Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 48
Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:04:49
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Chữ Quá Xấu
Buổi tối, Diệp Hạnh giường cùng Vương thị kiểm kê tiền kiếm hôm nay, trong chiếc hộp tiền là những đồng tiền đồng lẻ tẻ. Diệp Hạnh xếp tiền đồng thành từng nhóm mười đồng, đó Vương thị xâu mười nhóm thành một xâu. Rồi mở chiếc hòm tiền lớn khóa cất trong tủ, bên trong chứa mấy chục thỏi bạc loại năm lượng, mười lượng. Diệp Hạnh cứ cách một thời gian đổi tiền đồng thành thỏi bạc, nếu thì nhiều tiền đồng như thật sự tiện cất giữ, việc cần dùng tiền lớn thì trực tiếp khiêng bạc cũng tiện lợi hơn.
Giờ đây, việc kinh doanh của tiệm các nàng định, cũng xây dựng một lượng khách quen trung thành. Trong ba tháng kể từ khi mở tiệm cho đến nay, Diệp Hạnh và Vương thị từng nghỉ ngơi một ngày nào, sự vất vả của họ cũng giúp họ kiếm ít tiền, trong thời gian ngắn họ sẽ cần lo lắng về việc quần áo, thức ăn dịp Tết nữa.
Thật Diệp Hạnh mở rộng tiệm, nhưng để làm thành một tiệm sữa và điểm tâm ngọt thể dùng tại chỗ thì cần ít nhất một trăm năm mươi lượng bạc, mà chuyện kiếm tiền thì thể vội vàng . Huống hồ giờ tiệm bánh quy cam, sữa gừng chưng, sữa hấp hai lớp, sữa trân châu và nhiều món ngon giá cả chăng khác, còn tiramisu là món tủ, kiếm tiền là chuyện sớm muộn, chỉ là con thể cứ làm việc nghỉ ngơi cả ngày như nữa.
Ngoài việc bán hàng mỗi ngày tại tiệm, còn cung cấp một phần cho Đồng Gia Ngõa Xá khiến Diệp Hạnh, Vương thị và con Lâm thị bận rộn đến mức xoay sở kịp, kể Diệp Hạnh giờ còn thường xuyên mời đến các yến tiệc giúp đỡ. Diệp Hạnh cảm thấy thể giảm bớt một món ăn lợi nhuận nhiều nhưng tốn công sức, ví dụ như bánh bao hình hoa, màn thầu.
“Thế nhưng bánh bao và màn thầu là món ăn giúp chúng nổi danh ở phủ thành, nhiều khách hàng cũng là từ những món đó mà bắt đầu ghé thăm tiệm. Nếu kiếm tiền bỏ , khó tránh khỏi sẽ khiến khách quen hài lòng.” Vương thị tuy thấy mỗi ngày thức dậy từ lúc trời sáng để làm bánh bao, màn thầu vất vả, nhưng mỗi tiệm đều món ăn làm nên tên tuổi, giờ chỉ vì quá bận mà từ bỏ thì cũng chút đáng tiếc.
Dù là giữ từ bỏ đều mất, Diệp Hạnh suy tính , cảm thấy chỉ thể học theo cách làm của KFC và một tiệm sữa, biến những chiếc bánh bao, màn thầu thành phiên bản giới hạn theo mùa lễ hội. Chẳng hạn như sắp đến Tết, năm nay là năm Dần, thể làm bánh bao và màn thầu thành hình đầu hổ hoặc lân sư thức tỉnh cùng nhiều loại điểm tâm mừng Tết mang khí vui tươi khác, thậm chí còn thể phát triển món bánh bao hình hổ thành gói quà Tết để bán kèm. Sau , các lễ hội lớn nhỏ đều thể mắt những món giới hạn như , giúp các nàng giảm bớt khối lượng công việc hàng ngày, tạo cho khách hàng một sự mong chờ, luôn nghĩ xem lễ hội Diệp Nương Tử Thực Tứ món mới gì, những thứ thiết thực mà tâm luôn khiến đa khách hàng hài lòng.
Diệp Hạnh liệu dân ở đây thể chấp nhận hình thức kinh doanh như , nàng dứt khoát phương pháp , như cũ gửi một phần điểm tâm kèm theo cho Tri Thư. Giờ đây nàng càng ngày càng thích tìm Tri Thư bàn bạc công việc, nàng phát hiện Tri Thư đôi khi nhiều ý tưởng trùng hợp với nàng, đồng thời luôn thể đưa những lời khuyên thỏa đáng cho nàng, thật sự quá đỗi hiếm .
Tri Thư nhận thư của Diệp Hạnh thì y cảm thấy thật sự bất đắc dĩ, Diệp tiểu nương tử giờ còn thể thư cho y, thật sự khiến y đau đầu quá mất. những lá thư thực tế đều đưa cho lang quân xem, y nghĩ thì trong lòng cũng gánh nặng gì nữa.
Thẩm Thiệp thấy Tri Thư mang theo điểm tâm bước thì Diệp Hạnh việc , khi thấy nét chữ xiêu vẹo của Diệp Hạnh thư thì y nhịn xoa trán. Diệp Hạnh thông minh, mỗi bước mở tiệm đều vững vàng chắc chắn mà nét độc đáo riêng, học chữ cũng nhanh hơn thường, thời gian ngắn như thể thư , nhưng nét chữ thật sự quá .
Thôi , nàng cũng mới học lâu, thể chữ dễ , sẽ hơn. Thẩm Thiệp bận tâm đến nét chữ của nàng, liền cho Tri Thư ý tưởng của y về phiên bản giới hạn theo mùa lễ hội: “Ngươi với nàng ý tưởng tệ, nếu làm thì lẽ chuẩn lượng lớn hơn, tránh để khách hàng phàn nàn tổ chức hoạt động .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-48.html.]
Tri Thư ghi nhớ lời dặn, thấy Thẩm Thiệp chỉ thị nào khác, đang chuẩn lui , đến cửa Thẩm Thiệp gọi .
“Ngươi, ngươi đợi .” Thẩm Thiệp vẫn nhịn , y nghĩ đến nét chữ mềm nhũn của Diệp Hạnh liền cảm thấy thể tiếp tục như nữa, y với Tri Thư đang bàng hoàng ở cửa: “Ngươi đây, thứ ngươi mang cho nàng .”
Thẩm Thiệp suy nghĩ một chút, thẳng đến giá sách của y, tìm vài bản tập chép chữ mà y từng dùng qua đưa cho Tri Thư: “Mấy bản tập chép chữ đưa cho nàng , bảo nàng mỗi ngày cũng luyện chữ, tránh để ngoài chê.”
Tri Thư cầm tập chép chữ ngoài, y phát hiện những bản tập chép chữ đó đều là những bản Thẩm Thiệp từng dùng qua, nhịn lẩm bẩm: “Tặng Diệp tiểu nương tử tập chép chữ mà cũng chỗ các đại cô nương tìm vài bản tiểu khải thanh tú, tặng chữ của Nhan Chân Khanh, cô nương nào luyện chữ như thế chứ.”
Y cảm thấy Thẩm Thiệp thật sự hiểu phong tình, làm đại nương tử của y chắc sẽ thất vọng lắm. Trong lòng tuy nghĩ , nhưng y chỉ là một kẻ hạ nhân ngày ngày lo gì chuyện chứ, những việc đều do thái thái, lão thái thái lo, lẽ lang quân giờ đây chỉ lo học hành thi cử, trong chuyện nam nữ còn khai sáng thôi.
Đan Đan
“Cái , thật sự quá ngại ngùng, chữ của quả là…” Diệp Hạnh ngờ Tri Thư ngoài mang đến lời khuyên, còn tập chép chữ. Nàng quen bút máy, bút chì , khi xuyên đến đây cũng chỉ dùng cành cây đất, còn từng dùng bút lông bao giờ, ai ngờ đầu tiên mất mặt .
Diệp Hạnh phát hiện Tri Thư tặng tập chép chữ của Nhan Chân Khanh cho nàng, nàng cảm thấy Tri Thư quả hổ là gia đinh cận cho chủ tử trong gia đình quyền quý, yêu cầu quả thật cao, ngay cả tập chép chữ tặng nàng cũng cao cấp như , nếu nàng ký bán khế mấy tự do, nếu nàng đến Thẩm phủ làm công .
“Ngài tay quá hào phóng , sợ lãng phí tập chép chữ của Nhan Chân Khanh ?”
Tri Thư cảm thấy quá khó khăn, ban đầu y thể tự nhiên thuật lời của Thẩm Thiệp cho Diệp Hạnh, nhưng hành vi tặng tập chép chữ danh giá hợp lẽ thường mà Thẩm Thiệp cũng đưa lý do, khiến y giờ đây vắt óc nghĩ một lý do, quả nhiên tiền trả thêm thật dễ kiếm.
lúc y đang vắt óc vì lý do mà đổ mồ hôi hột thì Diệp Hạnh ngược nghĩ thông suốt, nàng Tri Thư bằng ánh mắt tán thưởng : “Chắc là ngươi nhất định nghĩ việc kinh doanh của sẽ càng ngày càng lớn mạnh, đến lúc đó khi ký văn thư gì đó, chữ thể tạo ấn tượng đúng ?”
Tri Thư lập tức gật đầu lia lịa: “ đúng đúng, chính là như , nàng nghĩ mà xem, nếu nàng nét chữ xí, còn là một cô nương, chắc chắn sẽ coi thường nàng. Còn nếu nét chữ mạnh mẽ dứt khoát, những đó chắc chắn sẽ trọng vọng nàng một bậc.”
Điều Tri Thư thích nhất ở Diệp Hạnh chính là điểm , nàng mỗi đều thể tự suy diễn nhiều điều, rõ ràng đôi khi y thuật khô khan, nhưng Diệp Hạnh suy diễn, trùng khớp với lời lang quân . Lần chắc lang quân cũng nghĩ như , y còn tưởng lang quân hiểu phong tình, xem là tầm của y quá hạn hẹp .