Trùm trường không khom lưng - Chương 5:

Cập nhật lúc: 2025-06-26 04:15:55
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tức giận và hổ đan xen, bật dậy khỏi chỗ, nhưng còn kịp phản ứng, cửa lớp bước .

Giáo viên Ngữ văn đến.

Không khí trong lớp lập tức yên ắng. Trần Húc liếc một cái, hừ lạnh lững thững chỗ .

Còn , thêm vài giây, cũng lặng lẽ xuống.

Chỉ bạn cùng bàn – Cố Mạn Mạn – nhỏ giọng hỏi . Tôi lắc đầu, im lặng mở sách giáo khoa .

Tôi nhịn cái tát đó.

chuyện vẫn kết thúc.

Tối hôm đó tan học.

Lúc giải xong một bài toán, đang chuẩn về thì trong phòng học chỉ còn .

Trên đường ngang qua nhà vệ sinh nữ, bất ngờ kéo trong.

Người kéo dĩ nhiên Trần Húc.

Mà là mấy nữ sinh trong lớp – đám quan hệ thiết với .

Toàn là mấy đứa học dốt, thích bày trò, làm màu, chuyên bắt nạt khác.

Ngày hôm đó, chúng đánh đến thảm ở nhà vệ sinh nữ tầng năm.

Tát, kéo áo, nước lạnh pha đồ ăn hắt … thậm chí…

Chúng còn định dí mặt bồn cầu.

13

May mà vùng vẫy , mặt ấn .

suốt quá trình bắt nạt, hề đánh trả.

Một là vì thực sự sợ.

Hai là… thể phản kháng.

Nhà chẳng khá gì. Cha gần đây đang làm thủ tục ly hôn. Từ nhỏ họ trọng nam khinh nữ, giờ còn chẳng mấy quan tâm chuyện học tiếp .

Nếu phản kháng, gọi phụ , khi thật sự sẽ học tiếp.

Hôm đó, lúc rời khỏi khu dạy học, từng bước chân đều run rẩy. Tôi chật vật đến cùng cực.

Vậy mà…

Khi chuẩn đến nhà xe lấy xe đạp, thấy Kỳ Thần từ đằng xa.

Bãi giữ xe trống hoác, chỉ còn chiếc xe đạp của .

Còn Kỳ Thần thì đang dựa bên cạnh, cúi đầu nghịch điện thoại.

Tôi hiểu vì , theo bản năng rụt nép một gốc cây.

Do dự vài giây, xoay bỏ , chạy thẳng cổng trường.

Tôi… để Kỳ Thần thấy bộ dạng chật vật của lúc .

Tôi và Kỳ Thần cách liên lạc, hẳn cũng nhà ở khu nào, bao nhiêu.

, Kỳ Thần chờ ở bãi xe bao lâu, thể nào .

Chỉ

Sáng hôm , Kỳ Thần chặn ở cổng khu chung cư.

Kỳ Thần tới, vô cùng tự nhiên nhận lấy cặp sách trong tay , đeo lên vai .

“Tối qua xe ?”

Anh trầm giọng hỏi.

Tôi gật đầu, thuận miệng bịa một lý do: “Ừm, tối qua ba đến đón, nên xe.”

“Ờ.”

Kỳ Thần gật đầu, : “Lên xe .”

Không  moi một chiếc xe đạp, trông còn mới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trum-truong-khong-khom-lung/chuong-5.html.]

Tôi ngẩn , nhúc nhích.

Chờ lâu thấy phản ứng, Kỳ Thần đầu , hàng lông mày khẽ nhíu, lặp :

“Lên xe.”

“Không cần,” khẽ từ chối, “Tôi xe buýt là .”

“Xe buýt mát mẻ bằng ghế của .”

Nói , Kỳ Thần treo cặp sách của lên tay lái: “Đừng lằng nhằng, lên .”

Tôi mím môi, cuối cùng cũng đành đồng ý.

Thể lực của Kỳ Thần , dù đèo lên con dốc lớn cũng thấy mệt chút nào.

Trên đường , thỉnh thoảng Kỳ Thần hỏi vài câu, đều nhỏ giọng đáp .

Bỗng dưng, Anh hỏi:

“Trong lớp ai bắt nạt em ?”

Tôi sững , lập tức nhớ chuyện xảy khi tan học tối qua.

Tay đang vịn yên xe cũng lỏng , suýt nữa ngã xuống.

Vừa mới vững , liền thấy giọng của Kỳ Thần vang lên phía .

“Nếu ai bắt nạt em, thì đến tìm , ?”

“Tôi ghét nhất là thấy con gái bắt nạt. Nhất là loại như em, ngoan nhịn. Nếu ai bắt nạt em, cứ báo tên . Đối phương mà chịu nể mặt, thì bảo tới gặp trực tiếp.”

Thấy im lặng hồi lâu,  kiên nhẫn hỏi một nữa:

“Nghe rõ ?”

“…Ừm.”

Tôi lặng lẽ hít hít mũi, đem những tủi trong lòng nén xuống, đó khẽ : “Tôi nhớ , cảm ơn.”

14

Bị chửi, đánh, thậm chí bắt nạt—

Tôi từng nghĩ, chỉ cần nhẫn nhịn thì chuyện sẽ yên qua .

.

Có một , thật sự quá xa. Sự im lặng và nhẫn nhịn của bạn  khiến bọn họ buông tha, mà ngược còn khiến chuyện tồi tệ hơn.

Trần Húc chính là loại đó.

Rõ ràng tát mặt bao , còn xúi giục mấy nữ sinh trong lớp cô lập và bắt nạt . Sau tất cả, vẫn còn quấn lấy .

Ép quen .

Thậm chí còn tuyên bố, nếu đồng ý, sẽ khiến thể tiếp tục học ở ngôi trường .

Tôi từng nghĩ đến việc kể cho giáo viên và phụ .

với ba thì vô ích. Cách giải quyết của họ chỉ là chỉ trích .

Họ sẽ : “Lớp bao nhiêu như , Trần Húc cứ nhằm con? Nhất định là do con đắn.”

“Người trêu ai khác, trêu con? Chắc chắn là con làm gì sai .”

Tôi từng trải qua chuyện tương tự ở cấp hai, và khi ba cũng xử lý y như .

Họ dửng dưng, dù là bậc cha họ cũng phớt lờ lời của , họ yêu , nỗi đau của liên quan gì đến họ cả.

Còn nếu kể với giáo viên—

Chuyện mà ầm lên, sợ ba sẽ bắt nghỉ học luôn.

Hơn nữa, Trần Húc còn là họ hàng của hiệu phó. Dù ầm ĩ lên, cũng đuổi học, cùng lắm chỉ phạt lấy lệ.

Sau đó, sẽ càng quấy rối dữ dội hơn.

Tôi ngừng nhẫn nhịn, cho đến một ngày cuối cùng, tất cả bùng nổ.

Ngày hôm đó...

 

Loading...