Trước khi khỏi cửa, Diệp Cửu Cửu nghĩ đến hôm nay tủ lạnh hải sản nên vội vàng thông báo với chủ quầy rau hôm nay cần giao hàng, đồng thời nhắn của Lạc Lạc quán tạm nghỉ vì hải sản.
Thông báo xong, Diệp Cửu Cửu lấy hết rong biển trong tủ lạnh , lau sạch tủ lạnh mới dẫn bé tiên cá ngoài: "Ra ngoài đừng để lộ đuôi đấy nhé."
Ngồi gọn trong chiếc túi đựng rau lớn, bé tiên cá nắm chặt hai tay mép túi, đôi mắt to tròn căng thẳng tò mò quét quanh, khám phá thế giới mới lạ bên ngoài.
Diệp Cửu Cửu kìm nở nụ cưng chiều, trong lòng ngừng gào thét: Đáng yêu xỉu!
"Sao em đáng yêu thế?"
Bé tiên cá nghiêng đầu cô, chớp chớp mắt khó hiểu: "Đáng yêu?"
", em đáng yêu." Diệp Cửu Cửu nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc đen xoăn lọn ngang vai của bé tiên cá, tóc cô bé xoăn lọn ngang vai giống hệt tóc cô, trông khá kiểu cách: "Em vì ăn nhiều kẹo nên mới đáng yêu ?"
Bé tiên cá chỉ nhớ đến việc ăn kẹo: "Ưm?"
Diệp Cửu Cửu dạy cô bé: "Là ăn, ân."
Bé tiên cá vẫn rõ : "Ưm ưm ưm."
"Ăn."
"Ưm."...
Một một cá cứ thế líu lo trò chuyện, đến siêu thị ở ngã tư ngoài ngõ Lê Hoa. Siêu thị tuy quá lớn nhưng đồ đạc thì đủ loại đủ màu, chất đầy các kệ.
Vào trong, Diệp Cửu Cửu dẫn cô bé đến quầy bày đồ ăn vặt, lấy một chiếc kẹo mút từ kệ xuống đưa cho bé tiên cá: "Này."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-lanh-ky-la/chuong-64.html.]
Vừa thấy chiếc kẹo mút, đôi mắt xanh biếc của bé tiên cá sáng bừng lên, vội vàng kéo tay Diệp Cửu Cửu đòi: "Ăn!"
"Ngay đây." Diệp Cửu Cửu bóc kẹo mút đưa cho bé tiên cá, nhỏ giọng nhắc nhở cô bé: "Đừng cắn vỡ nữa đấy nhé."
Lần bé tiên cá kinh nghiệm, cắn vỡ ngay mà cẩn thận l.i.ế.m liếm từng chút một. Khi nếm vị ngọt, cô bé vui đến mức cái đuôi tưởng chừng sắp hiện lưng.
Thấy cô bé phấn khích, Diệp Cửu Cửu định bế cô bé . Chưa kịp bước hai bước bàn tay nhỏ níu lấy vạt quần. Cô đầu tiểu nhân ngư: "Sao thế, còn chuyện gì ?"
Tiểu nhân ngư chỉ tay chiếc giá kẹo que đầy ắp, hiệu là vẫn chọn xong.
Diệp Cửu Cửu những chiếc kẹo que rực rỡ sắc màu giá: "Còn thêm nữa ?"
Tiểu nhân ngư gật đầu lia lịa.
"Vậy chị lấy thêm cho em vài cái nhé." Diệp Cửu Cửu cầm nguyên cả đế kẹo que, xổm xuống dặn dò cô bé: "Ăn nhiều sẽ sâu răng đấy, lấy quá nhiều ."
Tiểu nhân ngư ngơ ngác chớp mắt Diệp Cửu Cửu, đó liền ôm chầm lấy cả khay kẹo que, vui vẻ há miệng tươi rói, để lộ hàm răng sữa trắng muốt đều tăm tắp.
"Này ... Lấy vài cái là đủ , đừng ôm hết như thế chứ." Diệp Cửu Cửu chìa tay định lấy : "Không ăn nhiều kẹo , ăn nhiều sẽ sâu răng đấy, đừng mà mè nheo nha!"
Tiểu nhân ngư ôm chặt mớ kẹo que trong lòng, đôi mắt to tròn đảo trái đảo , vẻ mặt như thể "chị đang gì , em hiểu gì hết ".
Diệp Cửu Cửu bật bất lực, cô nàng đúng là một tiểu nhân ngư làm nũng mà. "Thôi ," cô thở dài "vì em đáng yêu thế nên chị sẽ mua cho em hết."
Thấy cô đòi lấy kẹo que nữa, tiểu nhân ngư lập tức toe toét, tiếng "He he" rộn rã.
"Đưa chị, chị tính tiền." Diệp Cửu Cửu sợ làm đau tiểu nhân ngư, nhẹ nhàng nhận lấy kẹo que, bế cô bé rời . Vừa bước vài bước, cô chợt thấy bên cạnh bày bán đủ đồ dùng nhà bếp giá chăng, liền dừng chọn vài món cần thiết.
Trong khi Diệp Cửu Cửu đang chăm chú lựa chọn, hề rằng tiểu nhân ngư ở phía âm thầm lấy thêm hai chùm kẹo que hình cầu. Cô bé một tay ôm một chùm, sức lực lớn hơn nhiều so với dáng vẻ nhỏ nhắn bên ngoài.