Lại thêm cơm mềm mại thơm ngọt ăn kèm, cho dù thêm gì cũng giống như một món ăn chơi riêng, họ thích.
Lòng kho ăn kèm với cơm, quả thực khiến thể ngừng đũa.
như Lục Ngọc dự liệu, ăn một bụng cơm no nê. May mà Lục Ngọc chuẩn đầy đủ, ngay cả mấy chị dâu cũng ăn liền hai bát. Mấy đứa trẻ nhà họ Phó cũng ăn ngon miệng, cái bụng nhỏ căng tròn.
Cô chuẩn đủ, nên đến cuối cùng chẳng còn thừa chút lòng nào, ngay cả nước sốt cũng vét sạch bách, thịt kho cũng ăn hết còn một miếng.
Được ăn thịt thỏa thuê như , mấy khi trong đời.
Thấy các chị dâu ăn một bữa ngon miệng do Lục Ngọc chuẩn , để đền đáp , họ tranh rửa bát, rửa cổ vịt, trông bếp lửa. Việc gì cũng để cô làm, bảo cô về phòng nghỉ ngơi.
Mấy chị dâu ăn thịt vui vẻ, ngay cả đám trẻ cũng chạy nhảy nô đùa ầm ĩ trong sân.
Phó Cầm Duy về phòng , móc từ trong túi một chai nhỏ, bên trong là bột màu trắng. Đây là thứ Lâm Hâm bán, những món như đồng hồ chỉ là phụ, thứ thật sự giúp ông kiếm tiền chính là thứ , thuốc mê tình.
Bình thường đều là những kẻ bất chính dùng để hãm hại khác. Phó Cầm Duy một bạn học làm việc ở khoa xét nghiệm. Khi đó, cảnh sát cầm tang vật tới chỗ , ngờ bạn học đó giữ hai chai tự dùng, còn đùa rằng dùng một ít trợ hứng vợ chồng cũng tồi.
Khi Phó Cầm Duy ngóng, bạn học mới cưới vợ, bèn cho một chai.
Phó Cầm Duy luôn tránh xa những thứ tà môn ngoại đạo , nhưng lúc đó như ma xui quỷ khiến mà nhận lấy chai thuốc. Anh thích Lục Ngọc, hai ngây thơ trong sáng như , chỉ cần một chút là thể trở thành vợ chồng chân chính .
Phó Cầm Duy vẫn hạ quyết tâm .
Lục Ngọc lấy sổ sách bán hàng, nhập thêm gia vị . Phó Cầm Duy thấy cô , liền hiếm hoi lộ vẻ luống cuống, đó vội vàng cho đồ trong tay túi.
Lục Ngọc trêu đùa : "Làm chuyện trái lương tâm gì ?"
"Không ." Phó Cầm Duy vốn bản lĩnh tinh thần vững vàng.
Lục Ngọc nheo mắt: “Vậy giấu giếm thứ gì?” Nói đoạn, cô liền định bước tới xem thử.
Phó Cầm Duy thản nhiên đưa cho cô xem. Đó là một chiếc chai nhỏ, dán nhãn, bên trong đựng bột màu trắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-nu-phu-menh-kho-thanh-the-chu-nhan-gia/chuong-149.html.]
Phó Cầm Duy : “Thuốc giảm đau.” Thời đó, bệnh viện và trạm y tế thường bào chế thuốc giảm đau thành dạng bột. Lục Ngọc quan tâm hỏi: “Anh thương ở chỗ nào ?”
“Không thương. Tôi còn việc cần làm.” Phó Cầm Duy năng kiệm lời, dứt lời liền ngoài, cứ như thể mấy thích Lục Ngọc .
Lục Ngọc sân, ai nấy đều đang bận rộn sơ chế cổ vịt. Đây là mối làm ăn kiếm tiền của cả nhà, bởi ai cũng làm nghiêm túc. Chỉ cần Lục Ngọc xào gia vị xong, họ thể bắt tay kho ngay.
Các chị dâu trong sân gánh nước, bổ củi, rửa rau củ.
Lục Ngọc cũng chẳng trốn trong phòng mà lười biếng, bèn bếp, bên lò phụ thêm củi.
Trong đầu cô miên man nghĩ chuyện khác. Phó Cầm Duy hôn cô mấy , cô vô thức phớt lờ chuyện , nhưng khi bình tâm thì khỏi bận lòng suy nghĩ.
Đột nhiên lưng vỗ một cái, Lục Ngọc giật suýt chút nữa la lên thành tiếng. Quay đầu , hóa là chị Ba Phó.
Cô vội vàng ôm ngực: “Chị dọa c.h.ế.t em !”
Chị Ba Phó : “Mải nghĩ gì mà ngẩn ngơ thế, nãy chị gọi em hai bận mà em chẳng .” Chị Lục Ngọc như bắt gặp điều gì to tát: “Sao mặt em đỏ bừng thế ?”
Lục Ngọc đáp: “Bị… khói bếp hun đó chị.”
Chị Ba Phó cũng nghi ngờ cô, quả thật lò lửa nóng, mỗi chụm củi đều toát mồ hôi đầm đìa, chị vốn mấy khi bén mảng tới.
Thấy cô đang ở đây, chị Ba Phó : “Một em nấu ngần món ăn vặt, về phòng nghỉ ngơi chút ?”
Chị tạo quan hệ với Lục Ngọc, tự tin rằng trong ba chị em dâu, khéo ăn nhất, chân thành lấy lòng ai thì từng ai mà chị thể lấy lòng.
Lục Ngọc : “Ban ngày, trong phòng cũng chẳng việc gì làm!”
Chị Ba Phó là chồng, chuyện thẳng thắn, lúc nhíu mày với Lục Ngọc: “Có việc đấy chứ, chúng còn đang đợi bồng cháu mà?”
Lục Ngọc: …
---