Hắn chậm chạp ấn nút kết thúc cuộc gọi, cũng lời nào.
Tay bọc trong lòng bàn tay, nóng rực.
Ở đầu dây bên , Giản Thời Duyên vẫn đang .
“Vậy thì ngày mai em thể đến sớm hơn ?”
Giang Việt nhàn nhạt mở miệng: “Cô đang ở bên cạnh .”
Giản Thời Duyên im lặng một chút: “Ồ, cô chuyên nghiệp.”
“Anh bày tỏ ý gì?”
“Anh nghĩ là đặc biệt ?”
“Chỉ là giao dịch thôi. Chẳng qua là trùng hợp về mặt thời gian mà thôi.”
“Nếu hôm nay việc…”
Ồn ào quá.
Tôi suy nghĩ miên man.
Chắc chắn Tạ Hoài Kim đón , tranh giành , nên bắt đầu tìm đến , đóng thế cấp thấp.
Giang Việt khẩy một tiếng, kết thúc cuộc gọi.
Tôi giành quyền kiểm soát điện thoại, thời gian trôi qua từng giây, chút sốt ruột.
Giang Việt nắm tay , phòng khách.
Tôi căng thẳng.
Chỉ cần bước thêm vài bước về phía khác, sẽ phát hiện căn nhà trống trơn.
May mắn là sâu trong.
Hắn một chiếc áo khoác, bắt đầu thắt cà vạt.
Tự dọn dẹp bản nghiêm túc.
“Tối nay một bữa tiệc, sẽ về muộn.”
Tôi qua loa gật đầu.
Hắn là tiệc của ai.
Tôi cũng cần hỏi.
Trong lòng cả hai đều hiểu rõ.
Điện thoại lúc lướt trúng một bài đăng mới nhất của Tạ Hoài Kim bảng tin bạn bè.
Tiệc đón gió, ảnh chung của và Ôn Lan.
Giản Thời Duyên cũng ở đó.
Trên bàn thiếu một chỗ trống, chắc là của Giang Việt.
Đối diện với khuôn mặt giống bảy phần đó, thể những lời như trai tài gái sắc trời sinh một cặp.
Chỉ thể cô gái thật . Người đàn ông cũng tạm gọi là con .
Thật mắt, thấy tự luyến và chút ác ý với Tạ Hoài Kim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/truoc-tuyet-dau-mua/chuong-4.html.]
Giang Việt khỏi cửa.
Tôi lầu một lúc, đợi cho chiếc xe thể thao của phóng .
Tôi sờ túi. Chứng minh thư , hộ chiếu cũng mang theo. Visa vẫn còn hạn.
Tương lai thật là một mảnh sáng ngời.
Tôi nhờ AI soạn ba bản thư từ chức.
[Giả sử bạn là đóng thế Tổng tài bá đạo dùng tiền thuê, khi Bạch nguyệt quang về nước, bạn chuẩn rời , xin hãy một đoạn thư từ chức với tình cảm chân thật, gửi riêng cho ba khác . Lưu ý: Bạn chỉ là theo của Tổng tài bá đạo, quan hệ chính thức, xin hãy chú ý phận của .]
Đậu Bao cũng phụ sự mong đợi.
Lời lẽ khẩn thiết, dài, chỉ là giống robot.
Gửi thư lượt cho cả ba .
Tôi thở phào nhẹ nhõm, chặn hai , sân bay.
Tiệc đón gió nhiều đến.
Ôn Lan vốn rườm rà như .
bố gì mà tình nghĩa nhân gian, rằng dù cô cũng sẽ sống ở trong nước.
Cô họ thuyết phục còn cách nào, mới từ chối.
Tạ Hoài Kim là đầu tiên đến đón cô .
Mặc dù họ là thanh mai trúc mã, nhưng nhiều năm gặp, cô còn quá quen thuộc với nữa, gì nhiều, chỉ lịch sự hỏi thăm vài câu.
Cô nhận .
Khí chất của Tạ Hoài Kim vẻ đổi. Anh còn lạnh lùng và sắc bén như , thậm chí còn để ý đến nhiều chi tiết nhỏ, như việc dùng tay che chắn đỉnh đầu cô khi cô bước xe.
Tạ Hoài Kim điều gì đó.
thời gian trôi qua, khi thực sự gặp Bạch nguyệt quang, cảm xúc bên trong dường như còn mãnh liệt như từng tưởng tượng.
Trong đầu suy nghĩ duy nhất là: Tiếp xúc với Đàm Ninh lâu như , càng ngày càng coi cô là Ôn Lan nữa.
Hai họ khác .
Cuối cùng, Tạ Hoài Kim chỉ vài câu đơn giản cúi đầu xem điện thoại.
Ôn Lan vô tình liếc thấy hình nền điện thoại của .
Tim cô suýt chút nữa ngừng đập. Người phụ nữ hình nền giống cô .
Trong một khoảnh khắc.
Linlin
Vô kịch bản lướt qua tâm trí cô : Người đóng thế, Truy thê hỏa táng tràng, Bạch nguyệt quang.
cô làm nữ phụ độc ác.
Cô miên man suy nghĩ suốt cả quãng đường, lòng yên, cuối cùng rút một kết luận, vẫn nên ít tiểu thuyết thì hơn.
Giản Thời Duyên sân bay đón, mà thẳng đến nhà hàng, đến sớm muộn.
Ôn Lan dậy, tiếp tục trò chuyện với bạn từ thuở nhỏ .
Anh nghệ sĩ đổi nhiều, vẫn ôn hòa và hướng nội, khoác chiếc áo măng tô màu be bên ngoài chiếc sơ mi rộng rãi, lọn tóc rủ ngang xương quai xanh, trông như đóa thủy tiên thanh nhã.