Truyện Nguyễn Thanh Âm- Hà tổng tuyệt tử - Kết hôn với người câm? - Chương 331: Phụ nữ mang thai không nên chọc giận

Cập nhật lúc: 2025-11-09 14:27:02
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Thanh Âm giường, mắt dán màn hình, vẻ bối rối mơ hồ. Những lời dặn dò khiến mặt cô nóng bừng.

“Hai tuần nữa tái khám. Hiện tại kích thước thai nhỏ. Thai đôi về cuối thai kỳ dễ co thắt, cần cảnh giác nguy cơ sinh non.”

Từ lúc rời phòng khám đến khi khỏi bệnh viện, khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay của cô vẫn nhăn . Hạ Tứ khoác áo gió lên vai cô, đau lòng véo nhẹ má.

“Biết sai thì sửa, chẳng gì to tát. Lần ép em ăn nữa—bác sĩ cũng . Giai đoạn thai con tiêu hao nhiều dinh dưỡng và khí huyết. Em ăn đủ thì con lớn, mà bản em cũng sẽ khỏe.”

Nguyễn Thanh Âm gật đầu, càng nghĩ càng chùng xuống. Cô âm thầm hạ quyết tâm: từ hôm nay ăn uống đàng hoàng, thịt rau, dinh dưỡng cân bằng. Bụng cô quá nhỏ—khó tưởng tượng hai em bé sẽ gầy đến mức nào.

Tiểu Hạ

Xe bon bon đại lộ. Đột nhiên cô mở lời: “Em đói , ăn. Nghe đồng nghiệp Quốc Mậu mở một quán Quảng Đông.”

Hạ Tứ khựng một nhịp, liếc sang, lập tức vui mừng dặn tài xế rẽ Quốc Mậu.

“Đừng là món Quảng Đông, miễn em khẩu vị là —Tây, Trung gì cũng chiều.”

Khu Quốc Mậu đông đúc. Hai xuống ở ven đường, tài xế đánh xe xuống bãi ngầm gần đó. Quán Quảng Đông mới mở trang trí tinh xảo, phong vị cổ điển: bàn ghế xanh công, đỏ hồng, khung cảnh tao nhã mà chật kín. Hạ Tứ vốn quen ăn giữa nơi đông , sợ , phục vụ bưng bê vô ý va cô. Anh nhíu mày một vòng, vẫy nhân viên:

“Có phòng riêng ?”

“Xin quý khách, phòng tầng hai kín. Hoặc quý khách thể chọn món mang về.”

Hạ Tứ nghĩ ngợi chốc lát. Khó khăn lắm cô mới thèm ăn, nhỡ chần chừ mất khẩu vị thì uổng. Anh gật đầu: “Sắp xếp chỗ giúp.”

Họ dẫn đến góc gần cửa sổ. Nhân viên đặt hai cuốn thực đơn: “Mời hai vị.”

Nguyễn Thanh Âm nghiêm túc lật trang: “Bắp chiên trứng muối, bánh dứa sữa tươi, há cảo tôm hấp, canh gà Thuận Đức… thêm một phần bò hầm cà chua, món chính cho em cơm trắng.”

Bề ngoài Hạ Tứ vẫn bình thản, song trong lòng giấu nổi kích động. Gần một tháng nay cô hầu như khẩu vị; dì La ngày nào cũng nấu một bàn chay theo yêu cầu của cô. đồ chay thế nào cũng khó bù protein chất lượng cao và tinh bột. Anh liếc nhanh thực đơn, gọi thêm vài món, dặn:

“Lên món nhanh nhé.”

Đại sảnh náo nhiệt. Vừa lúc Nguyễn Thanh Âm còn mải ngắm kiến trúc, chớp mắt dừng ánh ở một góc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/truyen-nguyen-thanh-am-ha-tong-tuyet-tu-ket-hon-voi-nguoi-cam/chuong-331-phu-nu-mang-thai-khong-nen-choc-gian.html.]

“Uống chút nước ấm cho ấm họng.” Hạ Tứ giúp cô tráng chén, rót một cốc.

Anh theo ánh mắt cô, mới nhận : “Tống Vọng Tri? Sao ở đây? Còn cùng một cô gái?”

Nguyễn Thanh Âm mỉm , nhắc khéo: “Anh kỹ xem đối diện giống ai.”

“Ai cơ?” Từ chỗ chỉ thấy nửa lưng phụ nữ. Hai đối diện ; lúc cụng ly, gương mặt cô gái hiện rõ.

“Y Bội? Hai họ… ở với ?”

“Đương nhiên… cũng chắc.” Cô sực nhớ lỡ lời, vội chữa: “Bác sĩ Tống cũng giỏi thật, tiến độ nhanh quá. Không chừng vài tháng nữa tin vui.”

Hạ Tứ liếc cô: “Đừng giả vờ ngây thơ. Em họ quen từ lâu , đúng .”

“Hả?”

Anh thong thả nhấp , ngón tay vuốt thành tách sứ: “Đừng tưởng . Mấy nhóm chat nho nhỏ, ngày nào cũng buôn chuyện tình cảm. Em với cô từ khi nào ?”

“Làm gì nhóm nào… Em hiểu gì.” Cô cúi đầu, ôm chặt điện thoại.

Sự thật là mấy tháng nay ba thường xuyên hẹn ăn riêng, quan hệ thiết nhanh chóng, nhóm chat hoạt động rôm rả; chỉ lơ là chốc lát là trăm tin . Hôm Bạch Oanh Oanh còn trong nhóm: “Nếu một ngày lỡ chuyện, các chị em nhớ format điện thoại giúp , nhất là xóa sạch lịch sử chat của chúng .” Khi Nguyễn Thanh Âm còn kịp mắng cô gở, tay vô tình bấm bài link: “Luận những bí mật nên để lộ trong lịch sử chat của hội chị em.” Lúc đó cô để tâm; giờ đối diện truy hỏi của Hạ Tứ, ý nghĩ duy nhất là bảo vệ điện thoại, nhất quyết để lộ tin nhắn của ba .

“Thế ? Sao thấy em ghim cùng một nhóm tên… ‘Hội sinh viên thanh thuần trò chuyện online’. Đừng với đó là nhóm các bỉm nhé.”

Nụ của Hạ Tứ như như , ánh mắt đầy ẩn ý.

Mặt Nguyễn Thanh Âm đỏ bừng, lập tức căng thẳng: “Anh lén xem điện thoại của em! Cả lịch sử chat của bọn em nữa?”

“Không cố ý. Hôm đó vô tình.” Anh hạ giọng, cố giải thích: “Hôm em đang tắm, điện thoại công việc gọi liên tục. Em nhờ mang . Em bảo bật loa ngoài. Xong việc sợ dính nước, em bảo mang . Lúc đó lỡ liếc qua—cũng chẳng gì quan trọng. Chỉ thấy Bạch Oanh Oanh than thở Thần Bội giàu quá, cam tâm làm chân sai vặt cho Kiều Thi, còn đến đoàn phim đưa quà.”

Sắc mặt Nguyễn Thanh Âm khựng , cơm trong miệng bỗng còn vị. Hạ Tứ nhận , vẫn chăm chăm cho rõ: “Ngay đó Y Bội cũng nhắn— vô tình thấy—Tống Vọng Tri tỏ tình, hai chính thức ở một nhà hàng Pháp ở Vọng Kinh, ăn tối nến… Rồi còn—”

“Còn gì nữa?” Nguyễn Thanh Âm đặt mạnh đũa “cạch” một tiếng.

Tới lúc Hạ Tứ mới hốt hoảng cảm nhận . Trước khi cơn giận của cô bùng lên, vội lắc đầu: “Không còn gì nữa.”

Loading...