Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu thuộc hạ nhắc, lẽ cũng chẳng nhớ .
“Hai còn thể là quan hệ gì? Đương nhiên là bạn trai bạn gái .” Nhược Triệt . Giang Diệu Cảnh kết hôn, bên cạnh phụ nữ thì chẳng bạn gái là gì!
Trong lòng Tống Uẩn Uẩn thở phào. Nhược Triệt cô và Giang Diệu Cảnh liên quan, nhưng cụ thể thế nào rõ. Như cô vẫn còn đường xoay chuyển.
Tiểu Hạ
“Anh tin thì thể điều tra. Anh đối xử với tệ, chân vì mà gãy, mới tập . Tôi hận đến tận xương tủy, sẵn lòng phối hợp với báo thù. Tôi cũng tự tay đòi công bằng.”
Nhược Triệt do dự: “Tôi sẽ điều tra. bây giờ cô vẫn theo .”
Tống Uẩn Uẩn còn định tiếp, chặn : “Tôi thể chỉ lời một phía của cô mà thả. Lỡ cô lừa , cô chạy mất, còn bắt ở ?”
Hắn nhưng ngu.
Gió biển quất lạnh buốt, áo quần cô ướt sũng dán da, cả run rẩy. Cô khoanh tay xoa mạnh cánh tay để giữ ấm: “Tôi thể theo , nhưng đồng ý một điều kiện.”
“Điều kiện gì?”
“Tôi ở khách sạn. Anh cho canh ngoài cửa, trông chừng .”
Cô cần quần áo khô. Nhược Triệt và thuộc hạ đều là đàn ông; bài học , cô càng đề phòng. Khách sạn đông , lỡ chuyện ngoài ý , cô còn cơ hội tự cứu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/truyen-tong-uan-uan-va-giang-dieu-canh-ga-nham-nhung-chu-re-quyen-ru-qua/chuong-144.html.]
Nhược Triệt nghĩ một lát gật đầu: “Được.”
“Cảm ơn.” Cô khách sáo. Tình thế chỉ thể mượn thế quyền, mềm mỏng thuận theo. Nhược Triệt thấy cô chỉ “ ”, hẳn dám bỏ trốn, bèn dặn : “Trông chừng là , khỏi trói.”
Nếu cô thoát khỏi hai gã to con thế nào, e chủ quan như .
Thuyền cập bờ. Hai bên kèm sát nhưng chạm cô. Nhược Triệt bảo cô lên xe. Cô cúi chui , nép sát cửa sổ.
“Có từng gặp cô ?” đột nhiên hỏi.
“Chúng từng gặp.” Cô lắc đầu. Thật hồi theo đuổi Trần Ôn Nghiên, cô từng gặp ở trường, nhưng lẽ nhớ.
Nhược Triệt cố lục trí nhớ cũng . Chỉ thoáng thấy quen mắt, còn ở thì chịu. “Có lẽ nhớ nhầm.” Hắn bỏ qua. Giờ chỉ báo thù Giang Diệu Cảnh.
Đến khách sạn, cắt cử hai canh gác cho điều tra lời cô .
Vào phòng, việc đầu tiên Tống Uẩn Uẩn làm là khóa cửa, cài chốt an . Chắc chắn bên ngoài , cô mới bộ đồ ướt, treo điều hòa cho hong khô. Tắm nước nóng xong vẫn rùng hắt : “Hắt xì…” Cô hít mũi, ngâm nước đến khi toát mồ hôi mới .
Quấn khăn tắm bên giường đợi đồ khô, cô cầm điện thoại bàn, bấm của Thẩm Chi Khiêm. Rất nhanh nối máy, nhưng đang say mèm. Gần đây ngày nào cũng uống.
“Sư , giúp em liên lạc với Giang Diệu Cảnh.” cô .
Thẩm Chi Khiêm lè nhè: “Uẩn Uẩn ? Em tìm thì tự gọi cho …” Bên vang tiếng “ực ực” như đang nốc rượu.