Cô bé cá dùng sức múc xuống. Khi múc , cô bé khẽ kéo lên, lớp phô mai dày lập tức tạo thành sợi dài miên man. Cô bé kinh ngạc há hốc mồm: "Nó kéo em theo luôn ạ?"
"Phô mai nhiều quá." Diệp Cửu Cửu cầm đũa gắp cho cô bé một miếng thịt tôm phủ đầy phô mai bát: "Thổi nguội ăn, thì sẽ làm bỏng lưỡi đấy..."
Cô dứt lời, cô bé cá nhanh nhảu tiếp lời: "Bỏng lưỡi hả?"
"..." Diệp Cửu Cửu bật khúc khích, giơ tay che miệng. Đứa trẻ mà đáng yêu đến thế ? "Em sợ ?"
"Sợ chứ!" Cô bé cá lè lưỡi: "Không lưỡi là em ăn đồ ngon nữa ."
"Thông minh lắm." Diệp Cửu Cửu bật đáp : "Giờ thì tự thổi cho nguội nhé."
"Phù phù..." Cô bé cá thổi "phù phù" miếng thịt tôm phô mai đến cả chục , đó mới cẩn thận đưa miệng. Vừa chạm đầu lưỡi, vị thịt tôm tươi ngon, dai giòn hòa quyện cùng lớp phô mai đậm đà làm mắt cô bé sáng bừng lên vì thích thú.
Cô bé cá cắn miếng thịt tôm, rõ lời: "Chị ơi, em lừa , ngon lắm ạ!"
Dù tôm hùm tươi sống vốn ngon, nhưng chắc chắn thể đa dạng hương vị bằng khi tẩm ướp kỹ càng. Cô bé cá thích như cũng là điều dễ hiểu, bởi món ăn còn vị ngọt đậm đà, là hương vị mà bất kỳ đứa trẻ nào cũng mê mẩn.
Diệp Cửu Cửu mỉm , kẹp một miếng tôm hùm phô mai ngập tràn calo đưa miệng. Hương vị sữa béo ngậy lập tức lan tỏa, thấm đẫm từng tế bào vị giác. Ban đầu chút ngấy, nhưng khi cô cắn ngập răng lớp thịt tôm săn chắc, dai giòn, một sự bùng nổ của vị mặn ngọt liền ập đến, át cái ngấy nhẹ của phô mai.
Càng nhai kỹ, cô càng cảm nhận rõ độ tươi ngon của thịt tôm, ngay cả khi bao bọc bởi lớp phô mai dày. Chất béo tự nhiên của tôm vẫn hiện rõ, kích thích vị giác đến mức chỉ ăn thêm miếng nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-lanh-ky-la/chuong-105.html.]
Cô gắp thêm một miếng thịt tôm nữa. Lần , cô thể cảm nhận rõ hơn sự kết hợp hảo giữa thịt tôm tươi roi rói và phô mai sữa thơm lừng. Hai hương vị hòa quyện tuyệt đối nhưng vẫn giữ nét đặc trưng riêng.
Điểm trừ duy nhất lẽ là lượng phô mai nhiều. Nếu giảm bớt một chút, miếng đầu tiên ăn sẽ ngấy. Lần , lẽ cô vẫn nên làm theo định lượng chuẩn cho khách hàng thì hơn.
Diệp Cửu Cửu chỉ ăn vài miếng dừng , nhưng cô bé cá thì ăn vui vẻ. Cô bé ăn liên tục ngừng nghỉ, cuối cùng đến cả lớp vỏ tôm nướng giòn rụm cũng "cắn rộp rộp" ăn sạch.
Diệp Cửu Cửu ăn gỏi sứa trộn giòn cay, ăn kèm với cơm hải sản. Cô ăn hết sạch một bát đầy, đó bắt đầu dọn dẹp bếp, đồng thời dặn dò cô bé cá: "Em thấy nóng ? Muốn tắm thì tự tắm nhé, thì cứ về phòng ngủ."
"Tắm một lát." Cô bé cá xoay chạy ào ngoài, chạy thẳng đến phòng khách . Cô bé trèo lên chiếc ghế đẩu, kiễng chân lấy một cây kẹo mút nóc tủ, đó nhanh chóng chạy về căn phòng cái chậu nước lớn.
Diệp Cửu Cửu hề để ý đến hành động "nhỏ" của cô bé. Cô chỉ thấy tiếng nước chảy nên đinh ninh rằng cô bé tắm .
Đợi khi cô dọn dẹp bếp xong và xem, Diệp Cửu Cửu bật khi thấy cô bé đang ngậm kẹo mút, dựa thành chậu nước, hệt như một bà trùm: "Chà, em hưởng thụ phết đấy chứ."
Cô bé cá khẽ vẫy đuôi, ngay giây tiếp theo bơi đến mặt cô, đưa cây kẹo mút mời: "Chị ăn ?"
"Không ăn." Diệp Cửu Cửu vuốt tóc cô bé, tiện tay buộc cho cô bé một búi tóc nhỏ xinh, tránh để tóc ướt.
Cô bé cá lập tức nhét cây kẹo miệng : "Vậy thì em sẽ cất đây!"
Diệp Cửu Cửu khẽ ừ một tiếng, phòng vệ sinh gần đó để tắm rửa. Sau đó, cô cầm khăn tắm, nhẹ nhàng bế Tiểu Nhân Ngư lên, lau khô cho cô bé. Đợi đôi chân của Tiểu Nhân Ngư trở trạng thái bình thường, cô mới đặt bé lên giường để ngủ trưa.