Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Tiểu Tổ Tông Của Tổng Tài Bá Đạo Cố Chấp - Chương 168: Bị bắt cóc

Cập nhật lúc: 2025-11-12 18:32:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hả?”

Giờ phút Trác Dương và Diệp Đông Thành đều hoang mang.

Vừa là ai dùng lời lẽ chính đáng rằng đừng nghi ngờ , nối nghiệp của xã hội chủ nghĩa đấy?

Bây giờ lời là lời mà nối nghiệp nên ?

Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!

“Hả?” Phản ứng của Lục Tư Thành chậm mất nửa giây, so với hai thì càng kích động hơn: “Dưa vẫn ăn hết ?”

“Tôi làm khá mịt mờ nên cũng là chuyện bình thường.”

Hứa Trầm Đình thể làm một cách công khai chứ: “Thật thì cũng làm cái gì, chỉ là thêm dầu lửa thôi.”

“Nghĩa là ?” Lục Tư Thành hiểu lắm.

“Nghĩa là, bản chất của Quý Thịnh lăng nhăng, tuy rằng thích Hứa Thừa Phong nhưng một thời gian cũng thấy chán, hơn nữa nhà họ Hứa suy sụp thì gia đình của Quý Thịnh cũng đuổi Hứa Thừa Phong khỏi nhà, Hứa Thừa Phong tức giận nên tính kế Quý Thịnh, tìm một tên trai bao mắc bệnh quan hệ với Quý Thịnh, Quý Thịnh là loại tinh trùng lên não, nhất thời để ý nên trúng kế, cũng chỉ thể là đáng đời thôi.”

Khi Hứa Trầm Đình thuật những chuyện , giọng điệu chút lạnh lùng, Hứa Thừa Phong và Quý Thịnh đều lành gì, bọn họ vì đối phó với mà thật sự chuyện gì cũng đều làm .

“Tôi cũng làm cái gì, chỉ là cho tiết lộ chuyện mà Hứa Thừa Phong làm thôi, khi Quý Thịnh thì vô cùng giận dữ, cưỡng ép quan hệ với Hứa Thừa Phong để truyền bệnh cho .”

“Hai bọn họ thật đúng là chó cắn chó mà! Bất kể là Hứa Thừa Phong là Quý Thịnh thì cũng là tự làm tự chịu.”

Tuy rằng chuyện kế tiếp thật sự khiến cảm thán một lúc, nhưng cũng chỉ thể là do hai bọn họ tự gây , ai cũng trách ai .

“Bọn họ như thế nào thì chính là chuyện của bọn họ, điều quan trọng nhất là đừng kéo thêm tai họa cho khác.”

Diệp Đông Thành khỏi cau mày, ai cái tên Quý Thịnh biến thái thể vì chuyện đó mà tâm lý trở nên vặn vẹo trả thù xã hội , hơn nữa ngày thường quan hệ lung tung rối loạn như nữa, truyền bệnh cho bao nhiêu .

“Đã bắt .”

Hứa Trầm Đình là rõ chuyện nhất, rốt cuộc thì cái mà chờ để xem chính là kết cục lâu dài của bọn họ: “Quý Thịnh cưỡng ép Hứa Thừa Phong nên Hứa Thừa Phong báo cảnh sát, cộng thêm tiền án chồng chất của Quý Thịnh nữa, đây còn ngủ với cả trẻ vị thành niên, chạy cũng thoát .”

“Mà Hứa Thừa Phong cũng gì hơn, tính kế Quý Thịnh nên cũng chạy thoát, tự báo cảnh sát cũng chính là đưa tù luôn.”

Mấy nhà họ Hứa đều gô cổ tù, sót một kẻ nào cả.

là báo ứng mà, bao giờ kiềm chế chính thì dù sớm muộn đều sẽ dẫm lên đường cùng, vạn kiếp bất phục.

(Chú thích: Trên thực tế, thành ngữ bắt nguồn từ một câu trong kinh Phật: “Nhất thất nhân , vạn kiếp bất phục”, nghĩa là: Một đánh mất bản , vạn kiếp cũng thể lấy nữa.)

Nhà họ Hứa, Quý Thịnh, kết cục của bọn họ, chờ .

Những , nên lấy pháp luật để áp chế bọn họ, miễn cho đám cảm thấy như ghê gớm lắm nên chuyện gì cũng dám làm.

*

“Để chở mấy về nhé?”

Lục Tư Thành thấy Hứa Trầm Đình lái xe đến, còn dẫn theo trẻ con nữa nên đưa về nhà.

“Không cần, cần , bọn còn đến trung tâm thương mại ở gần đây một vòng nữa chờ yêu của tới đón.”

Hứa Trầm Đình vội về nhà, hiếm khi dẫn nhóc ngoài nên tất nhiên là dạo chơi ở bên ngoài thêm một lúc.

“Vậy rốt cuộc đến khi nào thì mới cho bọn gặp yêu của thế, cũng tò mò sắp c.h.ế.t .” Lục Tư Thành chính là vô cùng lắm chuyện, đặc biệt là khi kể về kẻ thần bí lâu đây nhưng mà đến tận bây giờ vẫn còn gặp, trong lòng giống như kiến bò qua, thực sự ngứa ngáy khó chịu.

“Nhanh thôi, chờ thêm mấy ngày thì mấy sẽ cơ hội gặp mặt thôi mà.”

Hứa Trầm Đình cầm điện thoại qua cuốn lịch, .

Lúc xem điện thoại thì đúng lúc xuất hiện một tin nhắn mới, ánh mắt của Hứa Trầm Đình loé lên, yên lặng cất điện thoại trong túi.

“Qua mấy ngày nữa ?” Lục Tư Thành ngờ chỉ cho vui nhưng gặp nhanh như ?

, còn chuyện nhờ các giúp đỡ nữa, chờ đến lúc thù sẽ với , về , bọn dạo thêm lát nữa, lái xe đường nhớ cẩn thận một chút nhé.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-168-bi-bat-coc.html.]

Hứa Trầm Đình tỉ mỉ cẩn thận dặn dò hết sức, dù thì cũng là vì chuyện của mấy ngày nay.

Sau khi tạm biệt với Lục Tư Thành, Hứa Trầm Đình nắm bàn tay nhỏ bé của Phó Duệ Bạch đến đường chính ở con đường nhỏ , thi thoảng cúi đầu đùa giỡn với nhóc vài câu.

Hứa Trầm Đình thấy dây giày của nhóc con lỏng nên xổm xuống giúp bé buộc dây giày thật chặt, miễn cho lát nữa dẫm lên té ngã.

Hứa Trầm Đình đang xổm chuyện.

Thì đột nhiên một chiếc xe thương vụ màu đen dừng ở bên đường, ba đàn ông mặc áo da đen, đeo mũ lưỡi trai màu đen bước xuống từ xe, lao về phía bọn họ với tốc độ nhanh chóng.

“Ô ô.”

Hứa Trầm Đình cảm giác phía , mới đầu thì tên nhanh tay dùng một miếng vải bố bịt kín miệng mũi của , Hứa Trầm Đình lập tức cảm thấy cả còn sức lực nữa, tùy ý để kéo .

Hứa Trầm Đình giãy giụa, cố gắng hết sức chống mí mắt lên, vươn tay túm lấy Phó Duệ Bạch nhưng thấy bọn họ khiêng bé lên xe , trợn trừng hai mắt, đáy mắt hiện lên một tia kinh hoảng, nhưng nhanh mất ý thức.

“Tí tách, tí tách.”

Tiếng nước rơi xuống vũng ở mặt đất dần dần lôi kéo ý thức của Hứa Trầm Đình trở .

Hứa Trầm Đình nhíu nhíu mày, cố gắng mở to mắt, cảnh tượng mắt vẫn còn chút mơ hồ, lắc lắc đầu, nỗ lực khiến bản thể tỉnh táo một chút.

Lúc Hứa Trầm Đình lên thì mới phát hiện rằng trói ở ghế, ở trong một kho hàng cũ nát.

Hứa Trầm Đình đột nhiên đánh một cái, giật nảy , lập tức tỉnh táo .

Theo bản năng quét mắt khắp nơi tìm kiếm Phó Duệ Bạch.

Nhìn thấy nhóc con đang trói ở ghế ở bên cạnh , hình như vẫn còn đang ngủ say, mặt cũng vết thương nào.

Hứa Trầm Đình thở phào một , lúc mới chút hơn yên tâm một chút.

cảnh chỗ , còn cả tình cảnh hiện tại của bọn họ nữa, tất cả đều cho Hứa Trầm Đình rằng chuyện ít nhiều đều chút khó giải quyết.

Bắt cóc ?

Là kẻ nào thế?

Người thù oán với , hầu hết đều cục cảnh sát , cơ hội làm chuyện như thế nữa.

Hình như cũng kéo thù hận gì với bất kỳ khác nào!

Bắt cóc đòi tiền mạng đây?

mà Hứa Trầm Đình cũng quá nhiều thời gian suy nghĩ, bởi vì bọn bắt cóc xuất hiện.

Ngoại trừ những đàn ông cường tráng mặc đồ đen mà thấy khi hôn mê thì xuất hiện ngoài dự liệu nhưng cũng hợp lý.

Dư Thu Sương!

Theo lý mà Dư Thu Sương nên tay với , dù thì thể diễn vô cùng hảo, chắc hẳn là lừa gạt bọn họ .

mà nếu Dư Thu Sương tay với thì cũng chứng minh rằng bà quan hệ giữa và Phó Bạc Quân.

Xem vẫn là chút bản lĩnh, còn sát hồi mã thương nữa!

(Chú thích: Nói chung đây là một chiến thuật chiến đấu mà các chiến sĩ chủ yếu dùng cây thương làm vũ khí. Trong chiêu , giả vờ thua chạy, nhử cho đối thủ đuổi theo thật sát lưng bất ngờ ngựa phóng thương (hoặc đ.â.m ngược) để phản kích.)

“Bà là ai, bắt cóc làm gì hả?” Hứa Trầm Đình tức giận quát một câu, vẫn giả vờ như quen Dư Thu Sương.

“Giả vờ , cứ giả vờ tiếp , mày là tình nhân nhỏ của Phó Bạc Quân mà tao là của nó ?”

Dư Thu Sương khỏi hừ lạnh một tiếng, tên nhãi ranh cũng thể giả bộ giống như Phó Bạc Quân, cũng may Phó Vân Quốc nhắc nhở một câu, nếu thì thật sự bọn họ lừa gạt .

Xem Phó Bạc Quân coi trọng thằng nhóc , nếu thì cũng sẽ cố ý diễn trò cho bọn họ xem.

Thế thì bắt cóc thằng nhóc , còn sợ Phó Bạc Quân ngoan ngoãn khuôn khổ ?

Loading...