Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 31

Cập nhật lúc: 2025-09-24 16:04:32
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Việc đầu tiên khi Diệp Hạnh nhận sữa tươi chính là pha sữa, nàng tiên làm theo cách tự pha chế ở nhà đây.

Dùng nước nóng ủ hồng một khắc, đó, cho đường trắng nồi sạch đun nhỏ lửa đến khi chuyển màu thì thêm hồng xào, tiếp đó, đổ sữa tươi nồi đun nóng và liên tục khuấy đều để tránh cháy nồi, cuối cùng, đổ nước đun thêm một chén , thế là một phần sữa caramel thơm ngon lò.

Diệp Hạnh rót cho Vương thị, Lâm thị và Diệp Đào mỗi một ly, chờ đợi phản ứng của các nàng. Vương thị và Lâm thị đều một cân sữa tươi giá tương đương một cân thịt heo, nên đương nhiên uống xong ai nấy đều tấm tắc khen ngợi. Diệp Đào vẫn còn là trẻ con, nàng lạch bạch chạy tới cho thêm một muỗng đường ly, vui vẻ uống hết, : “Ngọt ngọt, ngon lắm.”

Xem thể trông cậy phản hồi của các nàng , thế là Diệp Hạnh chỉ đành trông cậy Lâm Tuyết Lan và Thẩm Tịch cho nàng một vài ý kiến. Đương nhiên thể cứ thế mà trực tiếp mang sữa , Diệp Hạnh còn làm thêm chút trân châu trái cây mà Lâm Tuyết Lan thích .

Trân châu trái cây cũng là loại trân châu nàng cải tiến, bởi vì Đại Đức triều lúc vẫn du nhập các loại cây trồng như khoai lang, ngô, nên cũng tinh bột khoai mì để làm trân châu, Diệp Hạnh liền nghĩ đến củ mã thầy. Củ mã thầy rửa sạch gọt vỏ băm nhỏ, cho cối đá xay lấy nước, đó để yên một thời gian, đổ bỏ phần nước phía , phần còn chính là bột mã thầy, chỉ cần sấy khô và nghiền nát là thể dùng , trân châu làm cũng vô cùng đàn hồi.

Về việc chế biến bột mã thầy, Diệp Hạnh chỉ để Lâm thị tham gia một phần, do đó Lâm thị thực sự rõ thứ đó làm như thế nào, nhưng nàng đó là bí phương, Diệp Hạnh bảo nàng làm gì thì nàng làm đó, hỏi nhiều.

Phần trái cây, để mắt, Diệp Hạnh dùng nước ép củ dền nhuộm đỏ mã thầy và lê tuyết, đó bọc vài lớp bột mã thầy bên ngoài các viên trái cây, nấu trong nước sôi vài phút là từng viên trân châu trong suốt bên ngoài, hồng hào bên trong, thi nổi lên.

Diệp Hạnh mang sữa và trân châu trái cây đến Lâm phủ và Thẩm phủ, còn đặc biệt dặn dò nha dùng ly lưu ly đựng cẩn thận mới mang .

Thu Cúc mang sữa thì Thẩm Tịch đang vẽ bàn, “Đại cô nương, Diệp tiểu nương tử đặc biệt mang sữa đến, bên trong còn trân châu trái cây thích.”

Thẩm Tịch đầu thấy trong ly lưu ly trắng là sữa màu caramel, theo sự lay động của sữa, còn thể thấy những viên trân châu đỏ, trắng xoay tròn bên trong. Nàng đón lấy ly lưu ly, lúc ly lưu ly làm ấm bởi nhiệt độ của sữa, sờ thấy lạnh tay.

Trà sữa ấm tỏa hương thơm ngọt ngào, Thẩm Tịch uống một ngụm, nếm thấy vị thoang thoảng ẩn hiện bên trong, cảm thấy ngon như Diệp Hạnh tả đây.

“Đại cô nương, Diệp tiểu nương tử gửi cho chúng nhiều, là để cảm tạ tặng nàng sữa tươi đó, những thứ định xử lý thế nào…” Thu Cúc ngập ngừng với Thẩm Tịch.

Đan Đan

Mắt Thẩm Tịch sáng lên, “ , mang hết những thứ đưa cho ca ca, xem thích . Không đúng, bây giờ còn ở thư viện sách, ngươi mang sữa đến phòng bếp ủ ấm , đợi ca ca trở về chúng sẽ .”

Thẩm Thiệp về nhà buổi tối thấy Thẩm Tịch đang đợi trong sân của , tưởng Thẩm Tịch nhờ giúp gì đó liền : “Sao , việc gì cần giúp ?”

“Không việc liền thể đến tìm ?” Thẩm Tịch lườm một cái, “Hôm nay những đến làm phiền , mà còn thứ đặc biệt mang đến cho đó.”

Thẩm Tịch từ tay Thu Cúc nhận lấy ly lưu ly đặt mặt Thẩm Thiệp, “Đây, đây là sữa mới pha của Diệp Hạnh, nếm thử xem.”

Nghe là thứ Diệp Hạnh làm, Thẩm Thiệp cầm ly lưu ly lên quan sát, thấy những viên trân châu đang chuyển động bên trong thì hỏi: “Đây là gì ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-31.html.]

“Đây là trân châu trái cây, ăn thú vị đó, ca ca mau ăn .”

Thẩm Thiệp uống một ngụm, cảm thấy gì đặc biệt, đó dùng thìa múc một viên trân châu trái cây chậm rãi nhai.

Thẩm Tịch thấy Thẩm Thiệp hề lộ vẻ tán thưởng liền hỏi: “Không thích ? Ta thấy ngọt ngọt, thơm thơm, uống mùa đông còn khá dễ chịu.”

“Nếu đây là sản phẩm mới mà nàng định mang bán, e rằng phản hồi sẽ mấy khả quan.” Thẩm Thiệp đặt ly xuống bàn, “Nàng đặt tên là sữa, hiểu theo nghĩa đen là sữa tươi pha với , nhưng hương bên trong quá nhạt, những mua vì dễ thất vọng. Đồng thời, vị sữa tươi cũng quá thanh đạm, gì đặc sắc, tuy nhiên viên trân châu trái cây đôi phần độc đáo.”

Thẩm Tịch đầu tiên Thẩm Thiệp công nhận món ăn do Diệp Hạnh làm, nàng thất vọng : “Diệp Hạnh vốn mong chờ dùng sữa tươi để làm món ăn mới, như chẳng nàng thất bại ?”

“Là một làm kinh doanh, nếu nàng thể chấp nhận một thất bại, thì nàng căn bản nên kinh doanh. cần lo lắng, Diệp Hạnh mà là một chịu khuất phục, nàng mang sản phẩm mới đến cho chắc hẳn cũng lời thật lòng. Muội giúp nàng chỉ sai mới là đang giúp nàng .” Thẩm Thiệp một linh cảm, tin Diệp Hạnh sẽ làm thất vọng, khi chỉ dẫn nhất định sẽ làm món đồ ưng ý.

Nghe Thẩm Thiệp một thôi một hồi, Thẩm Tịch quyết định lập tức tìm Diệp Hạnh, để nàng cảm nhận chân thật nhất của , nàng cũng Diệp Hạnh bắt đầu bán sữa mới gặp thất bại.

“Cốc cốc cốc” Cửa tiệm ăn của Diệp nương tử gõ vang, Diệp Hạnh khoác áo dày mở cửa giật , “Thu Cúc, ngươi đến muộn , Thẩm đại cô nương ăn gì ?”

“Diệp tiểu nương tử, cô nương nhà nàng thấy vị trong sữa quá nhạt, vị sữa đủ đậm đà, nếu bán như e rằng hiệu quả sẽ .”

Diệp Hạnh chút cảm động, ngờ Thẩm Tịch uống xong lập tức sai đến báo cho phản hồi chân thật, điều đối với nàng vô cùng quan trọng. “Thu Cúc cô nương, làm phiền giúp chuyển lời đến Thẩm đại cô nương, phản hồi của nàng đối với quan trọng, đợi cải tiến xong sẽ tìm nàng giúp thử uống.”

Đợi Thu Cúc rời , Diệp Hạnh mới nhà, Vương thị mở cửa hỏi han quan tâm: “Sao , chuyện gì xảy ?”

Diệp Hạnh trấn an: “Không gì, chỉ là Thẩm đại cô nương vài lời nhờ Thu Cúc cô nương đến báo cho . Mẫu cứ nghỉ , còn chút việc, lát nữa sẽ nghỉ.”

Diệp Hạnh mặc quần áo chỉnh tề bếp chằm chằm suy nghĩ, đây nàng thể chọn bán bên ngoài hoặc tự làm sữa uống ở nhà, nên việc tự làm đơn giản ở nhà thể tự nhủ là vì sức khỏe, nhưng giờ đây khi bán thành sản phẩm thì đạt hai điểm mà Thẩm Tịch . Nàng cẩn thận hồi tưởng thao tác của các tiệm sữa mà nàng từng thấy đây, đột nhiên nghĩ đến việc các tiệm sữa dù khách cần đá cũng đều dùng đá để lắc , đá nhất định tác dụng của nó, bây giờ thời tiết lạnh như , buổi tối làm đông một ít đá cũng .

Vậy còn vấn đề vị sữa thì ? Diệp Hạnh cắn ngón cái, trong bếp lẩm bẩm: “Sữa bột? Không , làm sữa bột. Có thứ gì vị sữa vị ngọt !”

Diệp Hạnh vỗ tay một cái, “Sao quên mất, sữa đặc! Trước đây ở nhà thấy vị quá nhạt sẽ cho sữa đặc , cái thể làm !”

Diệp Hạnh cảm thấy tìm phương hướng, hận thể lập tức làm sữa một nữa, nhưng bây giờ đá vẫn đông xong, cũng ai thể cùng nàng thưởng thức, chỉ đành tạm thời nén sự phấn khích trong lòng, đợi đến ngày hôm bán xong điểm tâm tính.

Ngày hôm , bán hết bánh nướng, Diệp Hạnh chẳng bận tâm đến việc ăn cơm cùng Vương thị và Diệp Đào nữa, nàng liền chạy bếp, nước trong bát đặt ngoài bếp đóng băng. Diệp Hạnh vội vàng lấy đá , đợi hồng ủ xong lọc thì lập tức cho thêm lượng đá gấp đôi hồng lắc đều. Diệp Hạnh kinh ngạc phát hiện hương giữ trong nước , hơn nữa nước còn sánh đậm, đỏ tươi. Sau đó đổ nước nguội sữa nóng, hương càng hòa quyện hơn sữa, uống cũng cảm giác chát. Cuối cùng Diệp Hạnh cho thêm sữa đặc nấu từ đường trắng và sữa tươi , chỉ thêm một muỗng mà vị sữa của cả ly sữa trở nên đậm đà hơn nhiều, cộng thêm hương vị của hồng , tổng thể sữa thơm béo hậu ngọt. Diệp Hạnh cảm thấy gần với hương vị sữa nàng từng mua ở ngoài đây.

Loading...