Tủ Lạnh Kỳ Lạ - Chương 69

Cập nhật lúc: 2025-08-17 02:02:28
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Cửu Cửu tiếp tục hỏi dồn: "Phường nào, quận nào, đường nào, khu nào?"

Tiểu nhân ngư vẻ mặt ngơ ngác, cô bé chỉ là một chú cá nhỏ đầy ba tuổi, làm những thứ chứ?

Diệp Cửu Cửu thở dài, quả nhiên nên trông mong gì ở trẻ con. "Vậy em cách liên lạc với gia đình ?"

Tiểu nhân ngư lắc đầu nguầy nguậy, giọng ngọng nghịu: "Không ."

Diệp Cửu Cửu ôm đầu cô bé: "Thế em còn nhớ đến đây bằng cách nào ?"

"Cứ, cứ thế mà đến." Tiểu nhân ngư cầm hai tay đầy miếng gà, khoa trương hiệu.

Diệp Cửu Cửu động tác của cô bé, hình như là rơi một nơi nào đó hút . "Bị hút ?"

Tiểu nhân ngư ăn miếng gà líu lo rõ: " !"

Diệp Cửu Cửu hỏi: "Biết cách về ?"

"Không ." Tiểu nhân ngư trả lời xong thì cúi đầu tiếp tục ăn miếng gà. Miếng gà giòn tan thơm ngon, cô bé ăn một miếng tiếp một miếng, chớp mắt hết sạch một đĩa gà rán giòn. "Còn ăn nữa!"

Diệp Cửu Cửu: "Hết ."

Tiểu nhân ngư thất vọng rũ vai, đôi mắt tủi ngước Diệp Cửu Cửu: "Hết ?"

" , hết sạch ." Diệp Cửu Cửu chỉ món cá tím xào chua ngọt bên cạnh: "Em cầm thìa múc thử món xem, món cũng ngon lắm đó."

Tiểu nhân ngư món ăn màu đậm, trông bắt mắt cho lắm, liền lắc đầu phản đối: "Xấu, ngon."

"Đừng mặt mà bắt hình dong chứ, món cực kỳ đưa cơm luôn đó." Diệp Cửu Cửu múc một thìa đút cho tiểu nhân ngư: "Há miệng nào!"

"Há?" Tiểu nhân ngư nửa tin nửa ngờ há miệng.

Diệp Cửu Cửu trực tiếp nhét thìa miệng tiểu nhân ngư: "Thấy nào?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-lanh-ky-la/chuong-69.html.]

Tiểu nhân ngư cứng đờ ở đó hai giây, nhẹ nhàng thè lưỡi l.i.ế.m liếm. Mềm mềm, thơm thơm, hình như cũng ? Cô bé nếm thử cẩn thận, khi cảm nhận hương vị thì mắt cô bé lập tức mở to: "Ngon!"

Diệp Cửu Cửu bật khúc khích: "Không lừa em chứ?"

"Ngon." Tiểu nhân ngư tự cầm thìa xúc lên, ăn ngon lành với cơm, một loáng hết sạch một bát, đòi thêm bát nữa.

Diệp Cửu Cửu chống cằm tiểu nhân ngư ăn ngon miệng đến lạ. Gia đình cô bé hẳn giàu , nếu thì nuôi nổi đứa trẻ ăn khỏe như .

dù hỏi thế nào cũng moi chút manh mối nào, mà báo cảnh sát thì thể.

Cô đành lòng đặt cô bé trở tủ lạnh.

Vẫn còn sớm mới đến giờ giao tủ lạnh, Diệp Cửu Cửu chỉ thể tạm thời kiêm luôn vai trò bảo mẫu, đợi cô bé ăn xong thì cẩn thận lau miệng cho.

Tiểu nhân ngư ăn no nê chạy ù nhà, chỉ cái tủ cao tít: "Kẹo."

"Chiều nay chúng ăn một cái thôi nhé." Diệp Cửu Cửu lấy một cái kẹo mút đưa cho cô bé: "Còn để dành mai ăn."

Tiểu nhân ngư dường như chẳng hiểu mấy, vẫn vui vẻ cầm kẹo mút ở ngưỡng cửa l.i.ế.m láp. Ánh nắng chiều tà xiên qua khung cửa, dịu dàng phủ lên Diệp Cửu Cửu và tiểu nhân ngư, khiến làn da cả hai bỗng chốc trở nên trắng hồng rạng rỡ.

Diệp Cửu Cửu phe phẩy quạt: "Có nóng em?"

Tiểu nhân ngư trả lời ngọng nghịu: "Nóng."

"Em vẻ thiếu nước ?" Diệp Cửu Cửu quan sát kỹ đôi chân của tiểu nhân ngư, đúng là vẻ khô. "Có ngâm nước một lát ?"

Tiểu nhân ngư gật đầu lia lịa.

"Để chị đưa em ngâm nước nhé." Diệp Cửu Cửu bế tiểu nhân ngư phòng giặt, đặt cô bé chiếc chậu nước lớn đầy ắp nước sạch. Ngay khoảnh khắc đặt xuống, đôi chân của tiểu nhân ngư lập tức biến thành chiếc đuôi cá màu hồng rực rỡ, những vảy cá đó lấp lánh sắc cầu vồng đến nao lòng.

Đẹp thật sự.

Tiếc là ăn .

Diệp Cửu Cửu thầm cảm thán trong lòng.

Loading...