Sự lúng túng của Ngụy Kiều kéo dài thì Hạ Lương Văn xuất hiện.
Dưới men rượu, bỗng lấy dáng điệu “lãnh đạo”, mà kiểu giống các ông chồng của mấy phu nhân đây. Họ lập tức tỏ vẻ tán thưởng, nhất là khi thao thao về dự án nghiên cứu — qua thấy “cao siêu”, liền thi khen.
“Cậu đối tượng chứ, Lương Văn?” Một phu nhân lên tiếng. “A Kiều bảo vẫn độc ?”
Hắn mỉm :
“Tôi chú trọng sự nghiệp, thời gian yêu đương.”
“Vậy khéo quá, cháu gái hơn ba mươi, mắt cao kén chọn, làm cha nó sốt ruột. Tôi thấy là mối , để hai đứa gặp?” Bà sang hỏi Ngụy Kiều.
Ngụy Kiều lướt nhanh gia cảnh nhà đối phương — cũng tệ. Nhà chẳng mấy khá giả nhưng Hạ Lương Văn chút bản lĩnh, tạm xem là môn đăng hộ đối.
“Được đấy.” Bà lập tức đồng ý. “Lương Văn bận, sắp xếp sớm cho xong.”
Phu nhân xin liên lạc.
Hắn vội cho, hỏi:
“Bác cho cháu mạo : hơn ba mươi kết hôn, lý do là?”
Bị hỏi thẳng, phu nhân thoáng khó chịu. Vì lỡ mở lời, bà đành gượng:
“Cậu yên tâm, cháu gái cả nhan sắc lẫn năng lực đều . Nó cưới vì mải sự nghiệp — giống .”
Hắn nhíu mày:
“Phụ nữ thì sự nghiệp gì để bận? Sinh là để làm vợ, sinh con cho đàn ông.”
Nụ môi phu nhân tắt hẳn.
Ngụy Kiều bàn lén đá chân .
Hắn làm như , tiếp tục:
“Thôi thì chút sự nghiệp riêng cũng , chứ suốt ngày đòi tiền đàn ông thì . kết hôn thì đặt gia đình lên đầu, lo chu , làm hậu phương cho , mới yên tâm kiếm tiền.”
Phu nhân bật :
“Quả là ‘thành đạt’, đến mà cũng tính . Ý : phụ nữ sinh để phục vụ đàn ông? Thế thì chúng hôm nay khỏi đến đây, ở nhà lo thụ thai, sinh liên tục mới hợp.”
Ngụy Kiều thầm kêu hỏng. Tên cháu uống chút là năng não.
Vốn tính khí cực đoan, càng châm chọc càng bốc đồng. Lại chịu nhục Mục Cửu Tiêu, cần chỗ xả:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/truyen-lam-tich-va-muc-cuu-tieu-dung-hanh-nua-ong-trum-dang-theo-duoi-vo-cua-anh/chuong-223-co-may-sinh-san.html.]
Tiểu Hạ
“Cũng đúng. Nhà chồng chị hẳn to, đối , chị càng nên sinh thêm mấy đứa báo đáp. Nếu lớn tuổi sinh , cũng chẳng — tìm vài cô trẻ cho chồng chị, họ sinh.”
Nghe đến đây, mặt Ngụy Kiều tái nhợt. Bà vội kéo , quát nhỏ:
“Lương Văn, say !”
Phu nhân giận đến ném ly, bỏ.
Một bên, Lâm Tích xem kịch, còn ghé tai Mục Cửu Tiêu:
“Bỏ làm gì, đá một phát cho hả. Loại đàn ông coi phụ nữ như cỗ máy sinh sản thì nên ‘tịnh ’ luôn.”
Mục Cửu Tiêu khoanh tay dựa tường. Cô xem kịch, xem cô, như ngắm thú cưng đang xù lông:
“Không . Lát kịch .”
Mắt cô sáng rỡ:
“Kịch gì?”
“Cầu , .”
Theo thói quen, cô sẽ dỗ hai câu cho xong. tâm trạng quá , cô quyết thưởng hậu: ở chỗ khuất tầm , cô nhón chân chạm môi một cái.
Nụ hôn giữa họ thường kịch liệt; cú chạm nhẹ đủ với , nhưng sự táo bạo bất ngờ khiến tạm hài lòng.
Anh cúi thì thầm bên tai cô một câu.
Vừa dứt lời, ngoài cửa vang tiếng giày cao gót dứt khoát.
Phu nhân định bỏ lập tức một phụ nữ trang phục quý phái chặn .
Cô xinh , trang điểm tinh tế, tỏa khí thế cùng cơn giận kìm nén.
Phu nhân vô thức né sang bên:
“Đây chẳng …”
Tiểu thư nhà họ Triệu nổi danh giới khoa học — cha cô tiếng tăm lừng lẫy.
Vừa thấy cô bước , cơn say của Hạ Lương Văn bay biến. Hắn bật dậy lao tới:
“Sao em tới đây?” Hắn hạ giọng, định kéo ngoài. “Bảo bối, hôm nay là tiệc gia đình của , xong là đến với em.”
Tiểu thư Triệu hất tay, lạnh lùng tát một cái.
Tiếng tát giòn, cả phòng lặng phắc.