời, cứ thế , Đế Sư chẳng những vô tội, ngược còn công.
Điện hạ làm là trái ý Thánh thượng, việc ...
Phúc Thuận công công mơ hồ cảm thấy , nhưng y còn kịp suy nghĩ sâu xa, liền thấy giọng của Triệu Nguyên Diệp nữa vang lên:
“Đế Sư cam nguyện tự làm ô danh để vì Hoàng gia gia bày bố cục, ngọn nguồn việc , Phúc Thuận công công là rõ nhất.”
Phúc Thuận rũ mắt, thấy Hoàng Tôn Điện hạ cứ thế trừng trừng y, trong lòng lập tức trống đánh liên hồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tue-tue-xuan-hoan/chuong-265-doc-duong-nhat-dien.html.]
Không, y... y thể trái ý Thánh thượng...
“Chuyện hôm nay, cũng nhờ Phúc Thuận công công cẩn thận, kịp thời báo cho Đế Sư, nếu Đế Sư e rằng còn , thể công thành thoái .”
Triệu Nguyên Diệp , dáng vẻ lông mày cong cong, khiến Phúc Thuận trong lòng giật thót, sắc mặt ẩn ẩn tái mét.
Y còn tưởng Đế Sư giờ sinh tử rõ, chuyện y mật báo căn bản ai .
y là một tấm lòng mà, y chỉ vì Thánh thượng chia sẻ nỗi lo, nên mới chuyển tin cho Đế Sư.
Ai ngờ... ai ngờ, chính là y làm việc thừa thãi, thành sợi rơm cuối cùng đè bẹp Thánh thượng!
Người khác sẽ để ý y là thật lòng giả ý, chỉ cần việc Đế Sư làm vạch trần, y nghi ngờ gì nữa chính là đồng phạm mưu hại Thánh thượng!
Lời của Điện hạ, là nhắc nhở y ‘thận trọng lời và hành động’, nghĩ kỹ hãy mở miệng...
Phúc Thuận trong lòng lập tức bi phẫn khó kìm nén, ngẩng mắt thấy cũng đang y, do dự một lát, đành cắn răng nghèn nghẹn :
“... là .”
“Ngày đó khi Thánh thượng cùng Đế Sư thương nghị, nô tài vẫn luôn ở bên cạnh hầu ...”
Phúc Thuận công công , cúi đầu xuống.
Lúc , y mơ hồ hiểu , rốt cuộc chuyện là như thế nào .
Hoàng Tôn Điện hạ bảo vệ Đế Sư, mà tất cả những gì Đế Sư làm, cũng đều là vì Hoàng Tôn Điện hạ.
Trong đó, kết nối Điện hạ và Đế Sư, là Giang đại nhân.
Hôm nay, Điện hạ thành thắng cuộc cuối cùng, nếu còn điều gì như ý, thì chính là Giang đại nhân sinh tử định.
Sự kiêng kỵ của Thánh thượng đối với Giang đại nhân, y, hầu cận Thánh thượng, là rõ nhất.
giờ đây Thánh thượng cứng đờ giường, miệng , Giang đại nhân liền xem như thoát một kiếp..
Tư lự đến đây, Phúc Thuận công công đột nhiên cứng , một suy đoán mơ hồ cứ thế thể tin nổi mà ùa lên.
Đợi ...
Trong lòng Hoàng Tôn Điện hạ, Giang đại nhân và Thánh thượng rốt cuộc ai nặng ai nhẹ?
Hoàng Tôn Điện hạ liệu vì giữ Giang đại nhân mà đối với Thánh thượng...
Không, sẽ , thể nào!
Phúc Thuận trong lòng liên tục lắc đầu, nhưng kìm mà nghĩ đến Thái tử Điện hạ băng hà.
Thánh thượng tưởng rằng năm đó giấu tâm tư kỹ, nhưng chắc giấu kề gối của Thái tử Điện hạ..Thái tử phi.
Mà ... y quả thật để Thánh thượng cùng Điện hạ và Thái tử phi ở riêng trong một phòng!
Phúc Thuận đột nhiên thấy chân mềm nhũn, y từng rõ ràng các ngự y thì thầm:
Long thể Thánh thượng ngày thường khỏe mạnh, kích thích hai mà nghiêm trọng đến mức ?
Chẳng lẽ ngay lúc y rời .