Từ Nữ Phụ Mệnh Khổ Thành Thê Chủ Nhân Gia - Chương 304

Cập nhật lúc: 2025-11-05 09:30:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chủ nhiệm phụ nữ đánh giá cao Lục Ngọc, bà cũng là làm ăn, nhưng chẳng đầu óc cô mà xoay vần nhanh nhạy đến thế.

May mà thôn họ Lục Ngọc giúp đỡ, nếu gặp chuyện thật sự chẳng xoay sở thế nào cho xuể.

Chủ nhiệm phụ nữ yên lòng phần nào, vội vã trở về thương lượng với trưởng thôn, cũng nán đây lâu.

, Lục Ngọc lấy áo quần trẻ con mà mấy chị dâu mang tới .

Sau đó tìm một tấm vải, đây Phó Cầm Duy ở cung tiêu xã, cũng từng mua một ít vải bán cần tem phiếu.

thử một chút, tự may một chiếc áo con cho con, dù , chung quy cũng là tấm lòng của .

Nghĩ bụng khó, hình dung đến cảnh tự tay may đồ cho con, lòng cô càng thêm hớn hở, thế là bắt tay làm ngay.

Lục Ngọc lấy kéo cắt hai tấm vải, nhưng tới lúc may khó khăn, những đường kim của cô còn thô, lên đường may trông thật thô kệch.

May mà là áo con nít, mặc bên ngoài thôi.

Lục Ngọc may xong, cảm thấy ngại ngùng, đúng là tay ngang, món đồ cô may chỉ coi .

Nghe bên ngoài hình như tiếng động, cô vội vàng giấu chiếc áo con may gối.

Rất nhanh tiếng động rõ hơn, thì là Phó Cầm Duy về đến nhà.

Trên mặt Phó Cầm Duy hiện rõ nét vui mừng, Lục Ngọc qua liền đoán hẳn tin vui.

Lục Ngọc hỏi: “Anh chuyện gì mà vui thế?”

Trong mắt Phó Cầm Duy ánh lên vẻ nhẹ nhõm, : “ giấu em. Hôm nay em ở nhà ?” Anh khẽ vuốt má Lục Ngọc: “Em ăn uống tử tế đấy?”

Lục Ngọc đáp: “Có chứ!” Cô kể, buổi trưa tự nấu cho bát mì.

Phó Cầm Duy : “Hôm nay mua ít tai heo, lát nữa sẽ trộn gỏi dưa chuột. Chỉ ăn dưa trộn thì tẻ nhạt.” Thứ đồ ăn vốn dĩ chẳng dễ mua chút nào, may mà Phó Cầm Duy ghé cung tiêu xã, nhờ quen giữ hộ.

Lục Ngọc xong thấy thèm thuồng: “Nghe thôi thấy ngon lắm !”

Rồi cô tò mò: “Sao hôm nay hứng thú như ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-304.html.]

Phó Cầm Duy đáp: “Anh mua xưởng , khoản vay cũng gần như cầm chắc trong tay. Tuy còn vài thủ tục lo liệu, nhưng về cơ bản thỏa.”

Ngừng đôi chút, Phó Cầm Duy tiếp lời: “Anh và Lưu Bàng, mỗi sẽ giữ bốn mươi phần trăm cổ phần. Còn , sẽ hai mươi phần trăm cổ phần quản lý!”

Lục Ngọc ngạc nhiên mặt: “Lưu Bàng chịu ?”

Phó Cầm Duy gật đầu: “ . Anh bàn bạc xong với , việc quản lý xưởng sẽ do đảm nhiệm!”

Để quản lý một cái xưởng, công sức bỏ thường nào cũng kham nổi.

Lưu Bàng vốn tưởng là con trai xưởng trưởng thì thể gánh vác , nhưng khi lên tỉnh học hành, mới vỡ lẽ rằng chức xưởng trưởng lo liệu bao nhiêu việc.

Huống hồ đây là một xưởng nhỏ, gây dựng từ hai bàn tay trắng, càng cần bỏ nhiều thời gian và tâm sức hơn nữa.

Lưu Bàng đ.â.m e ngại, chủ động tìm Phó Cầm Duy thương lượng, đề nghị Phó Cầm Duy đảm nhận. Cậu chỉ cần lo liệu một vài công việc đối ngoại, thế là , cả hai đều thể nhẹ nhõm hơn.

Lục Ngọc : “Vậy thì quá!” Cô cũng cảm thấy Phó Cầm Duy năng lực, chỉ làm chân kế toán quèn thì vẻ lãng phí tài năng của .

Phó Cầm Duy đặt tay lên bụng của Lục Ngọc, hỏi: “Bé con trong bụng làm em mệt ?”

Lục Ngọc : “Nó còn bé tí tẹo mà, làm mà cảm nhận gì chứ?”

Lần , để chuẩn cho món cổ vịt treo gió, Lục Ngọc giao hẳn quyển sổ ghi chép của cho Phó Cầm Duy. Trong đó ghi chép tỉ mỉ từng công đoạn chế biến: cổ vịt ướp , đó đem chiên, mới treo gió.

Món ăn quả thực cần sự chế biến kỳ công.

Qua nhiều bước như , món cổ vịt làm mới hương vị đậm đà, phong phú.

Hơn nữa hương vị hợp với khẩu vị của đông đảo , đem chiên giòn treo gió, thịt vịt sẽ càng thêm dai ngon. Thời gian bảo quản cũng lâu, ít nhất là nửa tháng.

Phó Cầm Duy hiểu rõ tài nấu nướng của Lục Ngọc.

Chỉ cần qua công thức , liền đặt bao tâm huyết đó.

Bên trong bốn hương vị, một loại là hương vị truyền thống, một loại là cay nồng, một loại là thì là, và một loại ớt Ma Lạt làm tê đầu lưỡi.

Tất cả những bí quyết ghi chép cẩn thận trong một cuốn sổ tay, quả thực là thứ tiền cũng khó mà mua .

---

Loading...