Truyện Tống Uẩn Uẩn và Giang Diệu Cảnh- Gả nhầm, nhưng chú rể quyến rũ quá - Chương 46

Cập nhật lúc: 2025-09-26 13:49:34
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hàn Hân, bà đúng là ngu ngốc, ngay cả tâm tư của chồng cũng thấu—đáng buồn thật.” Bạch Túệ khoanh tay, giọng kiêu căng. “Ngay từ đầu, ông tính đưa con gái bà nhà họ Giang để kết thông gia. Vì thao túng con bé nên ông mới ly hôn với bà. Vậy mà bà vẫn ngây thơ tưởng ông còn tình cảm. Nếu còn thương bà, ông ở bên hai mươi năm? Sao nỡ để con gái các ép gả cho Giang Diệu Cảnh?

“Nhà họ Giang giàu thật đấy, nhưng Giang Diệu Cảnh nổi tiếng tính khí thất thường. Con gái bà ép gả, bà nghĩ nó sống yên nổi ? Bà khôn thì ly hôn , con gái bà cũng sớm thoát khổ.”

“Bà… bà bậy!” Hàn Hân tức đến run, nhưng khí thế yếu ớt.

Tống Uẩn Uẩn ngoài cửa, lòng chao đảo. Từ bé, cô ép học đàn, múa, vẽ… Cô từng ngây thơ nghĩ cha bồi dưỡng cô làm ngôi . Hóa tất cả chỉ là “tài trang trí” để lấy lòng—hoặc quyến rũ—Giang Diệu Cảnh? Cha ruột của cô, tính toán thật sâu.

Bị chính cha lợi dụng—đáng lẽ cô tê liệt mới , mà tim vẫn đau nhói.

Tiểu Hạ

“Nếu điều thì ly hôn sớm —”

Cửa “két” mở. Tống Uẩn Uẩn bước , cảm xúc ép xuống đến vô thanh: “Muốn ly hôn thì để Tống Lập Thành đến.”

Bạch Túệ giật , mặt biến sắc: “Cô… ở đây?”

“Tôi hỏi : đây nơi bà nên đến ?” Giọng cô lạnh .

Bạch Túệ nhanh bình tĩnh. Dù là Uẩn Uẩn, Lập Thành. Biết càng khi còn khuyên ly hôn giúp bà . Bà cả đời làm kẻ thứ ba; bà cần một danh phận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/truyen-tong-uan-uan-va-giang-dieu-canh-ga-nham-nhung-chu-re-quyen-ru-qua/chuong-46.html.]

“Những điều chứ? Thật giả, cô tự rõ. Muốn thoát khỏi cha cô, bảo cô ly hôn .”

“Chỗ hoan nghênh bà. Mời ngoài.” Uẩn Uẩn dứt khoát.

“Tôi là vì cho cô—”

“Nếu bà , gọi ngay cho Tống Lập Thành, kể hết bà gì với . Nếu đồng ý ly hôn, sẽ còn là con tin để ông lợi dụng, ông đừng mong thông qua mà bấu víu nhà họ Giang. Bà thử đo xem, trong mắt ông , bà quan trọng hơn— sự nghiệp của ông quan trọng hơn?”

Cô quá hiểu Tống Lập Thành: chỉ yêu quyền lực và vị thế. Nếu yêu Bạch Túệ, cho danh phận từ lâu.

“Bà chê lợi dụng—lẽ nào chính bà ? Ông con trai, bà sinh cho ông , mà đến danh phận cũng chẳng . Bà là gì ngoài một công cụ sinh con?” Giọng cô bình thản đến tàn nhẫn. “Bà còn gì để vênh váo mặt con ?”

Mặt Bạch Túệ khi trắng bệch, khi xanh mét, cuối cùng thâm sì như gan lợn. Lớp trang điểm tinh xảo cũng che nổi sự méo mó vì uất ức.

“Cô…” Bà run tay chỉ cô, nửa ngày nghẹn lời—vì chẳng gì phản bác.

“Tôi đếm đến ba. Bà còn , gọi điện ngay.”

Kế hoạch “khai sáng” cho Hàn Hân của Bạch Túệ phá sản. Bà hừ lạnh, cố giữ dáng mà rời phòng. Cửa khép , Uẩn Uẩn xoay : “Mẹ.”

Loading...