Ba Chị Em Chuyện Trò
Hai thôn cách khá xa, về một chuyến cũng chẳng dễ dàng gì.
Lâu gặp, mấy chị em tíu tít trò chuyện một hồi. vì căn nhà nhỏ hẹp, đủ chỗ, nên vẫn thoải mái, trọn vẹn.
Lục Ngọc : “Tiểu Phó công tác ở vùng ngoài . Hôm nay chị Hai cứ ở nhà em , chị cả cũng qua đây luôn nhé.”
Cha Lục vội vàng vui vẻ : “Được, !” Sợ chị Hai đồng ý.
Chị Hai đáp: “Vậy thì ở một đêm , dù cũng chẳng việc gì.”
Sau đó, họ chuyện về công việc mà chị cả tìm . Bình thường, chị cả Lục hái rau giúp thôn, đúng thời điểm mà cả ba trong tổ của chị đều lương, còn tính thêm điểm công nữa.
Chị Hai Lục liền thắc mắc, hiểu hái rau gì mà lương.
Sau đó Lục Ngọc kể từng chuyện về chuồng heo gia đình, cả khu nhà kính trồng rau trái vụ của thôn trong thời gian qua cho chị .
Chị hai Lục khỏi cảm thán: “Chị mới rời lâu, mà thôn đổi chóng mặt đến !”
Buổi chiều, bữa cơm do Lục Ngọc tự tay nấu, món thịt khô hầm cải trắng. Trong nhà còn chịu khó nấu thêm nồi cơm trắng dẻo thơm.
Sau khi nấu xong, mùi cơm quyện lẫn hương thịt kho ngào ngạt, lan tỏa khắp cả sân.
Ngay cả mấy bà hàng xóm cũng tò mò ló đầu sang.
Mặc dù ở nhà chồng, chị hai mức sống cao hơn đôi chút, nhưng ăn xong bữa cơm , chị vẫn cảm khái : “Đây là món cải trắng hầm ngon nhất mà chị từng ăn đấy!”
Quả thực là ngon tuyệt cú mèo!
Lục Ngọc : “Nếu chị thích, ngày mai em nấu tiếp cho chị! Dù cải trắng ở nhà cũng còn đầy.”
Chị hai Lục mỉm , đúng là chỉ nhà mới thương chị như .
Mấy chị em ăn cơm xong liền rủ sang nhà Lục Ngọc.
Chị hai Lục một phen bất ngờ, ngờ căn nhà khang trang nhất cả thôn Lục Ngọc mua về.
Vừa thấy căn nhà , từ kiến trúc đến cách bố trí, tuy phỏng theo kiểu cũ nhưng vẫn toát lên vẻ trang nhã, rộng rãi, thế nào cũng thấy thoải mái.
Thêm mắt thẩm mỹ tinh tế của Lục Ngọc, bày biện chút ít đồ đạc, trông thật tao nhã, ấm cúng.
Ba chị em quây quần trong phòng khách rộng rãi nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-287.html.]
Lục Bảo cũng theo tới, nhưng vì còn nhỏ nên thằng bé thể thức khuya , ngủ từ sớm.
Ba chị em họ cùng tâm sự.
Chị hai Lục : “Chị nhớ lắm!”
Nghe , trong lòng chị cả Lục khẽ trĩu nặng ưu tư.
Tuy cách giữa hai thôn cũng là quá xa, nhưng đường sá xa xôi, việc còn khó khăn, về cũng chẳng dễ dàng gì.
Cái cảm giác , chỉ những con gái lấy chồng xa xứ như họ mới thực sự thấu hiểu.
Giống như còn đỡ, chị hai Lục về còn chỗ để nghỉ ngơi. Chứ đây mỗi về thăm nhà, ngay cả chỗ ở cũng , tranh thủ về ngay trong đêm.
Lục Ngọc : “Vậy thì chị chuyển về sống . Năm bên bờ sông sẽ xây nhà mới, đến lúc đó nếu chị về, em sẽ xem thử thể xoay xở chính sách gì giúp chị !”
Chị cả Lục cũng hi vọng chị hai thể về, nhà ở cạnh , chung quy vẫn hơn nhiều.
chị cả suy nghĩ nhiều chuyện, băn khoăn hỏi: “Nếu các em về đây, liệu chồng em đồng ý ?”
Mẹ chồng từ xưa đến nay chẳng khác nào trói buộc con trai bên mãi, làm dễ dàng buông tha.
Chị hai Lục thở dài: “Mọi điều , lẽ . Chồng chị chân vốn lành lặn, việc nặng nhọc thường kham nổi, chỉ dựa nghề may vá lặt vặt để kiếm kế sinh nhai, cuộc sống cũng chẳng mấy dư dả. Các chị dâu làm lụng vất vả hơn, nên trong lòng ít nhiều cũng lời tiếng .”
Chị hai ở mặt chị em ruột nhà thì gì giấu giếm.
Gia đình họ ở nhà chồng coi như một gánh nặng, thêm việc chị còn hai đứa con trai. Bình thường chồng vẫn giữ thái độ công bằng, cũng đối đãi khá tử tế.
tới tuổi bọn trẻ sắp học, các chị dâu bắt đầu than vãn khó khăn.
Hễ hai đứa con học, ít nhất mất ba mươi tệ. Cả nhà thể xoay sở tiền , nhưng đoán chừng những bực dọc tích tụ bấy lâu của các chị dâu sẽ cùng bùng phát.
Chồng chị là tàn tật, bình thường tự trọng lớn.
Lần cãi vã , khiến cả nhà cũng chẳng mấy vui vẻ.
Thực chị hai Lục cũng chẳng chờ sung rụng, nên mang tiếng ăn bám.
Chị hai Lục thêm: “Nếu đây bọn em chuyện chuyển nhà, chắc chắn chồng sẽ đồng ý, nhưng bây giờ mới cãi xong, sẽ dễ chuyện hơn nhiều.”
Dù thì phận làm cha , cũng thể làm phật ý những con trai tháo vát còn .
Lục Ngọc vốn tưởng cuộc sống của chị hai tồi, ngờ nhiều bề bộn và lo toan đến .
---