Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-09-24 04:00:24
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Vụ thu hoạch mùa thu qua, đều ở nhà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, Diệp Hạnh và Vương thị lấy năm lượng bạc mời dân làng giúp xây nhà mới trong thôn, vị trí cũng đặc biệt chọn xa Diệp gia một chút.
Diệp Đào sớm muộn gì cũng lớn lên, Diệp Hạnh thuyết phục Vương thị cho mỗi một gian phòng ngủ. Chứng kiến biểu hiện của Diệp Hạnh lúc phân gia, Vương thị giờ đây tin tưởng Diệp Hạnh.
Nhà ở thôn quê quá tinh xảo, đầy một tuần làm xong hết, ngay cả vườn rau và chuồng gà phía nhà cũng quây xong. Diệp Hạnh cùng Vương thị và Diệp Đào trong một ngày âm u mưa gió dọn khỏi Diệp gia. Diệp Vạn và Lý thị thấy cảnh tượng lương thực chuyển , vì thế trốn trong phòng giận dỗi. Vợ chồng Diệp An khoanh tay ở cửa , dân làng cũng tiện tiến lên giúp đỡ.
Diệp Đào rảo đôi chân ngắn ngủn cũng chạy chạy bên cạnh mẫu và tỷ tỷ, lúc dọn xong mặt là mồ hôi nước mưa. Vương thị sợ con gái cảm lạnh, vội vàng bếp nhóm lửa nấu canh gừng và nước tắm. Diệp Hạnh thì dùng tay chấm nhẹ lên trán Diệp Đào thì thầm: “Đứa nghịch ngợm , hôm nay là ngày lành dọn nhà mới nên phạt con, trời mưa thể như nữa.”
Sau khi cả nhà ba đều tắm xong một trận nước nóng hôi hổi, mỗi bưng một bát canh gừng uống, trong cổ họng đều là vị cay nồng, ba đều ấm áp trở .
“Nương, khi xây căn nhà chúng chỉ còn hai mươi lượng bạc. Mặc dù trong nhà vẫn còn ít gạo, nhưng đó cũng là kế sách lâu dài, chúng tìm thêm một đường làm ăn kiếm tiền khác.” Diệp Hạnh đếm tiền trong hộp tiền .
Vương thị hiệu cho hai họ nhỏ tiếng, nàng lén lút lấy một đôi giày mới, tháo chỉ khâu , bên trong giấu mấy đồng bạc vụn, tính toán sơ qua thì ba lượng.
Diệp Hạnh mấy đồng bạc vụn nguyên vẹn, đôi tay thô ráp của mẫu , hốc mắt nàng ướt, nàng dựa đầu vai Vương thị : “Nương, nghĩ cách kiếm tiền mới , nương cần vất vả như nữa.”
“Cách gì?”
“Chúng làm ít đồ ăn vặt . Nương đây khi từ thành về vẫn thường tiền trong thành đều thích đến câu lan ngõa xá hát, kể chuyện , đồ ăn trong đó chắc chắn bán chạy!”
Diệp Hạnh tất cả những ý nghĩ giấu trong lòng từ khi xuyên : “Chúng bây giờ mối quan hệ, cũng quá nhiều tiền dư, làm hai món đơn giản để bán. Tiền ít một chút cũng , quan trọng là kết nối với họ!”
Vương thị thấy lúc Diệp Hạnh những lời đôi mắt nàng đều sáng lên, nàng cũng khỏi lời của Diệp Hạnh làm cho cảm động, liên tục tán đồng.
Diệp Hạnh là là làm ngay, ngày hôm nàng liền từ chỗ bán hàng rong mua một ít ô mai, từ trong nhà tìm hai quả dưa chuột và một củ cải.
Diệp Hạnh làm món cà chua ngâm ô mai từng thịnh hành mạng, đáng tiếc vật sản của triều đại tương tự triều Tống, căn bản cà chua các loại trái cây ngoại lai chỉ du nhập thời Minh Thanh. Tuy nhiên Diệp Hạnh tùy cơ ứng biến, nàng nghĩ đến dưa chuột và củ cải trong nhà thể dùng để thế.
Củ cải mùa thu bản mùi vị khá nồng, ăn sống dễ giống như ăn rau, Diệp Hạnh quyết định xử lý củ cải . Nàng nhanh tay thái củ cải thành từng sợi nhỏ dài bằng ngón tay, lúc các sợi củ cải vẫn thẳng tắp trong bát. Diệp Hạnh rắc muối thật đều bát, dùng tay trộn đều để đảm bảo mỗi sợi củ cải đều dính muối.
Củ cải nước vẫn cần một chút thời gian, Diệp Hạnh bắt đầu xử lý dưa chuột. Khác với củ cải, Diệp Hạnh trực tiếp thái dưa chuột thành lát tròn dày nửa phân, để quảng bá món dưa chuột ngâm ô mai hơn, Diệp Hạnh cắt một hình vuông ở giữa các lát dưa chuột tròn, làm thành hình dạng đồng tiền.
Những đồng tiền dưa chuột chất đống trong bát giống như một chậu tụ bảo, Diệp Hạnh nghĩ nếu đổ nước ô mai màu nâu nhạt thì sẽ càng giống hơn nữa!
Cho ô mai ướp nồi nước sôi, ô mai bán ở thôn quê chua mặn thì đủ nhưng đủ ngọt, Diệp Hạnh thêm một ít đường để trung hòa vị. Đợi canh trong nồi đổi màu, Diệp Hạnh liền đổ ô mai cùng với canh để nguội.
Diệp Đào từ xa ngửi thấy mùi vị chua ngọt bay từ bếp, nước bọt nhịn chảy xuống, nàng chạy đến bếp ngẩng đầu lén lút Diệp Hạnh.
Diệp Hạnh nhặt một viên ô mai còn nhét cái miệng nhỏ của nàng, : “Trước hết cứ lấy cái ăn chơi , đợi làm xong sẽ cho con ăn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-4.html.]
Diệp Đào đợi mãi đợi mãi, đợi đến bữa tối nước ô mai nguội , chỉ đợi tỷ tỷ chia nước ô mai đổ bát dưa chuột và bát củ cải rửa sạch, bảo đợi nữa.
Diệp Đào cứ nhớ mãi chuyện ngủ mất. Ngày hôm , nàng mà dậy sớm kéo Diệp Hạnh xem dưa chuột ngâm ô mai và củ cải ngâm ô mai.
Dưa chuột hình đồng tiền ngâm trong nước ô mai màu nâu nhạt càng chân thật hơn, khi nước, những sợi củ cải mềm mại như lụa sa đang bơi lội trong nước. Cắn một miếng xuống, mùi thơm thanh khiết của nguyên liệu và vị chua ngọt của ô mai trung hòa với . Diệp Đào ăn liền mãn nguyện nheo mắt , cứ kêu la đòi ăn nữa.
Vương thị thấy càng lòng tin hơn, ăn xong bữa trưa liền cùng Diệp Hạnh dắt Diệp Đào phủ thành, màng đến việc giao đồ thêu mà thẳng tiến đến Đồng Gia Ngõa Xá.
Đồng Gia Ngõa Xá ở phủ thành cũng là một trong những ngõa xá đầu, bên trong kể chuyện, xem hát, tạp kỹ đều đủ cả. Người tiền trong thành sẽ bao phòng dài hạn ở lầu hai, điều kiện bình thường thì bỏ mười mấy văn tiền mua chút nước ở lầu một xem. Vì thế điểm tâm và đồ ăn bên trong cũng bán chạy.
Ba Diệp Hạnh ăn mặc giản dị, xách cái làn đến cửa ngõa xá thì tiểu nhị trong tiệm chú ý tới.
Đan Đan
“Đi , nơi ai cũng thể .” Đồng Gia Ngõa Xá nhộn nhịp, tiểu nhị ngày nào cũng thấy ăn xin ở đây, liền cho rằng Diệp Hạnh và các nàng cũng .
Diệp Hạnh hề tức giận, ngược : “Chúng ăn mày, là làm một chút đồ ăn mới lạ đến để bán, thể thông truyền một tiếng ?”
Nói xong Diệp Hạnh còn mở cái làn cho tiểu nhị xem, tiểu nhị ngửi thấy mùi chua ngọt thoang thoảng bên trong do dự, quả thật là ba ăn mặc quá tồi tàn, nghĩ các nàng làm thể làm đồ ăn mà ngay cả Đồng Gia Ngõa Xá cũng .
Ngay lúc đang giằng co, một giọng đột nhiên gọi tiểu nhị.
“Ngươi còn đó làm gì, kể chuyện đến khô cả miệng , còn mang đến?” Tiên sinh kể chuyện khoác một áo bào cũ, miệng vẫn oán trách: “Mấy viên ô mai gần đây mang đến thì quá mặn cũng thì quá ngọt, tuy tinh thần hơn, nhưng ăn thêm mấy viên là cổ họng khô chịu nổi.”
Diệp Hạnh phản ứng nhanh, nàng vội vàng vòng qua tiểu nhị, lấy củ cải ngâm ô mai trong cái làn đưa cho kể chuyện.
“Mời ngài nếm thử, đây là củ cải ngâm ô mai do làm, đảm bảo ăn dễ khô miệng rát họng.”
Tiên sinh kể chuyện ngửi thấy mùi chua ngọt, nhất thời nước bọt tiết đầy miệng, nhón một sợi củ cải bỏ miệng nhai. Bởi vì sợi củ cải làm cho nước bằng muối, mùi củ cải bên trong cũng loại bỏ ít, thêm đó là nước ô mai ngâm một đêm, cắn xuống đầy miệng đều là vị chua ngọt của ô mai, cảm giác giòn tan nảy giữa kẽ răng, thật vui tai.
Diệp Hạnh thấy chòm râu dê của run run liền cơ hội, lập tức lấy dưa chuột ngâm ô mai đưa cho : “Còn món , ngài xem giống một chậu tụ bảo ? Ăn món chúc ngài tiền tài như nước.”
Câu nịnh hót đúng ngay ý của kể chuyện. Hắn kể chuyện ở đây nhiều năm, điều mong mỏi nhất chính là kể chuyện ban thưởng nhiều hơn, mỗi thấy tiền thưởng đặt hộp tiền của là cảm thấy càng tinh thần hơn.
Lần cần nếm thử, kể chuyện liền : “Tiểu nương tử quả nhiên lan tâm huệ chất, đồ ăn của nàng bây giờ sẽ bảo quản sự xem thử.”
Tiểu nhị thấy kể chuyện vốn nổi tiếng độc miệng ngày thường thật sự tìm quản sự, mắt mở to, tò mò Diệp Hạnh.
Có sự tiến cử của kể chuyện, quản sự nếm thử cũng thấy tệ, khỏi gật đầu.
“Quả thực tệ, mùa thu hanh khô, trong tiệm bắt đầu đốt lò sưởi, ăn dưa chuột củ cải dễ nóng trong, chua chua ngọt ngọt cũng càng khẩu vị hơn. Thôi thế , nàng trực tiếp bán công thức cho , chúng trả mười lượng bạc. Về nếu còn điểm tâm ngon thì cứ trực tiếp đến chỗ chúng .”
Mười lượng bạc vượt quá dự liệu của Diệp Hạnh, Diệp Hạnh vui vẻ nhận lấy thỏi bạc : “Yên tâm, còn đồ ăn mới, đợi làm xong sẽ mang đến!”