Tự do tự tại - Chương 1
    Cập nhật lúc: 2025-10-30 07:16:14
    Lượt xem: 61 
Bạn trai là một kẻ làm làm mẩy, mặc kệ gây chuyện cả ngàn , đều dỗ dành.
Dỗ dành ba năm, mệt .
Khi đòi chia tay, đồng ý.
Một tuần khi chia tay, tìm đến , lóc chất vấn, bảo rằng thích mà giờ bỏ rơi .
—-
Khi Bạch Nghiên Lễ chia tay, đang đeo tai chỉ "" qua mic.
Hắn giận quá hóa , qua mic: “Lương Mãn Nguyệt, giỏi thì đừng bao giờ tìm nữa.”
Nói xong, cúp điện thoại, xóa kết bạn luôn.
Tôi thấy dấu chấm than màu đỏ trong điện thoại, nước mắt tí tách rơi xuống màn hình.
Tôi sấp giường, một trận thật to.
Sáng hôm tỉnh dậy, mắt quả nhiên sưng đỏ.
Tôi rửa mặt, mua một ly Americano đá, hy vọng thể giảm sưng.
Lúc vội vàng bắt tàu điện ngầm, còn kịp uống thì qua đường va làm đổ.
Ly Americano đá màu đen nâu đổ hết lên , theo quần áo nhỏ giọt xuống đất.
Mũi cay cay, nhặt cái ly nhựa đất lên vứt thùng rác.
Trên tàu điện, cầm điện thoại, chẳng nên xem gì, cứ ngẩn .
Trong lòng cảm giác nhẹ nhõm khi giải thoát, nhưng đồng thời xen lẫn nhiều hơn là sự khó chịu.
Tôi và Bạch Nghiên Lễ quen qua game, đó yêu đương qua mạng.
Vì lý do công việc, thể trả lời tin nhắn của ngay lập tức.
Mỗi trả lời tin nhắn chậm một chút, giận dỗi, chặn và xóa .
Yêu qua mạng ba năm, cũng dỗ dành ba năm.
Cho đến hôm qua, thì chấm dứt.
Tàu điện bật cửa kêu đinh, thu suy nghĩ và bước xuống xe.
Đến studio, sắp xếp túi đồ trang điểm, bắt đầu trang điểm cho khách hàng.
“Chị ơi, hôm nay trông chị vui lắm?”
Khách hàng đang trang điểm là một MC game.
Cô là MC mới, xinh giọng ngọt, nghệ danh là Điền Điềm.
“Không bạn trai chị chặn chị đấy chứ?”
Cô mở to mắt tò mò .
Tất cả bạn bè, đồng nghiệp và những quen đều một bạn trai cực kỳ làm làm mẩy.
Bất kể thời gian địa điểm nào, nếu điện thoại kịp lúc, Bạch Nghiên Lễ sẽ lập tức chặn và xóa một lèo.
Ở nơi làm việc, hầu hết đều thấy trong góc, giọng nhỏ nhẹ, hạ xin bạn trai.
Mỗi dỗ Bạch Nghiên Lễ, giọng đều dịu dàng đến cực điểm.
Dỗ dành ba năm, tim cũng mệt .
Tôi trang điểm xong, thản nhiên : “Chia tay .”
“À!”
Cô ngạc nhiên kêu lên một tiếng, đó nhân viên gọi lên sân khấu dẫn chương trình.
Từ lúc chia tay ngày hôm qua đến giờ, hơn 24 tiếng.
Trước đây, bao giờ dám để quá 3 tiếng mà dỗ Bạch Nghiên Lễ.
Tôi từng đòi chia tay , cũng dám.
Suốt ba năm, mỗi Bạch Nghiên Lễ giận đến cực điểm, đều lấy chuyện chia tay hù dọa.
Vì , ngày hôm qua khi hỏi chia tay , đột nhiên cảm thấy quá mệt mỏi, nên đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tu-do-tu-tai/chuong-1.html.]
Đó là đầu tiên đồng ý, và cũng sẽ là cuối cùng.
Tôi suy nghĩ cả đêm, cảm thấy và lẽ vẫn hợp lắm.
Dù yêu ba năm, buồn là giả.
Khi gọi điện cho bạn Thẩm Mộng, đến cuối cùng, nước mắt rơi, nức nở.
Thẩm Mộng ở đầu dây bên an ủi : “Tối nay qua tìm .”
Tôi buồn bã cả ngày, cho đến khoảnh khắc thấy Thẩm Mộng buổi tối, kìm sự tủi và bật .
Thẩm Mộng đưa giấy ăn cho : “Thế là hai thật sự chia tay .”
Tôi nghẹn ngào gật đầu.
Chúng ăn chuyển sang chủ đề khác: “Chuyện của và bạn trai ?”
Cô gần đây đang chuẩn kết hôn, nhưng vì chuyện sính lễ mà chút tranh cãi với nhà trai.
Cô kéo khóe miệng, vẻ mặt chẳng biểu cảm gì: “Cứ thế thôi.”
Lúc chia tay, Thẩm Mộng ôm lấy : “Ngủ ngon nhé, đừng nghĩ nhiều.”
Tôi cọ vai cô : “Ừ.”
Ngày thứ ba khi tan làm, trở về nhà, tắm.
Nằm giường, lật điện thoại, tiện tay mở trò chơi.
Thấy Bạch Nghiên Lễ đang online trong game, đang lập đội.
Tôi mím môi, mở chế độ chơi đơn.
Trận thế trận , là thế nghịch gió, ngoài dự đoán thua.
Thua liên tiếp mấy trận, tâm trạng cũng uể oải.
Đột nhiên một chấm đỏ hiện , nhấp xem.
Bạch Nghiên Lễ gửi yêu cầu chấm dứt mối quan hệ cặp đôi trong game.
Tôi avatar của , ngẩn một lát, nhấp đồng ý.
Sau đó thấy Bạch Nghiên Lễ biến mất khỏi danh sách bạn bè trong game của .
Tôi chằm chằm điện thoại một lúc lâu, càng lúc càng khó chịu.
Ba năm ngày đêm, độ mật của mỗi trận game chơi với , cứ thế tan biến.
Tôi chợt nghĩ, còn chẳng bận tâm, ở đây làm màu làm gì.
Tôi đặt điện thoại xuống, uống một ngụm nước, bắt đầu ngủ.
Trong mơ là những dáng vẻ tệ bạc của Bạch Nghiên Lễ đối với .
Sau khi tỉnh dậy, lòng cảm thấy thoải mái hơn nhiều về chuyện chia tay.
Thà chia tay dứt khoát còn hơn, Bạch Nghiên Lễ còn khó hầu hạ hơn cả ông chủ .
Sau một tuần chia tay, cũng dần buông bỏ .
Tôi tập trung công việc, cả trở nên năng động hơn nhiều.
Tôi tưởng rằng sẽ bao giờ còn liên quan gì đến Bạch Nghiên Lễ nữa.
Trong hành lang phía hậu trường làm việc, đụng mặt một đoàn ngược .
Người đầu dáng cao ráo, mặc đồng phục đội tuyển màu đen, toát khí chất lạnh lùng.
Làn da gần như trắng lạnh, sắc mặt lạnh nhạt, đôi mắt lạnh như băng tuyết.
Lòng giật , lập tức dời ánh mắt, định vòng tránh.
Tôi kịp né tránh, vài trong đoàn đồng thanh gọi: “Chị dâu chào chị!”
Tôi nhanh chóng bỏ chạy, dám đầu .
Đầu óc trống rỗng, còn kịp nghĩ gì thì nhân viên gọi trang điểm cho tuyển thủ eSports.
Tôi ngớ , lắp bắp hỏi: “Đội tuyển eSports nào?”
Nhân viên trả lời một câu: “Đội DME, nhanh lên .”