Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Tiểu Tổ Tông Của Tổng Tài Bá Đạo Cố Chấp - Chương 143: Hứa Lập Dân đúng là tên đầu gỗ
Cập nhật lúc: 2025-11-12 18:32:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Phó Bạc Quân lúc đầu tránh , cho Hứa Trầm Đình gian riêng để thư, trộm bí mật của .
mới dậy, Hứa Trầm Đình giữ chặt góc áo của : “Đừng .”
“Đây là thư của em cho em, nên .”
Phó Bạc Quân vẫn thể duy trì sự đúng mực thật , mặc dù lòng chiếm hữu đối với Hứa Trầm Đình mạnh, nhưng tuyệt đối sẽ khiến cho Hứa Trầm Đình thoải mái vì xâm phạm chuyện riêng tư.
“Không việc gì, em cái gì mà thể chứ?”
Hứa Trầm Đình vẻ mặt vô tư, mặc dù chắc chắn trong phong thư là gì, nếu như thật sự bí mật gì đó, Phó Bạc Quân , cũng .
“Nói chừng trong về phận thật sự của em.”
Phó Bạc Quân dường như chút lo lắng.
“Sợ cái gì chứ?”
Hứa Trầm Đình ngược chút sợ hãi nào, nhíu mày, trêu chọc : “Sợ chúng là em thất lạc nhiều năm ?”
Chỉ cần nghĩ qua cũng khả năng gần như thể tồn tại.
Phó Bạc Quân một nữa trở bên Hứa Trầm Đình, đầu về phía , nghiêm trang :
“Không, chỉ sợ của em để cho em một vị hôn phu nhỏ.”
Hứa Trầm Đình khẽ một tiếng, cảm thấy Phó Bạc Quân não bộ hoạt động vô cùng nha, đây chính là sự uyên bác từ việc nhiều kiến thức trong sách vở mà từ đó mang đến sức tưởng tượng bay xa như gió ?
“Có suy nghĩ nhiều quá , lúc đấy em mới bao nhiêu tuổi chứ!”
Hứa Trầm Đình khinh bỉ chuyện mà cũng nghĩ của Phó Bạc Quân, một bên chậm rãi lấy thư giấy tới, mở , đơn giản lướt qua một lượt.
“Phụt.”
Hứa Trầm Đình ngước mắt Phó Bạc Quân, khỏi đưa tay lên che miệng, nhưng cố nén cho thành tiếng.
Phó Bạc Quân:...
“Tôi là xem, còn gọi làm gì.”
Phó Bạc Quân vòng hai tay ngực, mặt sang bên khác, bắt đầu phụng phịu.
Hứa Trầm Đình thò đầu cọ cọ cánh tay của Phó Bạc Quân: “Đừng nóng giận nha, tiên tri cũng là một phận trâu bò nha, chẳng cũng là một thần bài .”
Phó Bạc Quân tức giận đầu liếc Hứa Trầm Đình một cái, lời nào.
“Được , đùa nữa, ai bảo linh tinh cái gì, đề nghị bớt chuyện !”
Hứa Trầm Đình vẫn bỏ , thật sự trêu chọc Phó Bạc Quân đến tức giận: “Tiếp tục xem !”
Hứa Trầm Đình chủ động đem tấm giấy thư đặt ở giữa bọn họ, như cả hai đều thể thấy .
Dòng mở đầu chính là:
Trầm Đình bảo bối, thật xin vì thể làm bạn cho tới khi con trưởng thành, thật xin con!
Mẹ thật sự hy vọng Trầm Đình bảo bối nhà chúng vô ưu vô tư lo việc gì, luôn luôn vui vẻ.
Nếu như sống ở gia đình họ Hứa làm con cảm thấy khổ sở, thoải mái, cần sợ, tìm cho con một kỵ sĩ nhỏ, mang theo khóa ngọc Bình An đến gặp , sẽ bảo vệ con trai cả đời, bảo hộ cho con một đời an nhiên, yên bình.
Mới chỉ là mấy câu mở đầu đó khiến cho tâm trạng Hứa Trầm Đình lúc khó chịu cực kỳ.
Mẹ lựa chọn phương thức cực đoan nhất để thể tự giải thoát chính , nhưng bà cũng thật sự vì mà mưu tính nhiều.
Chỉ là, nghĩ tới, bởi vì kích thích mà mất trí nhớ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-143-hua-lap-dan-dung-la-ten-dau-go.html.]
Nếu như đời thể thấy phong thư , đến cuối cùng, lẽ Phó Bạc Quân cũng sẽ chết.
Hứa Trầm Đình lấy khóa ngọc Bình An từ trong hộp , nắm thật chặt trong lòng bàn tay, trầm mặc xong lá thư , mặc dù lượng chữ dài, nhưng chứa nhiều nội dung.
Sau khi xem xong, Hứa Trầm Đình nhịn mắng một câu: “Hứa Lập Dân đúng là tên đầu gỗ!”
“Hóa tập đoàn nhà họ Hứa là một tay em sáng lập, xây dựng sự nghiệp từ đôi bàn tay trắng, đúng là lợi hại.”
Phó Bạc Quân khi xem xong bức thư, đối với vợ mới chỉ gặp qua một sinh sự tôn kính sâu sắc, cách đây chừng hai mươi năm, kinh tế cũng hiện đại phát đạt như thế, mà tập đoàn nhà họ Hứa sinh sôi phát triển ngừng.
Điều đó đủ để chứng minh lúc đó thủ đoạn của cầm quyền bao nhiêu lợi hại.
“Khó trách tập đoàn nhà họ Hứa những năm ngày càng rác rưởi, , Hứa Lập Dân ngay cả cái rắm cũng thả nổi.”
Hứa Trầm Đình rốt cuộc cũng tìm nguyên nhân, khó trách hiện tại tập đoàn Hứa thị như xuống đường dốc, hóa cũng là vì Hứa Lập Dân ngay từ đầu phá hủy giang sơn mà gậy dựng, mỗi năm mỗi năm đều tổn hại thất thoát.
“Ăn cơm mềm*, con nó mà còn dám ở bên ngoài tìm tiểu tam, nuôi con riêng.”
(Ăn cơm mềm: đàn ông ăn bám phụ nữ.)
Trong lòng Hứa Trầm Đình bực bội vô cùng, giờ phút vô cùng nóng nảy, thật đem Hứa Lập Dân đề xuống đất hung hăng nện cho vài cái, thật là nửa điểm bản lĩnh, nhưng năng khiếu gây nhiều chuyện.
“Như thể thấy, em lúc cùng với Hứa Lập Dân ở bên , Hứa Lập Dân chính là một tên tiểu tử nghèo kiết xác, lấy gì thực hiện mưu tính?”
Phó Bạc Quân từng tiếp xúc chính diện với Hứa Lập Dân, nhưng cũng dáng dấp Hứa Lập Dân , cũng quá xuất sắc.
“Chỉ bằng việc lớn lên mắt thôi, ngày xưa Hứa Lập Dân lúc còn trẻ cũng coi là thanh niên nhan sắc, chỉ là giờ già , phát phì, đầu trọc, nên thấy thôi.”
Hứa Lập Dân trong trí nhớ khi còn bé của Hứa Trầm Đình, vẫn là loại trẻ trung thư sinh mặt trắng.
“Nhìn thấy ?”
Hứa Trầm Đình chỉ chỉ một câu tờ giấy: Con cảnh giác cao độ, mắt cũng thể mài thành cơm ăn , chịu thiệt thòi, bảo bối của giẫm lên vết xe đổ.
Câu vặn chứng minh phần nào lời giải thích của Hứa Trầm Đình, Hứa Trầm Đình ánh mắt thản nhiên, về phía xa, chậm rãi mở miệng: “Mẹ vì thể ở bên ông , tiếc trở mặt với trong nhà.
Nghĩ đến việc cùng Hứa Lập Dân tự xây dựng lên một gia đình nhỏ, bắt đầu cố gắng cùng phấn đấu.
Lúc đầu lẽ vẫn còn cảm thấy ngọt ngào, nhưng rõ ràng về phương diện làm ăn buôn bán cùng tài trí rõ ràng lợi hại hơn Hứa Lập Dân, thời gian dần trôi qua, khác đều cảm thấy Hứa Lập Dân là kẻ ăn bám, Hứa Lập Dân cũng bắt đầu cảm thấy như , cảm thấy như của em đè ép, khó chịu.
Cho đến khi ông gặp gỡ và ở chung với Uông Hinh Nguyệt, nhận sự dịu dàng quan tâm và sùng bái từ bà , làm cho Hứa Lập Dân sinh cảm giác kiêu ngạo và thỏa mãn cực lớn.
So với những phụ nữ mạnh mẽ, lẽ đàn ông sẽ ưa thích loại phụ nữ mềm mại yêu kiều, dường như loại mới thể giúp bản chứng minh là đàn ông mạnh mẽ, khí phách.
Sau khi ở bên ngoài phụ nữ khác, Hứa Lập Dân bắt đầu lạnh nhạt đủ kiểu, thường xuyên trở về nhà, hỏi thì luôn lấy cớ là công tác.
Lúc đầu thì còn giấu giấu diếm diếm, càng về thái độ càng kém, thậm chí còn những lời khó , lẽ còn làm những hành động bạo lực.
Khiến cho em cảm thấy thất vọng quá lớn, ước mơ tình yêu tan vỡ, dẫn đến tinh thần trở nên lắm, quanh năm suốt tháng chịu giày vò, rốt cuộc trong lòng chịu nổi liền…”
Phó Bạc Quân Hứa Trầm Đình một chút, cầm lấy bức thư một hồi, nghi ngờ hỏi: “Trong thư em ?”
“Không , là em tự suy .”
Hứa Trầm Đình lý tình : “Mặc dù cũng từng qua chuyện của bọn họ, nhưng kết hợp với phong thư , còn một ít chuyện xảy đó, đại khái cũng thể đoán hướng phát triển của câu chuyện .”
“Nếu gì bất ngờ xảy , chắc chắn sẽ phát sinh theo hướng .”
Hứa Trầm Đình lòng như chìm hồi ức, nhớ chuyện xưa: “Đơn giản mà chính là thiên kim nhà giàu rành thế sự yêu thư sinh nghèo, cái giả thiết kịch bản , bình thường đều kết quả .”
“Xem , dù thông minh lợi hại hơn nữa, cũng thoát nổi một chữ tình.”
Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!
Sau khi Hứa Trầm Đình xong, vẫn khỏi về phía Phó Bạc Quân, đời Phó Bạc Quân cũng là như thế .