Tủ Lạnh Kỳ Lạ - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-08-17 02:02:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đôi má cô bé nhỏ, mũi và miệng cũng vô cùng nhỏ nhắn, tinh xảo như một con búp bê. Hơn nữa, làn da cô bé trắng đến mức gần như phát sáng, ngay cả Diệp Cửu Cửu từ nhỏ đến lớn đều sở hữu làn da trắng lạnh cũng ghen tị.

Dọc theo khuôn mặt xinh tinh xảo của cá bé nhỏ, Diệp Cửu Cửu thấy từ bụng trở xuống của cô bé là đuôi cá. Người cá thoải mái vẫy chiếc đuôi cá màu hồng nhạt trong nước, vây cá trong suốt ánh nắng rực rỡ buổi sáng tỏa ánh sáng lấp lánh, đến mê hồn, chói mắt.

Đẹp quá mức cho phép !

Diệp Cửu Cửu kinh ngạc đến mức há hốc miệng nên lời, đồng thời thế giới quan của cô cũng một nữa đảo lộn. Rốt cuộc thì đầu bên chiếc tủ lạnh thông với nơi nào? Sao thể đưa một cá bé nhỏ đến đây? Nhìn cô bé trông chỉ tầm hai ba tuổi, của cô bé lo lắng ?

Diệp Cửu Cửu giúp nhưng bắt đầu từ . Chiếc tủ lạnh thể trả "hàng" ? Tối nay thử xem ? Nghĩ đến việc thức đêm canh tủ lạnh, cô khỏi thở dài, đó cúi đầu chiếc đuôi cá xinh của cá bé nhỏ. Không hiểu trong đầu cô đột nhiên chuyển hướng: "Cái đuôi cá tuyệt thế , đem kho tiêu hấp thì sẽ ngon hơn nhỉ?"

Người cá bé nhỏ dường như cảm nhận thoáng qua "ý đồ xa" của cô, lập tức sợ hãi vẫy mạnh đuôi xuống mặt nước, khiến nước b.ắ.n tung tóe, b.ắ.n thẳng Diệp Cửu Cửu.

"Đừng sợ, đừng sợ, chị sẽ làm gì em ." Diệp Cửu Cửu vội vàng thu suy nghĩ buồn của : "Em đừng vỗ nữa, cái chậu sắp em làm hỏng ."

Người cá bé nhỏ rầu rĩ hẳn .

"Đừng tủi mà, lát nữa chị cho em ăn kẹo." Diệp Cửu Cửu cầm khăn tắm bế cá bé nhỏ trở phòng. Nhà cô quần áo trẻ em, đành tạm thời lấy chiếc áo phông trắng cỡ S của cho cô bé mặc.

Người cá bé nhỏ vẻ thoải mái, cứ túm kéo vạt áo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-lanh-ky-la/chuong-62.html.]

"Đừng kéo mà, mặc đồ là ngoan đấy." Diệp Cửu Cửu giữ chặt bàn tay nhỏ của cô bé: "Ngoan nào, đừng nghịch."

Người cá bé nhỏ bộ quần áo, Diệp Cửu Cửu, cuối cùng vẫn cố nhịn xuống. Cô bé nghiêng đầu đưa bàn tay trắng nõn về phía Diệp Cửu Cửu, ăn kẹo như . "Nhà hết kẹo mút , chị ngoài mua thôi." Diệp Cửu Cửu cầm điện thoại xem, siêu thị đầu ngõ chắc mở cửa: "Em ở đây đợi chị, chị một lát về ngay."

Diệp Cửu Cửu dứt lời bước , nhưng ngay lập tức cảm thấy vạt áo kéo nhẹ. Cô , thấy cá bé nhỏ đang kéo góc áo : "Sao em kéo chị?"

Người cá bé nhỏ chớp chớp đôi mắt xanh thẳm, khẽ khàng ve vẩy chiếc đuôi nhỏ hồng phấn, rõ ràng theo để ăn kẹo.

"Em theo ?" Diệp Cửu Cửu cúi đầu chiếc đuôi nhỏ mũm mĩm của cô bé: "Em thể ngoài , bộ dạng sẽ dọa đấy."

Người cá bé nhỏ chớp chớp mắt, vẫn kiên quyết buông tay.

"Không , nếu em ngoài thế , sẽ bắt em "mổ xẻ" mất." Diệp Cửu Cửu quả thực gan lớn, cô thể dễ dàng chấp nhận những điều phi thường về chiếc tủ lạnh và cá bé nhỏ , nhưng với khác thì ai sẽ thế nào: "Em cứ ngoan ngoãn ở trong nhà nhé, lát nữa chị về ngay."

Bé tiên cá cứ níu lấy cô mãi, là sợ bỏ vì bám , dù Diệp Cửu Cửu dỗ dành thế nào cũng nhất quyết chịu buông tay, nhất định đòi theo cô.

Diệp Cửu Cửu thấy đau đầu, đúng lúc ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa thình thịch, là bà Lưu đang gọi cô.

Bé tiên cá thấy động tĩnh thì sợ hãi rụt tay , còn vẻ ương bướng đòi theo như lúc nãy.

Loading...