Nếu quyết định , sẽ phó thác bộ cơ nghiệp cho Lưu Bàng. Anh vẫn nhớ như in, năm đó hai cùng gây dựng, và từng , nếu Lưu Bàng thì làm gì cái xưởng .
Để xưởng thể phát triển hưng thịnh đến , phần lớn đều là nhờ công lao gây dựng của Phó Cầm Duy.
Cũng chỉ vì theo đuổi những thứ mới mẻ, từng , Phó Cầm Duy dứt khoát bán hết những cơ sở làm ăn riêng của .
Dưới sự lèo lái của , giá trị của chúng vượt xa giá mua thuở , giúp thu về một khoản tiền nhỏ.
Phó Cầm Duy quả là một tố chất lãnh đạo bẩm sinh, là trai tài hoa lừng danh khắp huyện, ai ai cũng tiếng.
Suốt những năm tháng qua, Phó Cầm Duy và Lưu Bàng vẫn luôn kề vai sát cánh, gánh vác công việc làm ăn của xưởng cổ vịt.
Lưu Bàng giờ đây trở thành niềm tự hào lớn lao của cha .
Trong đám bạn bè thuở hàn vi năm xưa, chẳng ai cuộc sống khấm khá hơn .
Thế nhưng, chỉ một Lưu Bàng là thấu hiểu rõ, tự phát đạt, mà chỉ là may mắn cơ duyên . Lục Ngọc và Phó Cầm Duy, hai vợ chồng họ quả thực chính là ân nhân, là quý nhân phù trợ cho cuộc đời .
giờ đây họ sắp rời !
Nếu cổ phần của xưởng cổ vịt rao bán, hẳn sẽ ít đổ xô đến mua cho bằng .
Thế nhưng Phó Cầm Duy vẫn giữ tình cảm cố hữu, nửa bán nửa tặng cổ phần quý giá cho Lưu Bàng.
Hiện tại, phần lớn cổ phần của xưởng cổ vịt trong tay Lưu Bàng.
Tuy thoạt Lưu Bàng nắm giữ một món hời lớn, nhưng em từng cùng dốc sức gây dựng sự nghiệp giờ sắp rời , một độc lập đối mặt với bao sóng gió, cảm giác thật sự khiến thấy bâng khuâng, thực.
Lưu Bàng lưỡng lự : “Hay là hai cứ ở , thứ nữa !”
Lưu Bàng vốn dã tâm lớn, việc khai phá thị trường lẽ sở trường của , nhưng việc giữ vững thành quả thì làm .
Dù , cũng là con trai của xưởng trưởng trại heo, "mưa dầm thấm đất" từ nhỏ, việc quản lý thành vấn đề, chỉ là nỡ để Phó Cầm Duy .
Phó Cầm Duy đáp: “Tôi ngoài xem thử thế giới rộng lớn .” Trước đây cũng từng ấp ủ ý định mở một phân xưởng ở tỉnh, chẳng qua những cán bộ ở đó quá mức kiêu ngạo, thái độ vô cùng kém cỏi, khiến Phó Cầm Duy chẳng hợp tác nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-449.html.]
Sau khi lãnh đạo tỉnh tin, đích quở trách vị chủ nhiệm chiêu thương một trận.
Phó Cầm Duy luôn ấp ủ một hoài bão lớn lao, cùng với làn sóng cải cách khai phóng mạnh mẽ của năm 1988, dã tâm càng đẩy lên đến đỉnh điểm.
Hơn nữa, Lục Ngọc cũng hết lòng ủng hộ , sẵn sàng bỏ thứ ở đây. Cảm giác vợ chồng đồng lòng, chung sức như quả là vô cùng hiếm .
Mọi chuyện tính toán kỹ lưỡng, là quyết định nông nổi ngày một ngày hai, tuyệt đối thể đổi ý định một cách dễ dàng.
Lưu Bàng thấy kiên định đến , bèn : “Vậy , em, cứ ngoài cố gắng làm ăn, tin chắc chắn sẽ thành công. Nếu lỡ ngày suôn sẻ, chỗ vĩnh viễn một vị trí dành cho .”
Lưu Bàng thực sự nỡ, những năm nay từng thấy rơi lệ, mà lúc vành mắt cũng đỏ hoe.
Phó Cầm Duy vươn tay vỗ vai Lưu Bàng: “Cảm ơn , em.”
Lưu Bàng : “Chuyện đúng đắn nhất mà làm năm đó chính là học cùng lớp với , cơ duyên nối tình xưa.” Nghĩ kỹ thì đây cũng là đặc ân mà ông trời dành riêng cho .
Bây giờ sắp , Lưu Bàng nhất quyết tiễn một đoạn đường. Phó Cầm Duy : “Tạm thời vội, còn xử lý một vài chuyện riêng. Đợi đến khi sắp sửa lên đường, nhất định sẽ cùng uống một trận rượu thật say!”
Lưu Bàng đáp: “Nhớ giữ lời đấy nhé, đừng lừa . Cho dù trời đổ mưa đá chăng nữa, cũng sẽ đến uống với !”
Khi Lưu Bàng rời , vành mắt vẫn còn đỏ hoe.
Dù cũng là làm xưởng trưởng, cần giữ chút thể diện, chỉ chào hỏi Lục Ngọc và Phó Tích Niên một tiếng nhanh chóng rời .
Chẳng mấy chốc, Phó Cầm Duy cũng từ phòng sách bước . Lục Ngọc hỏi : “Thế nào , hai chuyện xong xuôi cả ?”
Phó Cầm Duy khẽ gật đầu.
Lục Ngọc : “E rằng phía gia đình sẽ một trận chiến nhỏ đối mặt đây.” Muốn bỏ tất cả thứ ở đây để xuôi nam lập nghiệp, những trong gia đình sẽ là những đầu tiên đồng ý.
Trong nhà vẫn còn giữ những tư tưởng cũ kỹ, chỉ mong cả gia đình đoàn viên, sống an yên bên là đủ.
Hơn nữa, tiền Phó Cầm Duy kiếm đủ để sống cả đời , hà cớ gì lúc tự dày vò đến thế chứ.
---