Diệp Cửu Cửu dùng thìa múc một ít gia vị nếm thử. Vừa nhấp miệng, cô nàng tiên cá nhỏ phát hiện. Cô bé nhanh chân chạy đến ôm lấy chân cô, ngửa mặt lên, chu môi : “Muốn ăn!”
“Cái ăn .”
“Ăn mà!” Nàng tiên cá nhỏ tủi Diệp Cửu Cửu, vẻ mặt cứ như thể cô đang lừa gạt em .
“Được , cho em ăn thử nhé.” Diệp Cửu Cửu múc một ít thìa, đưa cho cô bé nếm thử.
Nàng tiên cá nhỏ há miệng ngậm lấy thìa. Sau khi nếm thử nước sốt, khuôn mặt trắng trẻo xinh xắn của cô bé lập tức nhăn thành một cục giẻ lau. Em “phì phì phì” nhổ hết ngoài, miệng la oai oái: “Khó ăn quá!”
Diệp Cửu Cửu vội vàng lấy nước cho cô bé súc miệng: “Đã bảo là ăn mà, giờ thì còn ăn nữa ?”
Vì trưa còn bán hàng nên thời gian ngâm quá lâu. Sợ gia vị ngấm đều, cô làm nước sốt cho món cháo sống khá mặn, ăn riêng như thế chắc chắn sẽ ngon miệng chút nào.
“Không ăn!” Nàng tiên cá nhỏ bĩu môi, vui xuống chiếc ghế đẩu con, tiếp tục cắn há cảo hấp. là món vẫn ngon hơn nhiều!
Diệp Cửu Cửu khẽ lắc đầu, đó bắt tay rửa sạch cua, bóc vỏ, cắt miếng, băm nhỏ. Xong xuôi, cô cho tất cả một cái thau lớn, đổ ngập nước sốt pha, đậy màng bọc thực phẩm cho tủ lạnh bảo quản. Đến trưa là thể bày ăn .
Sau khi làm xong món cháo cua sống, đồng hồ điểm bảy giờ sáng. Diệp Cửu Cửu bắt đầu chuẩn các loại gia vị và đồ ăn kèm khác: rửa sạch, để ráo nước. Những món thể nấu thì cô nấu chín, những món thể nấu thì rửa sạch vỏ ngoài . Cứ thế sẽ tránh tình trạng lát nữa bận rộn kịp tay chân.
Đến mười giờ sáng, Diệp Cửu Cửu sắp xếp đấy, lau tay sạch sẽ, định nghỉ ngơi một lát thì điện thoại reo. Là của Lạc Lạc gọi đến, hỏi nhà hàng mở cửa , hôm nay là cuối tuần, dẫn cả nhà đến dùng bữa.
Diệp Cửu Cửu lau tay đáp: "Vâng, nhà hàng mở cửa ạ, chị cứ ghé bất cứ lúc nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-lanh-ky-la/chuong-74.html.]
"Vậy trưa nay chúng sẽ đến." Mẹ Lạc Lạc ngừng một chút, hỏi thêm: "Bà chủ ơi, thể hỏi hôm nay hải sản gì đặc biệt ạ?"
Diệp Cửu Cửu những loại hải sản tươi rói đang bơi trong bể bên cạnh: "Có cua, ngao ngà, cá thu, hàu và một loại cá nhỏ khác."
"Nhiều thế ? Vậy trưa nay chúng đến sớm một chút nhé." Mẹ Lạc Lạc sợ đến muộn sẽ hết mất những món ngon.
"Không cần vội ạ, tầm mười một rưỡi là ." Quán của Diệp Cửu Cửu nhiều khách, cũng nhận đặt , đến đúng giờ là thể ăn ngay. Hơn nữa, hôm nay lượng nguyên liệu khá dồi dào, đủ để phục vụ ít nhất mười bàn.
"Được." Mẹ Lạc Lạc cúp máy liền vội vàng báo tin cho chồng, nhân tiện nhắn thêm cho vài đồng nghiệp cũ đây vẫn tiếc nuối vì thử. Các đồng nghiệp hôm nay hàng ngon liền ngủ nướng nữa, vội vàng dậy dọn dẹp để kịp đến quán.
Diệp Cửu Cửu cúp máy, tranh thủ nghỉ ngơi một tiếng đồng hồ bắt tay dọn dẹp nhà hàng. Cô cắm những cành cây xanh mướt lên từng bàn, tạo nên một gian thanh lịch gần gũi với thiên nhiên, đó trải khăn trải bàn và chén đĩa đồng bộ, phong cách bày trí rõ nét.
"Ăn cơm ạ?" Tiểu Nhân Ngư đang nhấm nháp bắp luộc, thoăn thoắt trèo lên ghế, đôi mắt tròn xoe Diệp Cửu Cửu đầy mong đợi, như : Chị ơi, đút cho em ăn !
"... Chưa đến giờ ăn , chúng kiếm tiền ." Diệp Cửu Cửu khẽ bế cô bé xuống khỏi ghế.
Nàng tiên cá nhỏ chớp chớp đôi mắt to tròn: "Kiếm tiền ạ?"
Diệp Cửu Cửu hỏi: " , tiền mới mua kẹo mút ăn chứ."
Tiểu Nhân Ngư hào hứng hẳn lên: "Vậy em cũng kiếm tiền!"
"Được thôi, lát nữa em ở đây, giúp chị trông chừng khách nhé." Bếp nấu ăn nóng, ở trong phòng phía sân , Diệp Cửu Cửu cũng thể trông chừng liên tục. Cô chiếc bàn ăn gần lối bếp nhất, trực tiếp dọn hết bình hoa đó, đó đặt cô bé vị trí : "Lát nữa khi khách ăn xong trả tiền mà chị ở đây, em hãy gọi chị nhé."