Trọng Sinh, Tôi Trở Thành Tiểu Tổ Tông Của Tổng Tài Bá Đạo Cố Chấp - Chương 129: Khó chịu vậy là đúng rồi, ha ha

Cập nhật lúc: 2025-11-12 18:13:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Em , em sẽ nhường vị trí cho ánh trăng sáng trong lòng .”

Phó Bạc Quân diễn hình ảnh những lời nhường nhịn của Hứa Trầm Đình tối ngày hôm qua, đôi mắt như đang , chăm chú Hứa Trầm Đình, đôi môi mỏng khẽ cong lên, vô cùng cưng chiều .

Hứa Trầm Đình suy nghĩ một chút, hình như là tối qua như thế thật.

thì chứ?

“Nếu như em như , thì làm thể mất cảnh giác , mất cảnh giác thì làm em thể chuyện ?” Hứa Trầm Đình ngước mắt lên Phó Bạc Quân, dùng tay nắm lấy áo sơ mi n.g.ự.c Phó Bạc Quân kéo, khẽ cong môi .

Phó Bạc Quân khẽ nhướng lông mày, như ?

“Nếu như em để ánh trăng sáng là ai, thì làm mà em thể rải tro cốt chứ?” Hứa Trầm Đình lý lẽ, còn hỏi ngược Phó Bạc Quân thêm một câu.

“Rải tro cốt của ai?” Phó Bạc Quân cau mày, hình như cái từ quan trọng, bạn nhỏ của nhắc nhắc !

Hứa Trầm Đình Phó Bạc Quân hỏi cái vấn đề thì cảm thấy buồn : “Anh chứ ai! Nếu thì của ai nữa?”

“Ánh trăng sáng.” Phó Bạc Quân sang phía khác, nhẹ nhàng sâu sắc một câu.

“Ha ha.”

Hứa Trầm Đình Phó Bạc Quân chọc cho bật , giây tiếp theo bắt đầu nghiêm túc phản bác cái quan điểm của Phó Bạc Quân:

“Ánh trăng sáng làm gì sai chứ, lấy tro cốt của làm gì? Anh đem làm ánh trăng sáng trong lòng , trong lòng khác mà vẫn còn cấu kết với em thì sai là chứ, liên quan gì đến ánh trăng sáng đó chứ?”

Phó Bạc Quân gật đầu một cái, cũng đồng ý với giải thích của Hứa Trầm Đình, nhưng mà vẫn còn một vấn đề nữa:

“Vậy, chính em cũng liên quan đến ánh trăng sáng , tại còn đòi rải tro cốt mặt là để hù dọa ai chứ?”

“Chính là để nhắc nhở đó, thứ mà em thì khác cũng đừng hòng lấy nó về làm của riêng.”

Hứa Trầm Đình khẽ hừ một tiếng, vui .

Người của em mà còn đòi cùng khác mật mật , cứ ở đấy mà !

“Trừ khi là ánh trăng sáng trong lòng ở ngoài đối tượng nhưng mà đổi ý về ở chung một chỗ với , thì hành động của chính là làm thứ ba , như thì sẽ hai hũ tro cốt.”

Hứa Trầm Đình cũng nguyên tắc của riêng , tuyệt đối cho phép trong mắt cái gì dù chỉ là một hạt cát.

Đã thích thì vui vẻ, thích thì chính là thích, thể chuyện đối tượng nhưng trong lòng vẫn một cái ánh trăng sáng quên , đây đàn ông tệ bạc thì là cái gì?

“Đừng lôi , đúng là ánh trăng sáng, nhưng mà ánh trăng sáng của là em, yêu bây giờ cũng là em.”

Nhìn Hứa Trầm Đình đang tự xong tự tức giận, Phó Bạc Quân nhấn mạnh thêm và nghiêm túc : “Trước , bây giờ, cả nữa, trong lòng cũng chỉ em thôi, khác.”

“Biết , .”

Hứa Trầm Đình gật đầu một cái, tỏ ý .

“Tại cảm giác như em đang gật đầu qua loa thôi nhỉ?” Phó Bạc Quân vui Hứa Trầm Đình.

“Không , cảm giác của sai đấy.”

Hứa Trầm Đình nghiêm túc , trong lòng vẫn ngừng hừ nhẹ, ai bảo là tối hôm qua ai đó cố ý cái gì cả chứ, làm ghen cả một đêm, bây giờ qua loa một chút thì làm chứ, hừ!

“Anh cảm thấy chúng ...”

“Anh cảm thấy khó chịu ?”

Hứa Trầm Đình cho Phó Bạc Quân hết câu nhanh chóng ngắt lời , đưa tay lau mặt , giọng vẻ đau lòng.

Phó Bạc Quân: “Ừ.”

Hứa Trầm Đình Phó Bạc Quân bằng ánh mắt tràn đầy tình cảm, đó đột nhiên lộ một nụ ranh mãnh: “Khó chịu là đúng , ha ha.”

Nói xong, Hứa Trầm Đình nhanh chóng chạy khỏi phòng nhưng Phó Bạc Quân nhanh tay ôm lấy eo .

“Em thử một nữa xem.”

“Anh bỏ em , em sai , sai .” Giọng của Hứa Trầm Đình lập tức trở nên mềm mại, làm nũng với Phó Bạc Quân.

Hứa Trầm Đình vốn là định làm loạn, làm loạn một chút bỏ chạy, nhưng nghĩ đến kịp chạy thì bắt cho nên ngay lập tức liền nhận .

Hứa Trầm Đình lén liếc biểu cảm của Phó Bạc Quân, hình như cũng phản ứng gì quá lớn, Hứa Trầm Đình nhẹ nhàng tiến gần, đó hôn Phó Bạc Quân một cái đó chăm chú .

Ý tứ giải hòa rõ ràng .

Cậu tiếc lấy sắc làm vốn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trong-sinh-toi-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-tong-tai-ba-dao-co-chap/chuong-129-kho-chiu-vay-la-dung-roi-ha-ha.html.]

“Khụ khụ, bỏ qua cho em đấy.” Phó Bạc Quân ho nhẹ hai tiếng, đó buông Hứa Trầm Đình .

Quả nhiên là Phó Bạc Quân vẫn nhịn làm nũng như .

“Cậu chủ Phó bao dung quá!”

Hứa Trầm Đình một bên khen ngợi Phó Bạc Quân, một bên vô cùng cố gắng bước nhanh khỏi phòng tắm.

Chờ Hứa Trầm Đình đến cửa phòng, cách Phó Bạc Quân một cách nhất định thì Hứa Trầm Đình lập tức đổi sắc mặt.

“Hừ, bạn nhỏ Phó , mới uy h.i.ế.p ai đó!”

Phó Bạc Quân: ???

Đây là mới vẫn còn ngoan ngoãn trong lòng ?

Đây chính là hình ảnh “Thật xin , em sai , em vẫn còn dám nữa” trong truyền thuyết ?

“Em cho , nếu như còn dám y h.i.ế.p em nữa, tiên em sẽ đánh ngã , đó hất một cái qua vai, cánh tay cẳng chân của cũng cẩn thận cho em , em sẽ cho nếm mùi hết, hừ!”

Thái độ của Hứa Trầm Đình vô cùng phách lối, ngẩng cao đầu, kiêu ngạo.

“Ồ, ?”

Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!

Phó Bạc Quân Hứa Trầm Đình chọc cho , cúi đầu chỉnh sửa ống tay áo một chút, đó chậm rãi ngước đầu lên: “Biết bản lĩnh của em tệ , là chúng so tài một chút xem ?”

“Xem thử một chút, gãy tay gãy chân sẽ là ai? Được nào?” Phó Bạc Quân nhíu mày, mỉm đưa lời khiêu chiến với Hứa Trầm Đình.

Hứa Trầm Đình khẽ xoay xoay cổ tay, nhẹ một tiếng, hề sợ chút nào:

“Ai sợ ai chứ!”

Phó Bạc Quân về phía , nhưng mà thấy Hứa Trầm Đình chuẩn tư thế nhanh như chớp đóng ngay cửa phòng .

Phó Bạc Quân: ??

Chờ khi Phó Bạc Quân đến cửa thì ngoài cửa ai nữa .

Phó Bạc Quân nhớ hình ảnh phách lối mới của bạn nhỏ Hứa Trầm Đình, cùng với biểu cảm sợ hãi phía , mới phách lối xong kinh sợ , đúng thật là quá đáng yêu.

Phó Bạc Quân nhớ hình ảnh ban nãy, khóe miệng nhịn mà cong lên.

“Bruzz.”

Điện thoại di động bỗng rung lên.

Phó Bạc Quân lấy điện thoại từ trong túi quần , là Tần Quân Trạch gọi điện thoại đến.

“Anh, lúc nào thì đến đón con trai ?”

“Để hai ngày nữa !” Phó Bạc Quân suy nghĩ một chút .

Tần Quân Trạch do dự một chút cũng : “Không !”

“Thế nào? Phó Duệ Bạch đang làm loạn ?”

Phó Bạc Quân cau mày, chắc là sẽ làm loạn chứ, tiểu Bạch ở nhà vẫn luôn ngoan ngoãn mà.

“Không , nó vẫn là ngoan.”

Tần Quân Trạch vội vàng vì Phó Duệ Bạch mà phủ nhận: “Tiểu Tịch cũng vui vẻ khi ở cùng tiểu Bạch.”

“Vậy cho nên?”

Phó Bạc Quân hiểu tại Tần Quân Trạch chỗ nào ?

Chuyện là vô cùng , chuyện là từ tới?

“Haiz, cũng nghĩ cho thế giới hai của chúng nữa chứ, tất cả tình yêu thương của tiểu Tịch bây giờ chuyển sang cho tiểu Bạch hết , bây giờ mặt cô chỉ là khí mà thôi.”

Nói đến đây, Tần Quân Trạch cũng sắp lên đến nơi : “Anh hãy mau đến cứu !”

“Vậy là cần qua đó nữa ?”

Phó Bạc Quân cảm thấy đau lòng chút nào cho Tần Quân Trạch cả, hơn nữa còn hỏi ngược một câu: “Vừa vặn thời gian giao cho xử lý một chuyện, thích hợp cho làm.”

Tần Quân Trạch: ...

Có thể , nhưng Phó Bạc Quân đúng là nhân mô cẩu dạng* mà!

(*Nhân mô cẩu dạng: Bên ngoài mang dáng vẻ của con nhưng tính cách phẩm chất bên trong thấp kém.)

Loading...