Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 51
Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:04:53
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Đợi đến khi Thẩm Tịch bước sân viện của Thẩm Thiệp, nàng mới phát hiện khí điều bất . Căn phòng của Thẩm Thiệp yên tĩnh đến mức chỉ thể thấy tiếng y phục Thẩm Tịch ma sát khi bước , dường như khí trong phòng đều ngưng đọng . Nàng lập tức thu nụ gương mặt, cẩn thận hỏi: “Ca ca, chuyện gì mà giận dữ đến ?”
Thẩm Thiệp , y mím chặt môi, chẳng hé răng nửa lời. Thẩm Tịch về phía Chi Thư, Chi Thư thấy Thẩm Thiệp chú ý đến , liền vội vàng liếc mắt hiệu cho nàng về bức thư bàn. Đầu Thẩm Thiệp động một cái là y sợ đến mức cúi gằm mặt xuống, dám làm bất cứ động tác nào nữa.
Thẩm Thiệp ngày thường trông vẻ ôn văn nhã nhặn, đối xử với hạ nhân cũng hòa nhã, nhưng một khi y tức giận mà nghiêm mặt , liền thấy khí thế của y kinh vô cùng. Cảm giác áp bách đó khiến những xung quanh đều tự chủ mà thu nhỏ sự hiện diện của , quả thực giống hệt như lão gia.
Thẩm Tịch cũng làm khó Chi Thư nữa, nàng về phía cái bàn, nơi Chi Thư ám chỉ, hóa là bức thư do Diệp Hạnh cho Chi Thư. Trên thư vẫn nhiều lời chúc may mắn mừng năm mới như thường lệ, điểm khác biệt với bức thư cho nàng là, phía còn nhiều lời cảm tạ, đại khái là cảm ơn Chi Thư giúp đỡ nàng trong thời gian , hy vọng cũng thể giao lưu hữu hảo.
Ca ca bởi vì Diệp Hạnh cảm tạ Chi Thư mà cảm tạ mà tức giận ư? Suy nghĩ khiến Thẩm Tịch cảm thấy thể tin nổi, trong lòng nàng, ca ca luôn là rộng lượng, trầm , khi nào mà loại chuyện nhỏ nhặt cũng đáng để y để tâm chứ, huống chi đây đều là do ca ca một tay sắp đặt.
Thẩm Tịch cảm thấy chuyện làm tổn hại đến hình tượng của ca ca, nàng vội vàng gọi tất cả nha , tiểu tư đang hầu hạ trong phòng ngoài, mới chậm rãi hỏi câu : “Ca ca, sẽ vì Diệp tiểu nương tử cảm tạ Chi Thư mà ở đây hờn dỗi đấy chứ.”
Thẩm Thiệp trúng tâm sự liền cảm thấy chút ngượng ngùng, y cũng hiểu vì khi thấy bức thư cảm tạ do chính tay Diệp Hạnh trong tay Chi Thư khiến y tức giận đến . Nói cho cùng, ban đầu là y sai Chi Thư dối Diệp Hạnh, nên Diệp Hạnh mới vẫn luôn giúp đỡ nàng đưa chủ ý chính là y. Thế nhưng y cứ cảm thấy Diệp Hạnh thông minh như thì nên đến giờ vẫn phát hiện điều bất , ngay cả khi y cố ý tặng tự quý giá cũng hề chút nghi ngờ nào. Nàng thật sự tin tưởng Chi Thư đến mức đó ?
“Không gì cả, chỉ là cảm thấy nàng ngốc nghếch, Chi Thư để lộ bao nhiêu sơ hở mà nàng vẫn tin tưởng chút nghi ngờ, uổng công cứ luôn miệng nàng thông minh.” Thẩm Thiệp khó xử lắm mới thốt những lời khô khan với Thẩm Tịch, “Vả , ai mà chẳng tức giận khi thấy bức thư cảm tạ nàng , bên trong những thứ gì , từ ngữ thì dùng lung tung cả.”
Thẩm Tịch cảm thấy phản ứng của Thẩm Thiệp thực sự quá kỳ lạ, những lời của Diệp Hạnh vốn dĩ chỉ là lời lẽ tinh nghịch cho vui, lẽ ca ca nhiều lắm cũng chỉ bình phẩm vài câu, đến nỗi tức giận lớn như . Nàng mơ hồ cảm thấy Thẩm Thiệp đối với Diệp Hạnh hề tầm thường, từ việc y thà để Chi Thư dối thế để giúp Diệp Hạnh, điều vượt quá phạm vi giúp đỡ kẻ yếu .
Thẩm Thiệp bắt gặp, cũng còn mặt mũi nào mà cứ mãi hờn dỗi. Y chỉ hối hận trong lòng vì tự rước họa , nhưng sự việc đến nước , y cũng thật sự còn mặt mũi nào để cho Diệp Hạnh rằng giúp đỡ nàng thực là y, chứ Chi Thư.
Đợi đến khi Tăng Sở bất ngờ nhắc đến các món ăn giới hạn Tết do Diệp Hạnh mắt, y phát hiện rằng, với tư cách là cũng quen Diệp Hạnh, và Tăng Sở còn quang minh chính đại mua nhiều điểm tâm ở Quán Ăn Diệp Nương Tử, mà y cũng nhận thư cảm tạ của Diệp Hạnh. Trong lòng y tạm thời cảm thấy cân bằng hơn một chút.
Đồng thời, y chợt nhớ hôm đó món ăn giới hạn mà Thẩm Tịch mang đến cho y đem mất vì y đang giận, y còn kịp nếm thử một miếng nào. Thế là y vội vàng sai đến Quán Ăn Diệp Nương Tử mua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-51.html.]
“Ngươi mau đến Quán Ăn Diệp Nương Tử mua vài phần về đây, sắp đến Tết nhà cửa cũng cần thêm chút khí hoan hỉ. Chi Thư, ngươi đừng nữa, lát nữa còn việc cần ngươi.” Thẩm Thiệp giờ đây Chi Thư tiếp xúc với Diệp Hạnh thường xuyên như nữa, vì y phái một tiểu tư lạ mặt khác .
Tăng Sở cảm thấy Thẩm Thiệp lý, y cũng để tiểu tư của cùng, “Mua nhiều một chút, trong nhà đông , ai ai cũng hưởng chút khí vui vẻ. Đã thì nhớ mua thêm vài món điểm tâm như Mê hương cao, các cô nương trong nhà đều thích ăn.”
Khi tiểu tư Thẩm phủ đến chỗ Diệp Hạnh mua đồ ăn, Diệp Hạnh phát hiện hóa Chi Thư đến. Nàng tưởng Chi Thư bệnh, bèn đặc biệt nhờ tiểu tư giúp chuyển một phần điểm tâm cho Chi Thư. Tiểu tư từng thấy Chi Thư thường xuyên nhận đồ ăn của Diệp Hạnh, y cũng nhiều, trực tiếp nhận lời.
Đêm hôm đó, bàn ăn của Thẩm phủ xuất hiện nhiều món ăn đậm đà hương vị Tết. Ngay cả Thẩm Đình vốn dĩ nghiêm nghị cũng lộ ý khi thấy: “Không tệ, nhanh đến Tết , hai đứa con lớn thêm một tuổi.”
Đan Đan
Thẩm Đình cũng khí hoan hỉ bàn ăn làm cho lây nhiễm, Vạn thị hiếm hoi còn gây khó dễ cho Diệp Hạnh nữa, cũng ở bàn giáo huấn Thẩm Tịch. Lại thêm Tống thị kể một vài chuyện thú vị về những cái Tết đây của hai , nhất thời cả phòng ăn đều vui vẻ hòa thuận, khó mà nghĩ đây là nhà của Thẩm tuần phủ nghiêm nghị.
Tâm trạng vui vẻ của Thẩm Thiệp trong bữa cơm kéo dài cho đến bữa ăn, tan biến khi y vô tình bắt gặp Chi Thư đang ăn Mê hương cao trong gian phụ. Chi Thư đơn thuần sự xuất hiện đột ngột của Thẩm Thiệp dọa giật , mép miệng y còn vương vãi lớp kem trắng của Mê hương cao kịp lau sạch. Thẩm Thiệp cảm thấy chướng mắt, chợt cảm thấy món Mê hương cao mà y ăn lúc nãy cũng chẳng còn thơm ngon nữa.
Y ăn Mê hương cao một cũng tìm đủ cớ để mua, mà Chi Thư cũng chẳng cần , đặc biệt mang đến cho y. Thẩm Thiệp cảm thấy vì trong thời gian gần đây, nhiều chuyện cứ luôn ngừng nhắc nhở y rằng những việc y làm đây thật quá ngu xuẩn.
Y thể thừa nhận, y quả thực tức giận vì Diệp Hạnh hề nghĩ rằng y mới là giúp đỡ nàng, nhưng thực y còn tức giận bản hơn. Vì ban đầu y làm những chuyện như để lừa dối Diệp Hạnh, cuối cùng khiến y một chịu đựng khổ sở dày vò.
Đêm đến, Thẩm Thiệp mơ, trong mộng y thể chịu đựng sự đối xử khác biệt như nữa, liền chạy rõ sự thật với Diệp Hạnh. Thẩm Thiệp với Diệp Hạnh rằng chính y giúp nàng cải thiện hương vị điểm tâm, chính y bảo Chi Thư giúp tìm Lê Mông Tử, và cũng chính y tặng những cuốn tự quý giá .
Thế nhưng Diệp Hạnh khi xong đột nhiên biến sắc, nàng những cảm tạ, mà ngược còn lạnh lùng nàng ghét nhất những kẻ dối lừa gạt nàng. Trước đây cứ ngỡ y là bậc đoan phương quân tử, nào ngờ ngừng dối nàng.
Nàng thậm chí còn thất vọng tột độ về y, vĩnh viễn gặp y nữa, chứ đừng đến chuyện cho y ăn món điểm tâm do chính tay nàng làm.
Giấc mộng quả thực quá đỗi chân thực, khiến Thẩm Thiệp trong mơ ngừng giãy giụa giải thích, nhưng bất luận y giải thích thế nào thì Diệp Hạnh trong mơ vẫn chịu . Y sốt ruột đến nỗi xông gõ cửa nhà Diệp Hạnh. Bên ngoài giấc mơ, Thẩm Thiệp cũng đổ một mồ hôi lạnh, y trằn trọc ngừng giường, nửa đêm ngờ vô ý đá bay chăn. Mặc dù trong phòng của y than sưởi ấm, nhưng Thẩm Thiệp, từ năm tuổi về từng đá chăn, vẫn nhiễm lạnh mà đổ bệnh.