Không ai giúp, cô bé cá dùng thìa thuận lợi. Nhóc con suy nghĩ một lát dứt khoát bỏ thìa xuống, duỗi bàn tay nhỏ xíu định bốc hoành thánh nhưng ngay lập tức bỏng rụt tay . "Á!" Tiếng kêu khe khẽ bật .
Cô bé cá bỏng đến mím chặt miệng, suýt bật . khi thấy Diệp Cửu Cửu đối diện để ý đến , nhóc con bèn hít một , lặng lẽ lắc lắc bàn tay, im lặng cầm lấy chiếc thìa, vô cùng vụng về và khó khăn múc từng miếng hoành thánh ăn chậm rãi.
Thực , Diệp Cửu Cửu để ý thấy cô bé cá bỏng, nhưng vì cô kinh nghiệm dỗ dành trẻ con đang , nên đành giả vờ thấy. May mắn , cô bé cá khá rộng lượng và làm ầm ĩ.
Ăn xong bát hoành thánh, cô bé cá bắt đầu buồn ngủ, cái đầu nhỏ cứ gật gù, suýt chút nữa đập bàn.
Diệp Cửu Cửu vội vàng bế cô bé về phòng, để nhóc con ngủ một giấc. Cô định đợi cô bé ngủ dậy hỏi xem làm cách nào để đưa em về nhà.
Nhân lúc còn sớm, cô dọn dẹp bát đũa trong bếp. Sau đó, cô đem tảo biển mà cô bé cá mang đến phơi từng miếng một ngoài sân, đợi phơi khô cất để dành hầm vịt già.
Phơi xong, Diệp Cửu Cửu bắt tay dọn dẹp nhà hàng phía và cả khu sân . Cô cẩn thận nhổ sạch cỏ dại trong luống hành, rau mùi ở sát chân sân, tưới nước thật đẫm.
Dọn dẹp xong xuôi, Diệp Cửu Cửu bê chiếc ghế , thư thái bóng mát của cây lê. Cô nheo mắt, khe khẽ ngân nga vài giai điệu quen thuộc, tay phe phẩy chiếc quạt nan trông vô cùng nhàn nhã.
lúc , vài xuất hiện cửa nhà hàng, tay lỉnh kỉnh một thiết phim chuyên nghiệp. Họ vòng quanh nhà hàng một lượt, đó chạy sang cửa hàng tạp hóa đang mở gần đó hỏi: "Bác chủ, quán cơm gia đình ở đằng hôm nay mở cửa ạ?"
"Không ." Chủ quán mì ngó nghiêng mấy , hỏi: "Mấy chú làm nghề gì thế?"
"Chúng là mấy chuyên làm review ẩm thực, hải sản ở quán đó ngon lắm nên mới cố ý đến thử." Người đánh giá giải thích rõ: "Bác khi nào cô mở cửa ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-lanh-ky-la/chuong-67.html.]
"Không rõ ." Chủ quán thò đầu nhà hàng ở cuối ngõ. Nghĩ đến cảnh Diệp Cửu Cửu từ chối thẳng thừng hôm qua, ông cố tình lớn: "Quán đó bình thường ai đến ăn , chắc đóng cửa luôn ."
"Đóng cửa ư?" Người đánh giá, vốn dĩ đến đây là để chê bai quán ăn giá cao, nay ông chủ quán mì thì lập tức thở phào nhẹ nhõm, lộ rõ vẻ hả hê. "Chúng còn định đến nếm thử xem chứ."
Chủ quán mì khẩy một tiếng, vu vơ "Ai mà ", vẫy tay mời chào : "Nếu ăn thử thì ghé quán chúng . Quán đủ các loại mì, cả hoành thánh tôm khô hải sản cũng , hương vị thì tuyệt vời khỏi bàn luôn."
Đoàn food reviewer mấy hứng thú với việc ăn mì. Họ trực tiếp dẫn đoàn rời . Sau đó, lác đác một hoặc hai nhóm khác tìm đến, cũng nhân danh "đánh giá ẩm thực" để kiếm view, nhưng khi quán mở cửa thì đều bỏ .
Chủ quán mì nhịn nữa, bèn tám chuyện với mấy ông chủ cửa hàng bên cạnh: "Đã trưa mà quán vẫn mở cửa, mấy ông bảo xem đóng cửa luôn ?"
"Mấy ngốc, giá cả đắt đỏ thế thì ai mà chịu tới? Giờ đóng cửa là chuyện thường tình thôi."
"Không mấy hôm còn vài bàn khách ?"
"Chắc chắn là thuê tới giả vờ đó mà, chứ thì ai bỏ mấy trăm nghìn để ăn một món ăn vớ vẩn như ?"
" đó, tiền cũng chẳng thèm ăn cái món mấy trăm đồng ."
"Đáng đời! Ai bảo hôm qua cô cố tình hù dọa chúng làm gì chứ!"...
Diệp Cửu Cửu vẫn còn mải mê tính toán doanh thu của nhà hàng mà hề đang đồn thổi là đóng cửa. Mở cửa năm sáu ngày, lợi nhuận ròng lên đến vài chục triệu. Theo tốc độ , chỉ cần hoạt động thêm nửa tháng nữa là cô thể thanh toán hết khoản nợ .