Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Tiểu Tổ Tông Của Tổng Tài Bá Đạo Cố Chấp - Chương 130: Ai dám động đến chiếc xương sườn mềm của anh đều phải chết

Cập nhật lúc: 2025-11-12 18:13:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Còn việc gì ?”

Thấy đầu bên Tần Quân Trạch vẫn cứ im lặng, Phó Bạc Quân còn quan tâm thiết hỏi thêm một câu.

“Phó Vân Quốc bên cho điều tra thăm dò thật .”

Nói đến việc chính, Tần Quân Trạch ngay lập tức nghiêm túc , thật thì lúc Tần Quân Trạch gọi điện thoại đến cũng chủ yếu là đến chuyện .

“Cũng may là tối hôm qua gọi điện thoại cho em , để cho em thời gian dặn dò phía , nếu thì bọn họ thể điều tra những thứ gì nữa.”

Tần Quân Trạch bày tỏ sự sùng bái vô cùng với Phó Bạc Quân.

Bởi vì tổng giám đốc Phó Bạc Quân của thể nắm bắt thời cơ, nhiều khác thể giành những hạng mục nhưng mà Phó Bạc Quân thì thể ngang ngược giành lấy hết, hơn nữa còn thực lực để nuốt trọn bộ.

Phó Bạc Quân địa vị và tiền bạc như ngày hôm nay cũng chỉ là vẻ bề ngoài.

“Đã xử lý ?”

Phó Bạc Quân yên tâm nên hỏi thêm một , đây là chuyện liên quan đến Hứa Trầm Đình, cho nên cẩn thận vẫn hơn.

Anh thể để cho bạn nhỏ nhà chịu nguy hiểm .

“Đã xong , xử lý theo như ý của , để cho bọn họ điều tra quá nhiều thứ trong một , mỗi một bọn họ điều tra thì em sẽ cho bọn họ một ít manh mối nhỏ chỉ đủ cho bọn họ hài lòng mà thôi. Anh yên tâm , mấy chuyện em kinh nghiệm mà.”

Để đối phó với những nhà họ Phó , Tần Quân Trạch chuẩn đầy đủ hết tất cả .

Những chuyện đều là những chuyện mà dừng đây .

“Những nhà họ Phó đó thật sự một so với một còn bỉ ổi hơn, nếu như thì thật sự nhà họ Phó chẳng là cái gì cả.”

Cảm giác thù hận của Tần Quân Trạch đối với nhà họ Phó vô cùng cao, suýt chút nữa thì bọn họ là những g.i.ế.c c.h.ế.t Tiểu Tịch .

Lúc đó Tần Quân Trạch từng suy nghĩ, nếu như thật sự Tiểu Tịch c.h.ế.t , thì cho dù Tần Quân Trạch c.h.ế.t nữa cũng nhất định kéo theo cả nhà họ Phó c.h.ế.t cùng mới .

Nếu như Phó Bạc Quân ngăn cản thì lúc đó chuyện gây ảnh hưởng lớn đến cho xã hội !

mà bọn họ đối xử với Phó Bạc Quân hề ơn một chút nào cả, đúng là buồn , đến bây giờ bọn họ vẫn còn bọn họ là thứ gì.

“Không nên để cho Hứa Trầm Đình những liên quan trực tiếp đến trong tài liệu, còn những thứ khác thì cứ xử lý cho .”

Phó Bạc Quân dặn dò Tần Quân Trạch vài câu.

“Biết.”

Hứa Trầm Đình chính là chiếc xương sườn mền của , điểm chắc chắn thể nào nghi ngờ .

Nếu như thể vứt bỏ chiếc xương sườn của , thì điều nhất chính là bảo quản nó cho thật kỹ càng, càng cất kỹ thì mới ai thấy , cũng ai chạm đến .

Ai dám động đến chiếc xương sườn mềm của đều chết.

“Anh.” Tần Quân Trạch đột nhiên gọi một tiếng.

“Ừ?”

“Anh thật sự cân nhắc đến chuyện đưa Tiểu Bạch về...”

“Tút tút tút.”

Chưa đợi cho Tần Quân Trạch xong thì Phó Bạc Quân trực tiếp cúp máy ngang báo , chỉ cần xong câu mà Tần Quân Trạch định thì sẽ xem như gì hết.

“Ting.”

m thanh của điện thoại báo tin nhắn đến.

Phó Bạc Quân mở , hóa là tin nhắn của Tần Quân Trạch.

Tần Quân Trạch: “Anh, làm tổn thương em nhiều như , nhất định sẽ quả báo cho xem!!!! T^T

Ha ha.

Phó Bạc Quân lạnh hai tiếng, cảm thấy xem thường Tần Quân Trạch, Phó Bạc Quân mà còn sợ những chuyện nay ? Cậu đúng là ngây thơ quá!

mà...

“Em ngoài một chuyến đây, buổi tối em sẽ trở về.” Hứa Trầm Đình bưng một ly nước uống đến, báo cáo hành trình hôm nay với Phó Bạc Quân.

Phó Bạc Quân: ???

Quả báo ?

Đây chính là quả báo của Phó Bạc Quân .

mà quả báo hình như đến nhanh quá thì ?

“Có chuyện gì mà ngoài ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-130-ai-dam-dong-den-chiec-xuong-suon-mem-cua-anh-deu-phai-chet.html.]

Phó Bạc Quân giả vờ bình tĩnh thuận miệng hỏi.

“Cùng bọn Lục Dư Thành ngoài tụ tập một chút, ăn một bữa cơm, hát hò, đánh bài, em ngoài chơi một chút, buổi tối em sẽ về.”

Hứa Trầm Đình giơ từng ngón tay đếm những chuyện mà ngoài làm, hề ý giấu diếm Phó Bạc Quân một chút nào cả.

“Nhiều hoạt động phong phú như !

Một giây giọng của Phó Bạc Quân còn đang là bình tĩnh nhẹ nhàng, một giây giọng của trở nên vô cùng kỳ lạ.

“Bọn họ yêu ? Tại hẹn yêu của khác ngoài ăn cơm chứ!”

Phó Bạc Quân tức giận đến sắp bốc khói , còn gì là thế giới hai nữa chứ?

Đem một Tiểu Bạch khỏi nơi cũng vô ích ?

Hứa Trầm Đình giọng kỳ lạ của Phó Bạc Quân chọc cho , theo Phó Bạc Quân: “Ừ, bọn họ đúng thật là yêu, cho nên mới hẹn yêu của khác ăn cơm, em nể tình bọn họ yêu là đáng thương cho nên mới đem lòng của phát cho bọn họ một ít cơm chó, để cho bọn họ thế giới tràn ngập tình yêu, nên lãng phí."

Phó Bạc Quân: ???

“Tôi cảm thấy so với bọn họ còn đáng thương hơn.”

Phó Bạc Quân mơ hồ cảm thấy nhức đầu, nên nhẹ giọng với Hứa Trầm Đình: “Người bạn nhỏ , em đối với khác như , thì em thể đối xử với yêu của em cũng thêm một chút ? Được ?”

Hứa Trầm Đình đột nhiên tiến đến hôn Phó Bạc Quân một cái, đó : “Đối tượng phúc lợi riêng, hài lòng ?”

“Hài lòng.”

Phó Bạc Quân dỗ dành đến mức phân biệt gì nữa, đúng là trong sách sai mà, đàn ông làm nũng đúng là chí mạng.

Lại còn dính một hai .

Phó Bạc Quân kéo lấy tay của Hứa Trầm Đình, giọng chút ai oán: “Vậy em ngoài ăn cơm cùng bọn họ thì làm ?”

“Anh? Đừng ăn cơm nhé?”

Hứa Trầm Đình về phía Phó Bạc Quân, vẻ mặt nghiêm túc suy nghĩ lời của Phó Bạc Quân, suy nghĩ một lúc thì Hứa Trầm Đình mới đưa quyết định:

“Ừ... Không , lúc em về em sẽ bỏ túi đồ ăn về cho , sẽ để cho nhịn đói .”

“Anh yên tâm , trong lòng em vẫn mà.” Hứa Trầm Đình đưa tay vỗ vỗ lên bả vai của Phó Bạc Quân, chân thành .

“...”

“Vậy thì thật lòng cảm ơn em.”

Phó Bạc Quân nghiến răng nghiến lợi , mặc dù đang tức giận nhưng mà vẫn giữ vững nụ .

Sách vở cái quỷ gì chứ, một chút tác dụng cũng , đem bỏ hết mới .

“Hẹn mấy giờ, đưa em .”

Phó Bạc Quân làm nũng thành công, chỉ thể chấp nhận thực tế, bạn nhỏ của cũng bạn của , cho nên ngoài chơi cũng là bình thường.

Hứa Trầm Đình xong thì Phó Bạc Quân cũng đổi thái độ .

“Thôi quên , em tự lái xe qua đó!”

Phó Bạc Quân cũng đổi nhanh thật, đổi là ngay.

“Đây là đang trả thù em ?”

Hứa Trầm Đình bực buồn , chút hiểu hỏi Phó Bạc Quân.

“Nếu như em tự lái xe thì lúc ở ngoài em cũng sẽ uống rượu, con trai ở bên ngoài chú ý bảo vệ , em uống rượu.”

Vẻ mặt Phó Bạc Quân vô cùng quan tâm dặn dò Hứa Trầm Đình, thể là hết lòng hết .

Hứa Trầm Đình khẽ, gật đầu một cái, : “Được.”

“Về nhà sớm một chút, còn chờ em mang cơm về cho đó, nếu như em về muộn, em sẽ thấy chồng em c.h.ế.t đói ở nhà cho mà xem.”

Phó Bạc Quân đột nhiên tiến sát gần bên Hứa Trầm Đình, nghiêm túc : “Tôi c.h.ế.t đói quan trọng lắm, chủ yếu là em sẽ cô đơn một , đành lòng em như .”

“Ha.”

Phó Bạc Quân đột nhiên bỗng thở dài một , cảm thán: “ là cuộc sống vất vả.”

Nếu nhiều sách thì làm thể làm vua một vùng chứ?".

“Cuộc sống khó khăn như ?”

Hứa Trầm Đình như điều gì đó suy nghĩ, Phó Bạc Quân cong môi lên: “Vậy cần...”

Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!

Hứa Trầm Đình mới định thì Phó Bạc Quân vội vàng cắt đứt: “Em đừng chuyện gì cả, để cho .”

Loading...