"Cái ngon hơn còn ở phía cơ." Chu Chu món cá bơn hấp nước sốt cay và ốc hương kho tương đỏ mang lên đó: "Đây là cá bơn, chủ quán con cá quá lớn, nên chỉ thể làm riêng thôi."
"Trưa nay em thử hai món nhưng chỉ hai chúng , chắc chắn thể ăn hết , chủ quán cũng cho chúng lãng phí." Chu Chu lấy điện thoại chụp ảnh gửi cho Cao Viễn: "Ê Mập, xem đây là gì nè?"
Cao Viễn đang đường về nhà, tin nhắn Lý Lâm và Chu Chu gửi đến, đột nhiên đầu xe về: "Trưa mới ăn mà cô ăn nữa ? Không sợ biến thành heo ?"
"Anh mới là heo!" Chu Chu vui đặt điện thoại xuống, chặn luôn thằng mập c.h.ế.t tiệt .
Cao Viễn thở dài, bước xuống xe, đó kéo hành lý tiến biệt thự nhà . Vừa cửa gặp ông bà nội tiếng động mà xem: "Ông bà nội, cháu về ."
Ông bà nội thấy Cao Viễn thì ngẩn : "Cháu là ai thế?"
Giọng thì đúng là cháu trai của họ.
khuôn mặt thì đúng chút nào.
Hai cụ ngoài cửa, tự hỏi cháu trai nhà trốn ?
Cao Viễn khó hiểu hỏi hai : "Ông bà nội, hai đang tìm gì ạ?"
Ông nội đẩy đẩy cặp kính lão, tiến gần kỹ đứa cháu trai lớn, chắc lắm liền hỏi: "Cháu là A Viễn thật ?"
"Ông nội, lẽ nào ông còn đứa cháu nào khác tên A Viễn ?" Cao Viễn đùa giỡn, cố tình hạ thấp giọng: "Ông nội, chuyện bà nội cháu đấy?"
Giọng điệu , giọng , đúng là cháu trai nhà . Ông nội vẫn còn bán tín bán nghi Cao Viễn: "Thằng nhóc thối, cháu đổi nhiều thế ?"
Bà nội cũng ngơ ngác khuôn mặt trơn láng của cháu trai: "Mấy cái mụn mặt cháu hết ?"
"Hết ạ." Cao Viễn đỡ hai cụ nhà: "Bố cháu ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-lanh-ky-la/chuong-252.html.]
"Ở trong nhà, chỉ đợi cháu về ăn cơm tối thôi." Bà nội vẫn thể tin mắt , khuôn mặt đỏ bừng đây giờ sạch sẽ thế ? "Con trai về ?" Mẹ Cao thấy tiếng động từ lầu xuống, xuống lầu gọi chồng đang ở trong thư phòng: "Ông nó ơi, con trai về !"
"Về ." Bố Cao cũng theo xuống: "Cuối cùng cũng về , ăn cơm thôi..."
Nhìn thấy Cao Viễn, lời của bố Cao bỗng nghẹn trong cổ họng, ông dụi dụi mắt: "Vợ ơi, đây là ai thế ?"
Mẹ Cao cũng ngơ ngác, đàn ông trắng trẻo và mập mạp là ai ?
Cao Viễn dậy: "Bố , hai gì ạ?"
Mẹ Cao thấy giọng quen thuộc, một nữa sửng sốt: "Con trai đó hả?"
Cao Viễn buồn bất lực: " , nhận con trai ?”
"Mẹ thực sự nhận nổi." Mẹ Cao kinh ngạc chằm chằm Cao Viễn, mất một phút mới lên tiếng: "Con trai, con phẫu thuật thẩm mỹ ?"
Bố Cao cũng hỏi theo: "Phẫu thuật ở con, hiệu quả ghê cơ đấy!"
"... Hai mong da con lên ?" Cao Viễn ngã phịch xuống ghế sofa: "Hai là bố ruột của con đó!"
Ông bà nội ha ha: "Thực sự đổi lớn quá, dám nhận cháu!"
Cao Viễn chỉ mặt : "Mắt sâu mũi cao, trai phong độ, dễ nhận thế dám nhận ạ?"
"Trước đây mặt con mụn, giống bây giờ." Mẹ Cao xuống bên cạnh: "Con trai, hai tháng nay con làm gì ? Sao đột nhiên trai hẳn lên thế?"
Bố Cao: "Có con tập thể dục ?"
Bà nội: "Có khi nào sắp ba mươi tuổi nên hết mụn nhỉ?"
"Không ạ." Cao Viễn kể chuyện gần đây ngày nào cũng ăn hải sản: "Hải sản ở quán đó kỳ diệu, ăn thể điều hòa cơ thể, nhiều vấn đề về dày, huyết áp cao đều chữa khỏi."