Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Tiểu Tổ Tông Của Tổng Tài Bá Đạo Cố Chấp - Chương 134: Vật chất sinh hoạt quyết định đời sống tinh thần.
Cập nhật lúc: 2025-11-12 18:13:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nếu như nhớ lầm, chúng đều học tài chính a, một công ty khoa học kĩ thuật , một công ty trò chơi, còn một công ty giải trí, là náo loạn đến mức nào? Các lão sư chuyên nghiệp đều các làm cho tức chết! ”
Thậm chí, Lục Tư Thành còn hoài nghi bọn họ trêu chọc cho vui ?
“Chuyên nghiệp là do miệng, cái gì bình thường? ”
Diệp Đông Thành nhún vai, tỏ vẻ đây là một việc bình thường: “Học tài chính là việc một việc khó khăn, lẽ nhất định công ty tài chính làm nữa ư?”
“Ở trường học những điều , căn bản đủ để dùng trong xã hội, ngoại trừ một vài tờ bằng cấp chút tác dụng, những kiến thức cùng thực tế vẫn là chênh lệch.”
Trác Dương xem thông suốt: “Làm việc chủ yếu vẫn là hứng thú làm chủ, hứng thú, công việc thể làm ?”
“Vậy mấy rõ ràng hứng thú đối với tài chính a, tại ứng tuyển chuyên ngành YAAA..A...?”
Lục Tư Thành cũng hiểu, nhưng mà ngược đây cũng bọn họ những thấy .
“Không biện pháp, trong nhà bắt làm a!” Trác Dương khỏi thở dài một : “ Ở thời điểm bắt cóc báo chuyên ngành .”
“Không khác biệt lắm.”
Diệp Đông Thành vô cùng thấu hiểu mà tỏ vẻ đồng ý: “Giống như chỉ cần khi học đại học lựa chọn chuyên ngành tài chính, là tựa như thể nắm giữ mật mã giá trị, nghiệp thể nhanh phất lên, bọn họ quả thực là suy nghĩ ăn cái rắm a.”
“A? Mấy đều ép học chuyên ngành ư? Tôi cũng là! Tôi cũng là ép!”
Lục Tư Thành đột nhiên tìm cùng cảnh ngộ, đặc biệt kích động theo chân bọn họ những thảm sự của bản khi học chuyên ngành:
“Anh cố gắng báo chuyên ngành cho , học nhiều một chút, mong học cách đầu tư, nhưng là chuyên ngành sách nhiều, ít nhất loạn vấn đề đầu tư là .”
“Nghe một chút, đây là tiếng ư? Anh ở đây xem thường ai đó!” Lục Tư Thành quả thật là càng càng tức giận, tức đến mức đập bàn một cái.
Hứa Trầm Đình bọn họ ba cái tựa như điều suy nghĩ, cầm cốc nhấp một ngụm Coca Cola, phát tiếng trầm thấp.
Ba lập tức về phía Hứa Trầm Đình, đối với việc Hứa Trầm Đình đột nhiên cảm thấy chút hiểu.
“Mấy còn nhớ rõ thời điểm khai giảng, hỏi các tại học chuyên ngành , các .....”
Hứa Trầm Đình cố ý kéo dài ngữ điệu, để thời gian cho bọn họ nhớ , mới chậm rãi mở miệng tiếp tục : “Không nguyên nhân khác, tất cả đều là yêu thích, những chuyên ngành khác cũng thèm liếc mắt , chỉ yêu thích học tập chuyên ngành thể thao túng, cảm giác tiền ngày một nhiều thêm.”
Lục Tư Thành, Trác Dương, Diệp Đông Thành hẹn mà cùng trầm mặc:….
“Ha ha, Trầm Trầm, trí nhớ của cũng thật là a!”
Lục Tư Thành khỏi khan vài tiếng, cảm thấy chút hổ, thật là lời thể thu hồi .
“Vốn quên chính từng những lời , lời chứa đầy nặng nề như , thật giống như một chữ cũng thiếu, ....”
Diệp Đông Thành cảm giác như tự bê đá đập chân , não Hứa Trầm Đình rốt cục là lớn như nào, mới nhớ lời từ ba năm rõ ràng như .
“Lúc cũng là sợ bản xa lánh nên như nào thì theo như .”
Trác Dương thoáng chút hổ, cũng sự thật, chẳng qua là miệng thể cất lên .
Thật nghĩ đến, tất cả đều là giả bộ!
“Việc Trầm Trầm, còn ? Cậu học tài chính, công ty giải trí?”
Lục Tư Thành quyết đoán đem câu chuyện dời lên Hứa Trầm Đình, thể để mỗi bọn họ vả mặt a!
Là em, thì nên vả mặt cùng một chỗ mới đúng chứ!
“Vậy việc học tài chính chắc cũng động cơ chính đáng a!”
“Tôi và các giống , nguyện vọng thật sự của chính là học tài chính, thật sự thích cảm giác đếm tiền ngày một nhiều lên, dù lúc quá nghèo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-134-vat-chat-sinh-hoat-quyet-dinh-doi-song-tinh-than.html.]
Hứa Trầm Đình hồi tưởng bản lúc báo nguyện vọng khi điểm thi Đại Học, đúng là lợi nhuận, nhiều, nhiều, nhiều tiền. Như , thể rời xa của nhà họ Hứa, cần sắc mặt của bọn họ.
Thời điểm tiền mới hiểu đó là một thứ đến mức nào. Không tiền, cái gì cũng làm .
Không tiền, đều sắc mặt của khác mà sống, cuộc sống như thật sự quá uất nghẹn.
Chứng kiến bọn họ lộ vẻ mặt đau lòng day dứt, mắc cỡ, giống như vì cẩn thận lôi chuyện thương tâm của Hứa Trầm Đình mà tự trách.
Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!
Hứa Trầm Đình vội vàng mở miệng: “ "Chuyện dù cũng là việc trong quá khứ , hơn nữa lúc cũng cảm thấy khổ, cho nên mấy cũng cần lảng tránh như .”
“Vậy hiện tại vì điều gì mà công ty giải trí?”
“Vì cái gì ?”
Hứa Trầm Đình nhẹ giọng lặp một , giống như nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề , như nghĩ tới việc gì đó, mí mặt nhẹ nhấc lên, trong mắt đều là tinh thần sáng lạn, khóe môi câu lên khẽ :
“Điều đó tất nhiên là bởi vì hiện tại tiền, tạm thời cần hao hết tâm lực kiếm tiền, nên nghĩ tới làm giải trí, sống phong phú thoải mái một chút.”
Bọn Lục Tư Thành mở to mắt chằm chằm Hứa Trầm Đình: “Cậu thật sự nghiêm túc ?”
Hứa Trầm Đình gật đầu, vẻ mặt thành thật: “Tôi như đủ nghiêm túc ?”
Hứa Trầm Đình khỏi ngẫm lời chính , khẽ bảo: “ Được , lời nãy quả thật chút chuyên ngành, sẽ nữa.”
Cái gì?
Cái gì chuyên ngành?
Bây giờ là đang thảo luận vấn đề chuyện nên tìm từ chuyên chuyên ngành ư?
Chẳng lẽ ý tứ trong lời của Hứa Trầm Đình như ?
Hứa Trầm Đình uống một hớp nước, thấp giọng một cái, vẻ mặt lẫn giọng hát đều vô cùng nghiêm túc, :
“Theo góc độ chính trị học mà , chính là đời sống vật chất quyết định đời sống tinh thần, khi đời sống vật chất bảo trì cân bằng với đời sống tinh thần, con sẽ cảm thấy hạnh phúc. Đơn giản mà , lúc đời sống vật chất phong phú, thế giới tinh thần sẽ trở nên thiếu thốn, con sẽ cảm thấy trống rỗng, vì làm cho thế giới tinh thần của phong phú một chút.”
“Có hiểu ?” Sau khi Hứa Trầm Đình xong còn cố ý hỏi một , thật sự rõ ràng a!
“Nếu như làm sai điều gì, xin cảnh sát đến mang , mà để cho tại thời điểm tụ hội mừng năm mới chính trị học.”
Hai tay Lục Tư Thành ôm đầu, thể tin điều chính thấy, phảng phất về lúc học chính trị thời cấp ba, một điều tri thức quen thuộc.
“Trầm Trầm, hổ là nối nghiệp chủ nghĩa xã hội khoa học, tất cả hành động của đều sự hướng dẫn của chủ nghĩa xã hội.”
Trác Dương đối với Hứa Trầm Đình nhịn giơ lên ngón tay biểu đạt lời khen.
Thật sự hợp lý! Có đúng !
Hoàn tìm tật nào.
“Ừ, vốn dĩ cũng lung tung.”
Hứa Trầm Đình gật đầu, vô cùng nghiêm túc hưu vượn.
“Tôi vấn đề .”
Diệp Đông Thành nhấc cao tay, lễ độ khởi xướng vấn đề.
“Xin hỏi.” Hứa Trầm Đình đưa tay thể hiện tư thế mời , ý bảo Diệp Đông Thành thể bắt đầu vấn đề.
“Khục khục, đây sẽ khách khí nửa!”
Diệp Đông Thành cũng bắt đầu chuyên tâm, hỏi thăm vấn đề về chuyên ngành: “Bạn học Hứa Trầm Đình, thể phỏng vấn một chút, về bao nhiêu tài sản, mới tư cách những lời nhưng trống rỗng như ?”