Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 143

Cập nhật lúc: 2025-09-27 07:26:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên, khi mấy vị chưởng quầy chuẩn hỏi thêm Hội trưởng về tình hình cụ thể của quả dừa, Vạn quản sự liền : “Nghe chỉ quả dừa còn xanh mới nước cốt thanh ngọt, còn loại dừa già như thế e rằng còn nước để uống nữa.”

Vạn quản sự dứt lời, mấy vị chưởng quầy lập tức đặt những quả dừa đang cầm tay xuống, sợ rằng cầm thêm một lát nữa, cái việc khó khăn là mua theo định mức sẽ rơi đầu họ. Nhiều khác cũng thầm nghĩ: “ mà, Vạn quản sự tính toán chi li như thế, Tri châu Phủ Châu tham lam như thế, làm thể thứ mà cho Diệp Hạnh . Chỉ là Diệp Hạnh còn thể làm gì nữa đây.”

“Diệp tiểu nương tử, tiệm của nàng nhiều loại quả Lĩnh Nam như , chắc hẳn nàng am tường về loại quả . Lần vẫn làm phiền nàng .” Có kẻ lắm chuyện đợi Vạn quản sự tay gây khó dễ, bọn họ liền trực tiếp ném việc cho Diệp Hạnh.

Chỉ thấy Diệp Hạnh hôm nay những từ đầu đến cuối đều giữ gương mặt lạnh tanh, còn vẻ hòa nhã làm ăn phát tài như , chỉ cứng nhắc đáp : “Ta nào Lĩnh Nam, làm cách làm loại quả . Hơn nữa, nhiều nhận việc mua theo định mức , làm đến lượt chứ.”

Đây là điều mà tất cả đều ngờ tới, bọn họ còn tưởng rằng Diệp Hạnh cũng sẽ cứng rắn chống đối đến cùng. Vạn quản sự cho rằng Diệp Hạnh cuối cùng cũng chịu thua, liền tiếp tục ép buộc: “Diệp tiểu nương tử sợ là đang đùa , mấy mua theo định mức đây của nàng, nào mà cuối cùng kiếm tiền, cả phủ thành ai cũng thấy rõ cả. Hay là nàng cố ý gánh vác việc chung cho hành hội?”

“Vạn quản sự, quả dừa màu nâu đúng là già , dân địa phương ai cũng thể uống nữa. Hơn nữa, vỏ dừa cứng như , thật sự thường thể bổ , ông ác ý suy đoán như thế?” Nghiêm Cáo cuối cùng cũng thể chịu đựng nổi vẻ mặt tiểu nhân đắc chí của Vạn quản sự. Y từng Lĩnh Nam, tự nhiên thứ uống nước khi còn xanh, quan phủ Phủ Châu chở mấy gánh dừa già đến rõ ràng là cố ý.

, còn quên mất ngươi. Ngươi đầu tiên từ Tầm Dương phủ đến Lĩnh Nam làm ăn, thì ngươi nhất định cách giải quyết thứ . Thật sự thì ngươi cứ coi nó như đồ trang trí như lời thơ đó. Dù ngươi cũng kiếm ít tiền từ Lĩnh Nam, mua mấy thứ là gì.” Vạn quản sự trong lời chứa đầy sự đe dọa Nghiêm Cáo, nếu y còn dám giúp Diệp Hạnh, sẽ bắt y Diệp Hạnh mua theo định mức, chừng còn nhằm y.

“Ngươi quả thực là ức h.i.ế.p quá đáng!” Nghiêm Cáo từ nhỏ ngoài buôn bán, gặp qua đủ loại , nhưng Vạn quản sự về mức độ đáng ghét vẫn hàng đầu trong những y từng gặp khi hành thương, y quả thực giận dữ đến tột độ.

Diệp Hạnh lắc đầu hiệu Nghiêm Cáo đừng nữa. Nàng đối diện với Vạn quản sự : “Ngài nãy cứ khăng khăng đóng góp cho hành hội, thì chịu ba mua theo định mức một tháng tính chứ? Ta dùng những thứ mua theo định mức mà kiếm tiền lẽ nào cũng là do cố ý làm? Vậy xin hỏi Vạn quản sự, bao nhiêu năm nay ngài đóng góp gì cho hành hội Tầm Dương phủ chúng ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-143.html.]

“Ta, ở phủ thành hơn mười năm công lao thì cũng khổ lao, những việc làm đều thấy rõ!” Vạn quản sự bất ngờ Diệp Hạnh hỏi một câu như , nhất thời nghĩ làm việc gì, chỉ thể lớn tiếng đẩy vấn đề cho những mặt. Những khác cũng rụt cổ dám tiếng nào, bọn họ sợ thế lực phía Vạn quản sự, chịu đựng sự ghê tởm mà Vạn quản sự đóng góp cho hành hội, ai nấy đều giả vờ như điếc, câm.

“Thứ còn từng thấy qua mà dám quả quyết bảo mua về để kiếm tiền, thấy Vạn quản sự quả là thần cơ diệu toán, mới là cách xử lý thứ .” Diệp Hạnh cũng lười diễn trò hòa bình giả tạo với bọn họ, trực tiếp đẩy việc mua theo định mức cho Vạn quản sự.

Vạn quản sự đương nhiên phục, hai khẩu chiến, ngươi qua mấy hiệp. Diệp Hạnh mặt cảm xúc, chuyện nhanh chậm, tóm theo lời của Vạn quản sự, ngược còn làm Vạn quản sự tức đến bảy khiếu bốc khói, suýt nữa thì nhảy dựng lên mắng . Điều khiến một loạt các chưởng quầy lớn nhỏ bên cạnh kinh ngạc há hốc mồm, ngờ ngày chứng kiến cảnh thể chọc giận Vạn quản sự kiêu căng đến mức . Bọn họ, bao gồm cả Đồng quản sự và Nghiêm Cáo, đều cho rằng Diệp Hạnh lúc vỡ lở, dứt khoát xé toạc mặt nạ với Vạn quản sự, còn ý định làm ăn ở Tầm Dương phủ nữa.

“Tất cả im miệng cho , ồn ào như thế thể thống gì. Vạn quản sự mau đội mũ của ngươi lên, cũng là một thương nhân danh tiếng ở phủ thành, nông nỗi .” Hội trưởng dùng gậy gõ mạnh mấy cái xuống đất, sai hạ nhân tách hai , tiện thể bảo Vạn quản sự đội chiếc mũ ném xuống đất trong cơn tức giận.

Đan Đan

Vạn quản sự tiu nghỉu nhặt chiếc mũ đất lên đội , Diệp Hạnh im lặng, vẫn giữ vẻ lạnh lùng và cứng cỏi. Điều khiến Hội trưởng khỏi nhớ mấy ngày Thẩm Thiệp và Tăng Sở đặc biệt đến thăm y, chuyện về Diệp Hạnh. Hội trưởng ngay từ thứ hai Vạn quản sự đề nghị Diệp Hạnh mua theo định mức mượn tay hành hội để chỉnh đốn Diệp Hạnh, nhưng y hành động, ngược còn để mặc chuyện phát triển.

“Vậy ngài cứ đợi mà xem Diệp Hạnh Vạn quản sự bọn họ chèn ép đến mức thể ở Tầm Dương nữa, hành hội rốt cuộc là do ngài định đoạt do Vạn quản sự định đoạt?” Tăng Sở thấy Hội trưởng thẳng thừng mặc kệ chuyện phát triển liền sốt ruột, y thiếu điều thẳng rằng chi bằng nhường chức Hội trưởng cho Vạn quản sự .

Hội trưởng Tăng Sở trẻ tuổi nóng nảy, bất đắc dĩ : “Không làm thì còn thể làm , chuyện mặt nổi là nhiệm vụ Tri châu Phủ Châu giao cho hành hội, thể thoái thác. Nhìn khắp Tầm Dương phủ thành, chỉ một nàng Diệp Hạnh là thể dùng những thứ mua theo định mức để làm sản phẩm kiếm tiền, lẽ nào còn ép buộc các cửa hàng khác tiếp nhận ư? Nếu Tri châu Phủ Châu một hai năm nữa sẽ điều khỏi Tầm Dương phủ thì lẽ còn vì hành hội mà tranh chấp với một phen, nhưng mới nhậm chức năm ngoái, còn ở Phủ Châu bốn năm nữa, hành hội chúng làm chịu nổi lâu như !”

Tăng Sở xong sốt ruột tức giận, chỉ thể mấy bước xuống. Thẩm Thiệp thấy Hội trưởng thẳng thừng sự thật, y cũng vòng vo mà thẳng: “Những lo lắng của Hội trưởng chúng đều hiểu. cứ tiếp tục để chuyện phát triển như thì liệu thật sự cho hành hội ? Ta thấy dạo nhiều chưởng quầy đều chạy đến Đồng Gia Ngõa Xá của họ Vạn, chắc là lấy lòng . Hội trưởng tuy tuổi cao, nhưng nghĩ vẫn còn thể làm việc cho hành hội lâu.”

“Những điều tự nhiên đều thấy, chỉ là chuyện chỉ cần đợi Diệp tiểu nương tử chịu nhún nhường thì sẽ cho nàng một lối thoát, đến mức khiến nàng thể làm ăn ở phủ thành .” Hội trưởng đương nhiên sẽ cho phép Vạn quản sự kiêu ngạo đến mức trực tiếp gạt bỏ quyền lực của y, mà y đang chờ Diệp Hạnh nhận thua, đến lúc đó y thể mặt hòa giải, Diệp Hạnh mất một ít tiền để phu nhân Tri châu nguôi giận thì chuyện thể kết thúc.

Tăng Sở và Thẩm Thiệp làm Hội trưởng đang tính toán điều gì, Tăng Sở suýt nữa thì bật vì tức giận, còn Thẩm Thiệp thì kéo Tăng Sở , bảo y chú ý thu liễm một chút. Thẩm Thiệp đành cho Hội trưởng một liều thuốc mạnh nữa: “Lẽ nào Hội trưởng tranh thủ tiên cơ để tiến thêm một bước?”

Loading...