Tủ Lạnh Kỳ Lạ - Chương 155

Cập nhật lúc: 2025-08-18 21:30:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Em đang mang thai mà, ăn nhiều một chút sẽ cho cả hai." Vương Vân khẽ buông lời, ánh mắt đầy ghen tị chiếc bụng nhô cao của Chu San, vô thức xoa lên bụng . Lòng cô ngổn ngang bao cảm xúc, thầm ước giá như cũng thể một đứa con.

Bất chợt, cô cảm thấy bụng ấm lên kỳ lạ. khi cố gắng cảm nhận rõ hơn, cảm giác biến mất. Vương Vân đưa tay lên sờ trán, tự hỏi tay quá nóng chăng?

Chu San cũng giục Vương Vân: "Chị cũng ăn thêm chứ, đủ thì chúng gọi thêm món nữa."

"Chị đang ăn đây." Vương Vân cầm đũa lên, tiếp tục cắm cúi ăn.

Cả hai lãng phí bất cứ thứ gì, thế là họ dùng nước sốt của món cá ba răng chua ngọt để trộn cơm. Ăn xong, hai cô gái đều no căng bụng.

Đến lúc tính tiền, cả hai đều ngượng một chút, nhưng Diệp Cửu Cửu gì thêm, chỉ lịch sự tiễn khách về.

Tiễn hai xong, những khách hàng khác cũng lượt rời quán. Diệp Cửu Cửu tiễn hết đóng cửa. Hải sản hôm nay bán sạch.

Diệp Cửu Cửu dọn dẹp nhà hàng tinh tươm về sân . Cô thấy tiểu nhân ngư đang dài ghế sofa xem phim hoạt hình. "Đói bụng ? Muốn ăn gì nào?"

Tiểu nhân ngư lập tức bật dậy, đôi mắt lấp lánh cô: "Con ăn món ngon hôm qua!"

"Hôm nay ăn món đó ? Vậy chúng ăn rau nhé." Chiều nay, Diệp Cửu Cửu lấy từ nhà Lưu bà nội một ít dưa chuột, cà tím, mướp... đủ loại rau củ tươi ngon, thể bổ sung thật nhiều vitamin.

Tiểu nhân ngư lập tức chớp mắt hỏi: "Tại ăn ạ? Có hết tiền ?"

Diệp Cửu Cửu phủ nhận, chỉ tùy tiện đáp: " , hết tiền mà vẫn cố đòi ăn là đánh đấy. Em sợ ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-lanh-ky-la/chuong-155.html.]

"Có tiền mà!" Tiểu nhân ngư vội vàng xỏ giày chạy tót đến kho, nhặt một củ hành tây to đùng. "Chị con ngọc trai thể đổi tiền mà. Vậy bây giờ con nha, xong chị lấy ngọc trai đổi tiền mua đồ ăn ngon cho con."

Diệp Cửu Cửu củ hành tây chễm chệ trong tay cô bé, khỏi bật thầm: "A, con cá nhỏ giờ tinh quái hơn , dễ lừa !" Dù thích dùng chậu hứng những viên ngọc trai, thích tiếng chúng rơi chậu leng keng như tiền bạc đổ nhà, nhưng Diệp Cửu Cửu cũng nỡ để tiểu nhân ngư hành hạ bởi hành tây thêm nào nữa.

Cô liền lấy ngay củ hành tây trong tay cô bé, ném túi. "Vừa nãy làm đồ ăn kiếm tiền , cần con ngọc trai ."

"Có tiền á?" Tiểu nhân ngư nhíu chặt đôi lông mày nhỏ xinh, Diệp Cửu Cửu với vẻ mặt như thể đang rõ mồn một lên đó hai chữ "Chị lừa cá ?".

"Có tiền mà." Diệp Cửu Cửu trừ: "Nhà vẫn còn một ít bạch tuộc tươi. Chúng thể làm thêm một bữa ngon nữa. Sau đó thì ăn nhiều rau , thể suốt ngày ăn đồ chiên rán bên ngoài đấy, cao lớn ."

Hải sản lấy từ tủ lạnh nhà thì tươi ngon, bổ dưỡng, ăn nhiều cho sức khỏe. Còn đồ ăn ngoài hàng thì chắc đảm bảo. Vì sức khỏe của tiểu nhân ngư, chúng vẫn nên hạn chế ăn ngoài nhé. "Chúng ở nhà ăn vài ngày, đợi đến cuối tuần phố ăn, con thấy ?"

"Đến lúc đó chúng sẽ ăn tối ở nhà . Mình sẽ ăn thỏa thích từ đầu phố đến cuối phố, ăn đến khi con no căng bụng mới thôi, chịu ?"

Tiểu nhân ngư thì mắt sáng rỡ, giọng mềm mại hẳn : "Được ạ, ạ!"

"Nói thì giữ lời đấy nhé, lừa cá ." Diệp Cửu Cửu chìa ngón út , hiệu: "Móc ngoéo!"

Tiểu nhân ngư nghiêng đầu, đôi mắt to tròn chớp chớp vẻ ngơ ngác: "Móc ngoéo là gì ạ?"

" , móc ngoéo đổi ý nhé, nếu sẽ biến thành chó con đấy!" Diệp Cửu Cửu tủm tỉm cô bé: "Thế nên mấy ngày tới con làm ầm ĩ đòi ngoài ăn đấy."

Tiểu nhân ngư gật đầu lia lịa, ngoe nguẩy ngón tay móc ngoéo với Diệp Cửu Cửu: "Con ngoan mà!"

Loading...