Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-09-26 10:56:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời của Thẩm Đình như gáo nước lạnh dội xuống, khiến Thẩm Thiệp lập tức tỉnh táo trở , hồi tưởng thời gian mà : “Ban đầu lượng diêm tiêu quá ít nên phản ứng, khi Diệp tiểu nương tử thêm lượng thì nửa canh giờ liền kết băng, lượng dùng là một hộp diêm tiêu.”

Diệp Hạnh cũng hiểu mối lo của Thẩm Đình, đây nàng từng thử dùng diêm tiêu chế băng, xem việc dùng diêm tiêu chế băng cần một lượng lớn nguyên liệu mới . Vả , hiện tại công nghiệp phát triển, tài nguyên diêm tiêu tương đối khan hiếm, kỹ thuật tinh chế cũng đủ , hai điểm đủ để phương pháp chế băng bằng diêm tiêu khó mà phổ biến rộng rãi.

Thẩm Đình làm quan nhiều năm, xử lý vô sự vụ, ban hành vô chính lệnh, chỉ một câu trúng trọng điểm. Dù nếu tấu lên triều đình phương pháp , thì suy tính chu , nếu chuyện diêm tiêu liên quan rộng khắp, mà mạo dâng lên sẽ là suy xét thấu đáo.

Thẩm Thiệp và Diệp Hạnh đều khỏi chút nản lòng, một thì cho rằng thể tạo phúc cho một phương, một thì cảm thấy hy vọng vận chuyển hoa quả từ Lĩnh Nam của tan biến. Thẩm Đình rốt cuộc là từng trải, những thể hiện sự thất vọng quá mức, ngược còn an ủi Diệp Hạnh: “Nàng thể phát hiện hiện tượng , chừng thật sự thể dùng đến băng chế từ diêm tiêu. , nàng thưởng gì?”

Diệp Hạnh nào còn dám nhận thưởng, vốn dĩ nàng cũng hề nghĩ đến việc kể chuyện cho Thẩm Thiệp và Thẩm Đình, chỉ là do nhân duyên trùng hợp trở thành việc dâng hiến phương pháp chế băng cho đại nhân. Thế là nàng dám tự mãn nhận công, chỉ đành lắc đầu thành thật : “Ta ban đầu cũng chỉ dùng diêm tiêu chế băng để vận chuyển rau quả, lòng vì dân như Thẩm lang quân và Thẩm đại nhân, nào mặt mũi nào đòi thưởng.”

“Nàng quả là thành thật, thảo nào phu nhân còn tặng nàng trang sức thiết của bà .” Thẩm Đình hài lòng với vẻ thành thật của Diệp Hạnh, liền khuyến khích nàng, “Cứ , cho dù nàng là vô tâm chi cử nhưng đây cũng là một phát hiện quan trọng.”

Diệp Hạnh thấy Thẩm Đình còn khách sáo với nàng, là thật lòng ban thưởng cho nàng, nàng cắn cắn môi, do dự mãi vẫn tuân theo suy nghĩ trong lòng mà : “Vậy thì vẫn một ít diêm tiêu để dùng việc vận chuyển rau quả từ Lĩnh Nam và các nơi khác đến Tầm Dương. cứ yên tâm, cam đoan chỉ dùng việc vận chuyển rau quả, mỗi kết thúc xong đều thể cân diêm tiêu. Cho dù kẻ lợi dụng sự hao hụt mà trộm một ít, e rằng làm thành hỏa dược cũng mất nhiều năm nữa.”

Thẩm Thiệp khẽ ho một tiếng, liếc Diệp Hạnh, bảo nàng chuyện chú ý một chút, đừng động một tí là nhắc đến hỏa dược. Thẩm Đình để ý đến những chi tiết nhỏ , ngược : “Diệp tiểu nương tử quyết tâm như , chi bằng hãy lập một văn tự ở nha môn, đảm bảo sẽ làm mất diêm tiêu ?”

Diệp Hạnh rũ mắt suy nghĩ một lát : “Có thể thì thể, chỉ là cần và Nghiêm Cổ hai cùng ký tên, hai chia sẻ trách nhiệm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-87.html.]

“Diệp tiểu nương tử lẽ nào còn tin tưởng đối tác của ?” Thẩm Đình chút tò mò, cho rằng Diệp Hạnh thể cùng đối phương làm việc kinh doanh vận chuyển rau quả từ Lĩnh Nam như nhất định là tin tưởng lẫn , ngờ Diệp Hạnh đề xuất cả hai đều ký giấy cam đoan, còn trực tiếp đưa mặt .

Diệp Hạnh khi còn ở hiện đại ít thấy các vụ việc bảo vệ quyền lợi do ký hợp đồng bằng văn bản rõ ràng, trong đó thiếu những trường hợp cốt nhục tình thâm tòa, vì ý nghĩ chuyện đều cần thể hiện bằng văn bản khắc sâu trong lòng Diệp Hạnh.

“Ta lựa chọn hợp tác với thì tức là tin tưởng, nhưng chuyện thì khó mà . Khi chỉ một chút lợi ích, còn thể kiềm chế sự cám dỗ mà thực hiện lời hứa với , nhưng nếu lợi ích lớn hơn một chút, sẽ d.a.o động, sẽ nghi ngờ việc hợp tác với đáng giá , cuối cùng khi lợi ích tăng thêm nữa, sẽ bất chấp thứ mà mạo hiểm xé bỏ hợp tác với .” Diệp Hạnh thấy Thẩm Đình gật đầu đồng tình liền tiếp tục , “Vậy nên tuyệt đối đừng bao giờ thử thách lòng , những lời hứa hẹn bằng miệng chỉ thể dùng để ràng buộc bản , còn đối với đối phương thì chỉ thể trông lương tâm của mà thôi.”

“Hay lắm, ! Hiếm thấy nàng nhỏ tuổi mà thể suy nghĩ thấu đáo đến , trách nào thể mở cửa tiệm ở phủ thành đến thế. Cũng uổng công Thiệp nhi lúc mặt giúp nàng phân chia gia sản, đó nó còn từng lo lắng mẫu nữ ba các nàng khi phân gia sẽ sống ở trong thôn. Lại còn đặc biệt đến Đồng Gia Ngõa Xá chiếu cố việc làm ăn của nàng, bây giờ xem cần thiết.” Lúc Thẩm Thiệp kể chuyện giúp Diệp Hạnh phân gia cho Thẩm Đình, Thẩm Đình cũng tán thành dũng khí của Diệp Hạnh, nhưng hiểu rõ ở những nơi trưởng thôn, tông tộc kiểm soát, gia đình nam nhân sẽ sống khó khăn đến mức nào.

Đây chính là lý do vì Đại Đức triều thể cho phép lập nữ hộ nhưng ít nữ tử thực sự nộp đơn. Thẩm Thiệp khi Thẩm Đình phân tích xong liền vẫn luôn lo lắng liệu làm sai chuyện , vốn định nếu ai ức h.i.ế.p mẫu nữ ba các nàng thì sẽ mặt giúp nàng chấn chỉnh một phen, nào ngờ Diệp Hạnh căn bản để ý đến những lời cay nghiệt trong thôn mà trực tiếp bắt đầu con đường kinh doanh của . Mặc dù Thẩm Thiệp đặc biệt đến Đồng Gia Ngõa Xá mua thức ăn do Diệp Hạnh làm cẩn thận, nhưng Thẩm Đình vẫn , đó ngừng từ những món điểm tâm mà Thẩm Tịch mang về Diệp Hạnh sống ngày càng . Lần ban thưởng cho nàng chỉ vì phát hiện về việc chế băng bằng diêm tiêu, mà còn là sự công nhận đối với sự tự lập tự cường của nàng.

Diệp Hạnh lời Thẩm Đình xong mới hóa Thẩm Thiệp lúc đến Đồng Gia Ngõa Xá mua điểm tâm của nàng ngẫu nhiên, mà là đặc biệt để ủng hộ, giúp đỡ nàng. nghĩ cũng , Thẩm Thiệp ngày thường một lòng chỉ sách thánh hiền, nào giống sẽ về Ngõa Xá xem kịch trò chuyện phiếm.

Đan Đan

Thế là Diệp Hạnh khỏi ném cho Thẩm Thiệp một nụ cảm kích, nàng thực sự nhận quá nhiều sự giúp đỡ của , báo đáp thế nào đây. Thẩm Thiệp còn kịp ngăn cản Thẩm Đình tiết lộ bí mật, lúc đó chút tự nhiên mà đầu sang một bên, giả vờ như hề để ý. Ai ngờ thấy Diệp Hạnh mỉm cảm ơn , cách nào khác đành cứng nhắc gật đầu hiệu với Diệp Hạnh.

Dáng vẻ khó xử của Thẩm Thiệp khi làm việc mà còn sợ khen ngợi lọt mắt Thẩm Đình, trong lòng cảm khái bao lâu thấy vẻ trẻ con như . Mặc dù Thẩm Thiệp luôn ngoài khen ngợi là sớm trưởng thành, điềm đạm, nhưng rằng sự trưởng thành sớm là do trong lòng gánh vác áp lực quá lớn. Là một phụ , tuy hy vọng Thẩm Thiệp thể kế thừa y bát của trở thành một vị quan vì nước vì dân, nhưng thấy áp lực lớn như vẫn sẽ chút xót xa.

Bởi vì một lời của Thẩm Đình, nhất thời khí trong thư phòng chút ngưng đọng, ai ý định mở lời . Cuối cùng Thẩm Đình trong lòng chủ ý liền với Diệp Hạnh: “Thôi , nếu nàng nguyện ý lập văn tự cam đoan , cũng tin nàng một . Nàng hãy tìm thời gian bảo Nghiêm Cổ cùng nàng đến nha môn ký tên cam đoan, đến lúc đó diêm tiêu thể cấp cho các ngươi sử dụng, hy vọng nàng đừng phụ lòng tin của nàng.”

Loading...