Từ Show Truyền Hình Đến Ngôi Sao Mạng - Chương 455
Cập nhật lúc: 2025-11-20 02:42:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Camera-man Niệm Niệm nhận hành động . Anh lo lắng cô bé sẽ ăn bột mì, vốn định báo ngay cho Giang Trầm, nhưng thấy Niệm Niệm ý định ăn, nên quyết định tiếp tục , chỉ âm thầm theo dõi. Nếu cô bé thật sự cho bột mì miệng, sẽ lập tức ngăn cản.
Niệm Niệm thích thú với lớp bột mì mặt, vì cảm giác nó mịn màng, sờ cực kỳ thoải mái. Cô bé mê mẩn thứ đồ chơi mới .
“A nha nha?” Thấy ba chỉ , Niệm Niệm thiện đưa nắm bột mì trong tay về phía , ý mời ba chơi cùng.
“Con, nhóc con !” Giang Trầm bước đến, bế cô "mèo hoa nhỏ" đầy bột mì lên. Anh nhanh chóng phòng vệ sinh, chỉ hình ảnh cô bé dính đầy bột mì trong gương và : “Nhìn xem, con bẩn thành cái bộ dạng gì .”
“Be —” Niệm Niệm cô bé bẩn thỉu trong gương, ba sạch sẽ. Cô bé vui bĩu môi. Trong lúc ba đang lúi húi lau rửa cho , Niệm Niệm tinh nghịch đưa tay lên "lau" mặt cho ba. Chỉ trong chốc lát, khuôn mặt vốn sạch sẽ của Giang Trầm xuất hiện hai vệt ngón tay trắng xóa, bẩn chẳng kém gì Niệm Niệm lúc nãy.
“...” Giang Trầm nhéo nhẹ chiếc mũi nhỏ xinh của con gái: “Con nhóc đáng ghét .”
“Hì hì.” Niệm Niệm nhếch miệng lộ mấy cái răng nhỏ đáng yêu, khúc khích vui vẻ.
[Ha ha ha Niệm Niệm đây là đang bắt nạt ba , nhưng ba thể làm gì Niệm Niệm của chúng hết.]
[Be be — Niệm Niệm là cừu non ? Vậy chắc chắn là cừu non dễ thương nhất .]
[Niệm Niệm: Niệm Niệm một bẩn thì vui, bẩn thì cùng bẩn với ba.]
Sau khi lau rửa sạch sẽ cho Niệm Niệm, Giang Trầm bế cô bé , định gọi Thẩm Minh Dữu dậy ăn sáng thì cô cũng lúc thức giấc.
Hai ngày nay Thẩm Minh Dữu ngoài phim ở nhà, Niệm Niệm vẫn về. Khi thấy , cô bé sửng sốt mất vài giây, đó mím môi , nhanh chóng chìa hai tay về phía , đòi ôm.
Thẩm Minh Dữu cũng nhớ con gái. Mặc dù tối qua trở về ôm hôn , nhưng bây giờ thấy Niệm Niệm ôm, cô nhịn nữa, nhanh chóng tới ôm cô bé trong lòng.
“Niệm Niệm nhớ ?” Thẩm Minh Dữu ôm con gái lòng, hôn tới tấp: “Mẹ cũng nhớ Niệm Niệm c.h.ế.t .”
“Be, be be be —” Niệm Niệm mím môi, "be" vài tiếng với , dường như đang rằng Niệm Niệm cũng nhớ .
Lần đầu Niệm Niệm "be be", Thẩm Minh Dữu còn tưởng con bé đang gọi "Mẹ", cô vui c.h.ế.t. Cô cứ nghĩ Niệm Niệm , và tiếng gọi đầu tiên là "Mẹ", nhưng nhiều , cô mới đó chỉ là một âm thanh ngẫu nhiên mà Niệm Niệm phát , chứ gọi .
Đứa bé một tuổi đến lúc tập , Thẩm Minh Dữu ôm con gái dỗ dành: “Niệm Niệm, là , con gọi , ?”
“Mẹ, , .” Thẩm Minh Dữu làm khẩu hình miệng chữ "Mẹ", để Niệm Niệm rõ thể thấy rõ: “Niệm Niệm, gọi , .”
Niệm Niệm há to miệng, cô bé cử động cái miệng nhỏ nhắn của . Ngay khi Thẩm Minh Dữu cho rằng cô bé sắp mở lời, Niệm Niệm nhào tới hôn lên miệng một cái chụt.
“...” Thẩm Minh Dữu bật , đành ôm con gái hôn đáp mấy cái.
[Cuối cùng cũng thấy cuộc sống của chị Dữu TV , chị nên chia sẻ nhiều hơn nữa nha!]
[Cùng khung hình , cuối cùng một nhà ba cũng cùng khung hình đấy! Tung hoa!]
[Niệm Niệm lớn lên giống , nhưng ánh mắt lúc lớn giống Tổng giám đốc Giang. Nhìn tổng thể, Tổng giám đốc Giang và chị Dữu tướng phu thê. Đôi trai tài gái sắc cạnh trông như một bức họa, cực kỳ bắt mắt!]
[Ha ha ha cảm thấy Tổng giám đốc Giang chút cô đơn ? Hai con bên cạnh dính lấy , ôm hôn thắm thiết, Tổng giám đốc Giang chỉ từ xa. Làm ơn chị Dữu, đừng chỉ hôn mỗi Niệm Niệm, hôn nhẹ Tổng giám đốc Giang nhà chị một cái chứ, ha ha ha!]
…
“Đói bụng , chúng ăn sáng nhé.” Giang Trầm bế Niệm Niệm khỏi lòng Thẩm Minh Dữu, đặt cô bé ghế ăn dặm ngay cạnh bàn ăn.
Thẩm Minh Dữu xuống, bữa sáng phong phú bàn hỏi: “Là làm ?” Mấy ngày nay vì làm, cô lâu ăn cơm do Giang Trầm nấu.
Giang Trầm gật đầu. Anh cầm đôi đũa đưa cho cô, trong khi tay trái đang giữ chén để chuẩn đút thức ăn cho Niệm Niệm , đó mới dùng bữa.
“Để em làm .” Thẩm Minh Dữu cầm lấy đôi đũa, ngược đưa tay về phía chén của Niệm Niệm, dự định tự đút cho con gái ăn.
“Em ăn .” Giang Trầm né tránh tay của Thẩm Minh Dữu, thấy cô vẫn cầm đũa, liền dùng đũa gắp một miếng sủi cảo nhỏ đưa đến bên miệng cô.
Thẩm Minh Dữu: “...”
Thẩm Minh Dữu lấy chén thức ăn của Niệm Niệm. Cô giơ tay lấy đôi đũa, nhưng Giang Trầm nữa né tránh tay cô, đôi mắt cô, kiên trì đút miếng sủi cảo đến bên miệng cô.
“...” Dưới ánh mắt của dàn nhân viên phim xung quanh, Thẩm Minh Dữu đỏ mặt. Cô đành há miệng ăn nhanh miếng sủi cảo đó, đó vội vàng đoạt lấy đũa từ tay Giang Trầm và cúi đầu dùng bữa sáng.
“Ăn ngon ?” Giang Trầm hỏi.
Thẩm Minh Dữu gật đầu.
Giang Trầm Thẩm Minh Dữu vùi đầu ăn bữa sáng mỉm . Sau đó sang định đút cho Niệm Niệm thì thấy cô bé đang dùng đôi mắt to tròn, chăm chú chằm chằm ba .
Giang Trầm: “...”
[Ha ha ha, hai vợ chồng đang thể hiện tình cảm, Niệm Niệm ở bên cạnh cho ăn cẩu lương! Niệm Niệm: Ba nghĩ đến cảm nhận của tiểu Niệm Niệm ?]
[Biểu cảm nhỏ của Niệm Niệm khi ăn "cẩu lương" quả thực giống hệt màn hình như đúc, ha ha ha ha, mà buồn như chứ!]
[Ơ? Sao chị Dữu cúi đầu ăn cơm một ? Ồ, hóa là chị đỏ mặt vì hổ nha, ha ha ha sáng sớm ăn đường ngọt thế , em vui quá!]
[Xem ánh mắt Tổng giám đốc Giang chị Dữu kìa, cảm giác thật sự tràn ngập tình yêu! Chẳng trách chị Dữu chống đỡ nổi, ha ha ha!]
[Tổng giám đốc Giang hổ là Tổng giám đốc Giang, xin tiếp tục duy trì như , rải thêm nhiều đường nữa , chúng sợ ngọt !]
Sau khi ba đút cho vài muỗng, Niệm Niệm bắt đầu giành lấy cái muỗng trong tay ba .
Giang Trầm cầm cái muỗng hỏi: “Niệm Niệm tự ăn ?”
Anh sức ăn của Niệm Niệm, bình thường lúc cô bé chắc chắn vẫn ăn no.
“Be.” Niệm Niệm tiếp tục giật lấy cái muỗng trong tay của ba.
Giang Trầm đành đưa muỗng cho Niệm Niệm. Sau khi Niệm Niệm cầm muỗng, ngẩng đầu thì thấy ba đều chằm chằm , cô bé bẽn lẽn múc một muỗng nhỏ từ trong chén, đó tự đưa muỗng lên miệng.
Ba Giang Trầm lập tức vỗ tay: “Niệm Niệm giỏi quá!”
Mẹ Thẩm Minh Dữu cũng cao hứng vỗ tay: “Niệm Niệm thể tự ăn cơm, em bé nhà thật tuyệt vời!”
Được ba khen ngợi, lông mày Niệm Niệm nhướn lên, đưa muỗng bỏ trong chén múc một muỗng lớn. Trong quá trình vận chuyển thức ăn trong muỗng, phần lớn rơi xuống yếm đeo cổ của cô bé. Chỉ còn một chút đến bên miệng Niệm Niệm, nhưng vì cô bé thể lật muỗng lên . Vì thế, chút đồ ăn cuối cùng cũng trong miệng Niệm Niệm, mà vô tình dính cằm cô bé.
Niệm Niệm mím môi, phát hiện ăn đồ ăn ngon. Cô bé giơ bàn tay mũm mĩm lên sờ cằm. Quả nhiên, bàn tay nhỏ nhắn của cô bé chạm đồ ăn, đó Niệm Niệm cúi đầu gặm một cái, cuối cùng đem đồ ăn tay bỏ miệng một cách trơn tru.
Ba Giang Trầm giơ ngón tay cái lên với Niệm Niệm: “Bảo bảo thật thông minh!”
Mẹ Thẩm Minh Dữu tiếp tục vỗ tay: “Niệm Niệm thật giỏi, Niệm Niệm là em bé giỏi nhất!”
Lại khen ngợi một nữa nên Niệm Niệm buông cái muỗng trong tay xuống, cũng học theo ba , vui vẻ vỗ tay.
Niệm Niệm nghiêm túc vỗ tay nhận lời khen tiếp theo của ba .
[Ha ha ha đôi vợ chồng rốt cuộc là ? Tại họ vẻ như đang khen ngợi Niệm Niệm quá mức? Cho dù Niệm Niệm làm cái gì cũng đều khen ngợi!]
[Cha chính là như đó, dù con làm cái gì cũng đều cảm thấy hài lòng và đặc biệt đáng yêu.]
[Không khí trong gia đình Thẩm Minh Dữu hạnh phúc. Tiểu Niệm Niệm lớn lên trong môi trường như , hẳn là quá đỗi hạnh phúc .]
Niệm Niệm vốn dĩ là một đứa trẻ điềm tĩnh, nhưng Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu là cặp bố cực kỳ nhiệt tình, thậm chí phần quá khích. Cứ mỗi Niệm Niệm học một điều mới, dù chỉ là một hành động nhỏ, hoặc một phản ứng đáng yêu nào đó, họ phô trương sự khen ngợi, ôm ấp và hôn hít con gái , cứ như thể cô bé đạt thành tựu vĩ đại gì đó.
PN65
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-show-truyen-hinh-den-ngoi-sao-mang/chuong-455.html.]
Ban đầu, Niệm Niệm khá ngơ ngác sự nhiệt tình thái quá của bố , nhưng nhiều thì dần thành thói quen. Cô bé thích khích lệ nên đôi khi cố ý thu hút sự chú ý. Ví dụ như buổi sáng khi thức dậy, cô bé tự lấy khăn mặt, bẽn lẽn tự lau miệng. Những hành động ngay lập tức thu hút sự động viên cuồng nhiệt từ bố . Bố sẽ vỗ tay reo hò, mắt sáng rực cô bé, ngừng tán thưởng: “Niệm Niệm giỏi quá!”, “Niệm Niệm lợi hại thật!”, “Mới bé tí mà tự rửa mặt .”
Chính nhờ những đó, Niệm Niệm càng ngày càng thích tự làm thứ.
Dù cô bé cũng chỉ mới hơn một tuổi, tuy rằng ham tự lập nhưng kết quả hảo. Ví dụ như lúc , Niệm Niệm cũng thể tự ăn cơm , nhưng khi khích lệ, cô bé vẫn vui vẻ cầm muỗng tự “măm măm”. Kết cục đương nhiên là tay, miệng, và cả đều dính đầy thức ăn, trông khác gì một chú mèo hoang lấm lem. Niệm Niệm là một chú mèo nhỏ siêu đáng yêu. Bố những chê bẩn mà còn ôm hôn cô bé nồng nhiệt hơn!
Thế nên, Niệm Niệm đặc biệt thích tự ăn.
Theo quy định của chương trình, bố sẽ là chăm sóc các bé, còn các tạm thời rời bữa ăn.
Thẩm Minh Dữu xách vali và bắt đầu thu dọn hành lý. Giang Trầm một tay ôm Niệm Niệm, một tay theo bên cạnh hỗ trợ cô.
Niệm Niệm hề sắp rời . Thấy bố cầm quần áo của , cô bé cũng giúp sức, liền lấy quần áo từ tay bố ôm lòng, theo và cùng bỏ vali cho .
“Cảm ơn Niệm Niệm nhé,” Thẩm Minh Dữu thơm một cái rõ to lên má con gái.
“Hì hì.” Được thơm, Niệm Niệm tít mắt ngớt.
Giang Trầm lặng yên con gái vui vẻ như . Thẩm Minh Dữu đóng vali , định xoay kiểm tra xem còn sót thứ gì thì thấy Giang Trầm chặn ngay mặt cô.
Thẩm Minh Dữu khó hiểu hỏi: “Có chuyện gì thế ?”
Giang Trầm thẳng cô, giọng điệu chút nghiêm túc: “Em mới hôn Niệm Niệm.”
Thẩm Minh Dữu lập tức hiểu rõ ý tứ của Giang Trầm. Niệm Niệm giúp đỡ thì hôn, Giang Trầm cũng giúp đỡ, nên cô cũng hôn !
Không chỉ Thẩm Minh Dữu hiểu , mà phần lớn khán giả xem livestream cũng nhận ngay ——
[Ôi trời, CEO Giang chắc chắn đang ghen lồng lộn .]
[Vợ hôn con gái mà hôn , ghen quá đấy! Giờ chỉ nụ hôn của vợ mới dập tắt lửa ghen thôi, ha ha ha. CEO Giang thơm thì thẳng , còn bày đặt vòng vo.]
[CEO Giang chịu nổi nha, tình huống chủ động tiến lên chứ, đó chờ vợ hôn thế !]
Giang Trầm vẫn im ôm Niệm Niệm. Thẩm Minh Dữu liếc camera, Niệm Niệm đang mở to mắt tròn xoe trong lòng , nhất thời cô nên tiến lên hôn .
Giang Trầm thoáng con gái, nhân lúc Niệm Niệm còn kịp phản ứng, nhẹ nhàng xoay cô bé sang bên khác. Sau đó, nắm lấy tay vợ, cúi đầu khẽ đặt một nụ hôn lên khóe môi cô.
Thẩm Minh Dữu đỏ bừng mặt: “...”
Niệm Niệm hiểu chuyện gì đang xảy : “...”
[A a a a! Hôn ! Hôn thật ! CEO Giang quả nhiên là CEO Giang, tay nhanh như chớp!]
[CEO Giang đỉnh thật sự, chủ động tấn công, thế là nụ hôn !]
[Niệm Niệm: Ủa, con đang ở ? Chuyện gì xảy thế ạ?]
[Ha ha ha, CEO Giang hôn vợ thì hôn , việc gì xoay Niệm Niệm của chúng chứ! Bé Niệm Niệm lẽ cũng giống chúng , cũng ăn ‘cẩu lương’ cũng nên!]
…
Khi đến giờ quy định, các thật sự rời .
Tại phòng livestream của Ảnh đế Từ Thành, và vợ là Trần Nguyệt cũng thu dọn hành lý xong.
Từ Tư An nên miễn cưỡng nắm tay , mặt mũi trông như sắp . Từ Thành và Trần Nguyệt liên tục dỗ dành bé, cam đoan rằng sẽ trở về đúng ngày và còn mang quà về nữa, lúc đó Từ Tư An mới chịu miễn cưỡng đưa thang máy.
khi tiễn , tâm trạng của Từ Tư An vẫn . Chỉ đến khi Từ Thành lấy món ăn yêu thích của , tâm trạng bé mới khởi sắc. Chỉ một lát , quên khuấy chuyện rời , sang theo bố và vui chơi thỏa thích.
Còn ở phòng livestream của Khương Nguyên, Phương Đường xách túi ở cửa . Sau khi chào chồng là Khương Nguyên, cô gọi to về phía Khương Húc, đang mải mê với khẩu s.ú.n.g đồ chơi: “Khương Húc, đây!”
Khương Húc đang cầm khẩu s.ú.n.g đồ chơi mua, vì quá thích nên bé buông tay. Nghe thấy tiếng , Khương Húc lớn tiếng đáp: “Vâng ạ.” Cậu bé cho thấy .
Phương Đường: “...”
Sợ Khương Húc lóc khi , Phương Đường cố tình mua món đồ chơi yêu thích nhất tặng cho con khi rời khỏi. Nào ngờ, nhóc con đồ chơi mới là mắt sáng rực, chẳng còn bận tâm đến việc sắp nữa.
Đây đúng là điều Phương Đường thấy, nhưng khi chứng kiến con trai vô tâm đến thế, trong lòng cô vẫn khỏi thấy hụt hẫng đôi chút.
Phương Đường chịu bỏ cuộc, cô cố ý lớn: “Mẹ thật đấy nhé!”
Khương Húc: “Dạ, tạm biệt .”
Phương Đường , Khương Húc ôm món đồ chơi mới mà vui vẻ chơi đùa mãi. Phải chờ đến khi sự phấn khích ban đầu qua , nhóc mới chợt nhận còn ở đây nữa.
“Ba ơi, ?” Khương Húc hỏi Khương Nguyên.
Khương Nguyên con trai: “Mẹ . Hai ngày tới, con sẽ ở với ba.”
“...” Khương Húc trừng mắt: “Con thèm ở với ba , con ở với cơ.”
Khương Nguyên: “...”
Giờ mới nhớ , là muộn quá !
[Haha, lời Khương Húc cứ y hệt cảnh hai vợ chồng ly hôn hỏi con ở với ba !]
[Nhóc Khương Húc chắc chắn yêu hơn . Dù lúc sắp nhóc mải chơi mà lơ thật, nhưng cuối cùng giờ cũng nhớ ! Phương Đường cần quá thất vọng , hahaha!]
[Khương Húc khiếu hài hước bẩm sinh , mới hơn hai tuổi thôi mà nhóc chọc bao nhiêu .]
Phòng livestream của nhà Giang Trầm cũng đang diễn cảnh chia tay đầy cảm xúc giữa hai con.
Niệm Niệm vốn hề rời , cho đến khi Thẩm Minh Dữu tới cửa, hôn cô bé một lúc lâu, đặt Niệm Niệm xuống, chuẩn lưng bước . Lúc Niệm Niệm mới bàng hoàng nhận , hình như sắp thật ?
“Ô ô ô—” Niệm Niệm đang ở trong lòng ba bỗng dưng òa , vươn đôi tay nhỏ xíu níu lấy : “Mẹ , ô ô—”
“Niệm Niệm ngoan, đừng . Hai ngày nữa sẽ về với con.” Giang Trầm luống cuống dỗ con.
Niệm Niệm chẳng lọt tai, bé càng cố sức nức nở ở phía lưng .
Thẩm Minh Dữu thấy tiếng con ngay từ đầu, trong lòng cô vốn kiên quyết rời , nhưng chỉ một giây khi tiếng Niệm Niệm lớn hơn, cô lập tức đành lòng, đành đầu .
“Niệm Niệm.” Thẩm Minh Dữu bước nhanh tới ôm lấy con. Nước mắt lớn như hạt đậu của cô bé cứ thế rơi xuống cổ , trông vô cùng đáng thương.
“Oa.”
“Ô ô ô.”
“Ngoan nào, Niệm Niệm đừng nữa, ở đây mà, đừng .” Thẩm Minh Dữu xoa lưng con đau xót dỗ dành.
Niệm Niệm vốn là đứa trẻ , bình thường cô bé trầm tĩnh, chỉ lầm bầm hai tiếng khi nhu cầu, chậm rãi lớn lên. Nhờ Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu thường xuyên trêu chọc và chơi đùa cùng con, các biểu cảm của Niệm Niệm mới bắt đầu phong phú hơn, bé dường như , rõ ràng hơn.
Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu là một cặp cha cực kỳ cưng chiều con gái. Cứ mỗi Niệm Niệm , cả hai đau lòng, luống cuống tay chân tìm cách dỗ dành cô bé.
Thẩm Minh Dữu từng trao đổi với Giang Trầm về phương pháp nuôi dạy Niệm Niệm. Cô các bà khác kháo rằng, thông thường thì nên một cha/ đóng vai trò nghiêm khắc, và còn dịu dàng hơn. Điều sẽ giúp đứa trẻ chút kiêng dè cha , để khi mắc , họ mới thể kiểm soát con . Nếu chỉ yêu thương và nuông chiều một cách mù quáng, ngược sẽ làm hại con.
---