Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:04:56
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì Diệp Hạnh là đầu tiên lái xe, nàng sợ rằng nếu thúc giục quá nhanh sẽ khiến con lừa hoảng loạn, nên đoạn đường từ phủ thành đến làng Diệp gia tuy xa lắm nhưng cũng nhanh hơn việc các nàng bộ là bao. May mắn , khi đến đầu làng trời vẫn tối, một đám trẻ con đang nô đùa bên ngoài thấy xe lừa làng liền chạy ào về phía Diệp Hạnh. “Mau tránh , lát nữa lừa đá trúng các ngươi đấy!” Con lừa bồn chồn giậm chân tại chỗ, Diệp Hạnh an ủi con lừa, chú ý bảo bọn trẻ tránh xa một chút, nàng giữa ngày lễ lớn xảy chuyện gì .

Một đứa trẻ vẫn phấn khích, hiếm khi xe lừa làng Diệp gia, chúng liền chạy nhảy theo xe lừa đến tận nhà Diệp Hạnh. Khi xe dừng , chúng liền lén lút đưa tay sờ m.ô.n.g con lừa, nhanh chóng sờ một cái rụt tay , đó cả lũ trẻ vang ha hả ở bên cạnh. May mắn Vương thị chuẩn từ , nàng nghĩ rằng bây giờ mối quan hệ với dân làng , liền mua một ít kẹo và điểm tâm ở phủ thành, dự định khi Tết đến thăm hỏi sẽ chia cho bọn trẻ trong làng một ít, như Diệp Đào cũng thể chơi đùa cùng chúng.

Vừa cửa, Diệp Hạnh nhà cửa Đại Nữu và Lâm thị dọn dẹp . Trên giường trong phòng các nàng còn ba bộ quần áo mới may, vải vóc tuy màu sắc mộc mạc nhưng sờ mềm mại thoải mái, đường kim mũi chỉ cũng khít và chắc chắn, cho thấy may quần áo tận tâm.

Bên cạnh quần áo còn một mảnh giấy, đó xiêu vẹo bốn chữ lớn “Mẹ làm”. Diệp Hạnh thể hình dung cảnh Đại Nữu vụng về cầm than gỗ chữ giấy.

Vương thị đặt gói đồ xuống dọn dẹp, Diệp Hạnh thì xem hai căn nhà mới xây. Đại Trụ là một thực hiện xuất sắc, ngóc ngách của căn nhà mới đều xây dựng theo yêu cầu của nàng lúc đó, bây giờ một căn phòng chất đầy gạch băng. Chính giữa căn phòng còn mấy khối băng đựng trong thùng, những khối băng đó rõ ràng sạch hơn những khối bên cạnh nhiều, đây là băng mà Diệp Hạnh đặc biệt dặn Đại Trụ dùng nước đun sôi để nguội mà làm, những khối mới thể trực tiếp dùng trong thực phẩm.

Ban đầu Đại Trụ cảm thấy dùng nhiều củi đốt nước đóng thành băng quá phiền phức, nhưng Diệp Hạnh với y rằng nước sông bẩn, bên trong là phân cá, thậm chí còn và bò tắm rửa ở đó. Đại Trụ đây để ý đến những điều , Diệp Hạnh xong y liền cảm thấy như thấy dơ bẩn tắm sông, dày khỏi cuộn trào. May mắn bây giờ là mùa đông đều uống nước đun sôi, nếu y nhất định sẽ nôn ngay tại chỗ. Kể từ đó, ngoài việc làm đá, gia đình y cũng quy định uống nước đun sôi.

Đan Đan

Vào ngày ba mươi Tết, Diệp Hạnh vốn định dán vài câu đối ở nhà, dù nhà ít , làm thể khiến nhà trông náo nhiệt hơn. Vương thị nhắc nhở nàng rằng cha nàng, Diệp Bình, mới mất một năm, trong nhà chỉ thể dán màu trắng, điều khiến Diệp Hạnh cảm thấy mất hứng.

Theo ký ức lúc sinh thời của Diệp Phán Nam, Diệp Bình đây cũng đối xử với Vương thị và Diệp Phán Nam, khi Diệp Đào thì càng quá đáng hơn, lời xúi giục của Diệp An thậm chí còn động tay động chân với Vương thị. Nói một lời đại nghịch bất đạo, Diệp Bình c.h.ế.t còn hơn, nếu y chết, cho dù Diệp Hạnh xuyên tới thì e rằng cũng khó phân gia thuận lợi, càng đừng đến việc ba con các nàng bây giờ sống an nhàn tự tại đến . Nghĩ thì nghĩ , Diệp Hạnh miệng , nếu để khác thấy, e là sẽ phỉ báng, nàng mang tiếng bất hiếu.

Vương thị nhận thấy Diệp Hạnh còn hứng thú cao như , liền tự tay làm nhiều món tủ để đãi ngộ Diệp Hạnh mệt mỏi mấy tháng qua.

Giờ đây, trong nhà tiền của, món mặn bàn quả thật béo ngậy, Diệp Đào ăn đến mức vành môi nhỏ nhắn đều dính đầy dầu mỡ. Trước , dịp năm mới, ba con các nàng chỉ ăn một bữa ngon lành, mà ngay cả chung mâm cũng . Vương thị vì lén lút giữ chút đồ ăn cho hai đứa nhỏ, còn bắt các nàng trốn bếp để ăn, sợ những kẻ trông thấy mà đánh mắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-54.html.]

Thấy vẻ mặt thỏa mãn của Diệp Đào, Diệp Hạnh cũng vui lây. Nàng còn bận tâm đến cặp đối liễn trắng cửa nhà bài vị của Diệp Bình chính đường nữa. Sau khi ăn cơm xong là đến giờ trông nồi bánh chưng (tức là giao thừa), Diệp Hạnh chê chính đường quá lạnh, liền trực tiếp đưa Vương thị và Diệp Đào về phòng. Xông lò một chút, đắp thêm áo khoác ngoài của nàng và Vương thị lên, tựa đó quả thật là thoải mái vô cùng!

“Cái thật sự quá thoải mái, tựa một bên thế thì làm còn thấy lạnh nữa?” Vương thị ấm từ hương lung sưởi ấm, nhẹ nhõm thở phào, Diệp Đào bên cạnh cũng thỏa mãn lim dim đôi mắt.

Diệp Hạnh bưng ba bát canh lê : “ khi ngủ dập tắt , nếu lỡ làm đổ thì phiền phức lắm. Nào, mỗi một bát canh lê, hạ hỏa, tránh nóng trong .”

Diệp Hạnh và Vương thị uống canh lê trò chuyện về việc kinh doanh của tiệm trong năm mới. Diệp Đào lúc đầu còn ở giữa, đầu lắng , nhưng đến nửa đêm thì nàng bắt đầu buồn ngủ, cái đầu nhỏ dần dần bất động. Vương thị và Diệp Hạnh khẽ, đều hạ thấp giọng xuống. Vương thị cởi áo cho Diệp Đào, nhẹ nhàng đặt nàng trong chăn.

Khi cả hai nàng cũng bắt đầu thấy buồn ngủ, tiếng pháo trúc nổ lách tách vang lên khắp làng. Diệp Hạnh giật , nàng năm mới đến. Vương thị cũng tỉnh táo, cả hai nàng đều lấy áo khoác từ hương lung mặc . Mặc dù than trong hương lung gần tàn, nhưng áo khoác vẫn ấm áp, mặc giúp các nàng chống chọi cái lạnh giá của rạng sáng mùa đông.

Diệp Hạnh đặc biệt lấy những cây pháo trúc mà nàng mua. Nàng cố ý mua loại quá lớn, như dễ coi là hành vi của kẻ trọc phú, quá nhỏ thì sợ khác chê bai là keo kiệt, cuối cùng nàng chọn loại cỡ .

Khi Diệp Hạnh và Vương thị đốt pháo trúc xong, đúng lúc Trần thị cũng ngoài đốt pháo. Nàng lập tức nhiệt tình chúc Tết hai : “Năm mới lành nhé! Tiếng pháo nhà các ngươi thật lớn, tỉnh giấc thấy .”

“Trần thẩm tử năm mới lành.” Diệp Hạnh Trần thị tuy lắm lời nhưng bản chất , nên cũng chúc Tết nàng , “Đó là vì nhà ở gần thôi, nhà khác còn pháo lớn hơn nhiều, e là lát nữa sẽ ngủ .”

“Hãi, đúng đấy! Nghe nhà ở đầu làng năm nay kiếm nhiều tiền, cố ý mua một cái pháo lớn, là để cho chúng xem cho rõ ràng.” Dù là giữa đêm khuya, chỉ cần một chủ đề là thể ngay lập tức khơi dậy ham hóng chuyện của Trần thị, “Ta thấy bây giờ đều đốt, chắc chắn họ sẽ đợi lát nữa ai đốt mới đốt, nếu ai thấy thì chẳng là lãng phí .”

“Ai da, nàng mấy cái làm gì, mau đốt xong về ngủ , lạnh !” Diệp Thủy Căn, chồng của Trần thị, phía lạnh đến mức xoa tay lia lịa. Hắn thật sự hiểu Trần thị mỗi ngày lấy nhiều chuyện để buôn . Có lẽ sợ lời hiểu lầm, lập tức một cách chân chất với Diệp Hạnh và Vương thị: “Đại , tiểu Hạnh, thúc các ngươi , các ngươi mau về ngủ , kẻo lạnh.”

Lời của Diệp Thủy Căn khiến Diệp Hạnh và Vương thị như giải thoát. Các nàng đang nghĩ cách làm để ngắt lời Trần thị, liền vội vã gật đầu với hai vợ chồng họ chạy về tắt hương lung và đèn dầu ngủ.

Loading...