Tủ Lạnh Kỳ Lạ - Chương 138

Cập nhật lúc: 2025-08-17 23:23:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Em đừng tham lam thế."

"Không mà, là những món con ăn thôi-"

"Vậy mà gọi là tham lam ? Em gọi hết những món ăn nãy còn gì."

"He he he-"

"Ha ha ha..."

Hai trò chuyện về nhà hàng. Vừa đến cửa thì thấy phụ nữ trẻ gặp tối qua đang ngóng trông: "Cô việc gì ?"

Chu San bước nhanh về phía Diệp Cửu Cửu, giọng chút kích động: "Chủ quán."

Diệp Cửu Cửu xung quanh, thấy ai khác: "Cô việc gì ?"

Chu San đưa hộp quà tặng đang đặt đất cho Diệp Cửu Cửu: "Chủ quán, cảm ơn cô tối qua nhiều."

Diệp Cửu Cửu nhận: "Chỉ để cô một lát thôi, gì to tát mà."

"Không ạ." Chu San nhẹ nhàng vuốt ve cái bụng nhô lên: "Tối qua bụng khó chịu, hình như dấu hiệu sảy thai, nhưng khi uống canh cá mú nhỏ cô cho thì đỡ hẳn, bệnh viện kiểm tra cũng nữa."

"Thế thì chứng tỏ con của cô , liên quan gì đến bát canh của ." Diệp Cửu Cửu nhét hộp quà tặng trở : "Chỉ là tình cờ uống một bát canh ấm bụng, cô đừng nghĩ nhiều quá, cầm hộp quà về thôi."

Chu San hỏi thăm khắp nơi, một bà bỉm sữa rằng hải sản ở đây bổ dưỡng, thể giúp tăng tiết sữa. Cô cảm thấy tối qua là ngẫu nhiên: "Không , cảm nhận rõ ràng mà."

"Thực sự , cô đúng là nghĩ nhiều ." Diệp Cửu Cửu thừa nhận: "Đã muộn , cô nhanh về , đừng để nhà lo lắng." Cô mở cửa, đẩy trong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-lanh-ky-la/chuong-138.html.]

Chu San thấy chủ quán nhiều, đành lặng lẽ rời nhưng trong lòng cô vẫn tin chắc rằng hải sản ở đây cứu đứa con của . Cô nhẹ nhàng xoa bụng: "Con yêu, hôm nào dẫn con đến đây ăn món ngon nhé."

Diệp Cửu Cửu đóng cửa, về sân rửa mặt. Vừa ngả lưng lên giường, cô chợt nhớ vẫn thả bình trôi. Cô cầm điện thoại chụp một bức ảnh nàng tiên cá nhỏ đang mặc áo phông trắng, in . Sau đó, cô cẩn thận ghi địa chỉ và điện thoại ở mặt , nhắn nhủ với cha cá rằng nàng tiên cá nhỏ vẫn bình an vô sự.

Nàng tiên cá nhỏ bên mép giường, ánh mắt tò mò bức ảnh: "Trên đó là em mà."

" ." Diệp Cửu Cửu giải thích công dụng của tấm ảnh: "Gia đình tìm thấy em ? Chị chụp ảnh em bỏ bình, nếu dòng nước đưa bình về đến nơi, nhà em thể tìm em."

Nàng tiên cá nhỏ gãi má, vẻ mặt ngơ ngác: " chỉ nước mới thể chảy về đó thôi."

"Cứ thử xem, . Như nhà em cũng sẽ lo lắng quá nhiều." Chữ của Diệp Cửu Cửu khác với chữ của thế giới nàng tiên cá, cô cũng chắc đối phương nhận . Dù ảnh ở đây, chắc chắn sẽ thấy cô bé vẫn an .

Cô gói kỹ bức ảnh, cuộn , nhẹ nhàng cho chai thủy tinh. Ngay khi đặt , bức ảnh tự động mở , vẫn thể rõ khuôn mặt nàng tiên cá nhỏ qua lớp vỏ chai trong suốt. Đặt chiếc bình tủ lạnh, cô đóng sập cửa, tự nhủ sáng mai thức dậy sẽ xem kết quả.

Ánh trăng giăng mắc như một dòng suối bạc, rải khắp sân nhỏ.

Gió đêm thoảng qua, mang theo lạnh.

Lá cây xào xạc hòa cùng tiếng nước biển dội vang từ đó, ùng ục...

The following morning, day seven.

Diệp Cửu Cửu dẫn nàng tiên cá nhỏ, đang mặc chiếc váy yếm denim đáng yêu, bước đến tủ lạnh, cẩn trọng mở cửa.

Nàng tiên cá nhỏ kiễng chân, ghé mắt bên trong: "Bình về chị?”

"Vẫn ." Diệp Cửu Cửu lấy chiếc bình thủy tinh vẫn còn quấn quanh bởi rong biển : "Không gửi ."

Loading...