Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 129

Cập nhật lúc: 2025-09-27 07:25:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương thị đoán Ngô thị sẽ tức giận, nhưng nàng ngờ Ngô thị kiên quyết Diệp Hạnh làm con dâu. Nàng vụng về ăn , nhất thời gì, chỉ thể cố gắng gượng gật đầu : “Vậy, sẽ suy nghĩ .”

Ngoài cửa, một đôi tay siết chặt thành nắm đấm, cho đến khi tiểu nhị dẫn đường vội hồn, cúi xin : “Thứ , thứ , dẫn sai đường , xin mời ngài lối .” Thẩm Thiệp lúc mới tỉnh táo , chằm chằm phòng riêng đó mới xoay cùng tiểu nhị rời .

Cuối cùng Thẩm Thiệp cũng tiểu nhị dẫn đúng phòng riêng, bên trong một đám bạn học sớm bắt đầu ngâm thơ đối đối và thảo luận chuyện khoa cử. Thẩm Thiệp đó mà liên tục thất thần, các bạn học khác quen với sự trầm mặc ít của nên phát hiện điều gì bất thường, chỉ Tăng Sở tâm tư ở đây.

“Ngươi , lơ đãng , đây ngươi dù chuyện cũng sẽ lắng khác gì, hôm nay thành thế ?” Tăng Sở xuống bên cạnh Thẩm Thiệp, dùng lòng bàn tay vẫy vẫy vài cái mắt Thẩm Thiệp: “Ê ê ê, chuyện với ngươi, ngươi sẽ . Có chuyện phiền lòng gì thể với .”

Tăng Sở cũng quen với Diệp Hạnh và tâm ý của Thẩm Thiệp, Thẩm Thiệp chỉ do dự một lát liền ghé tai Tăng Sở nhỏ những chuyện . Thẩm Thiệp chỉ nửa lời Ngô thị và lời Vương thị sẽ suy nghĩ, liền cho rằng hai nhà lớn đều ý định kết , do đó, khi truyền đến tai Tăng Sở cũng là như .

“Không chứ, Diệp Hạnh ưng ý Nghiêm Cố, sẽ thật sự gả nàng cho y chứ.” Tăng Sở đại kinh thất sắc, trong lòng y, Diệp Hạnh sớm muộn gì cũng sẽ ở bên Thẩm Thiệp, nửa đường xuất hiện một Nghiêm Cố chứ. Tăng Sở vội uống một ngụm để trấn an hỏi Thẩm Thiệp: “Vậy giờ ngươi tính , hôn nhân đại sự là do cha định đoạt, lời mai mối se duyên. Chỉ sợ Diệp Hạnh hiếu thuận, nhất thời nóng nảy mà đồng ý, đến lúc đó ngươi sẽ thể cứu vãn nữa .”

“Ta cũng , nhưng Diệp Hạnh là loại hiếu thảo mù quáng, chỉ là, chỉ là nàng vốn cái gì về Nghiêm Cố. Trước đây nàng từng khá nhiều lời về y mặt .” Thẩm Thiệp cũng chút buồn bực, coi như rượu, ngẩng đầu uống cạn chén đó một .

Tăng Sở nghĩ đến chuyện của và Lâm Tuyết Lan liền đề nghị: “Ngươi hẹn Diệp Hạnh ngoài , chi bằng thẳng tâm ý của ngươi, xem rốt cuộc nàng nghĩ thế nào. Nếu thành thì ngươi từ bỏ ý định, tùy nàng gả cho ai. Khoảng thời gian hẹn Tuyết Lan thẳng với nàng, nếu thì cái vẻ ngọt ngào như bây giờ.”

“Giờ cũng còn cách nào khác, chuyện cũng cho phép chậm rãi thể hiện mặt nàng nữa .” Thẩm Thiệp thấy Tăng Sở nhắc đến Lâm Tuyết Lan là lộ vẻ mặt như ăn mật thì lấy làm ngưỡng mộ, về sự dũng cảm trong tình cảm thì vẫn là Tăng Sở hơn hẳn , cũng nên học hỏi sự thẳng thắn của y.

Tăng Sở ánh mắt của Thẩm Thiệp đến trong lòng hoảng sợ, y chỉ thể rót thêm một chén cho Thẩm Thiệp : “Theo quan sát của , Diệp Hạnh thể cảm tình với ngươi, nếu làm thể lúc ngươi tức giận tốn nhiều công sức như để cầu xin ngươi tha thứ. Nào, chúng cạn một ly, chúc hai sớm ngày tỏ bày tâm ý!”

“Mượn lời lành của ngươi.” Thẩm Thiệp nâng chén lên chạm nhẹ với Tăng Sở uống cạn một , trong lòng hiểu vì càng ngày càng căng thẳng. Diệp Hạnh đối với và Tăng Sở chắc chắn là giống , nhưng với Nghiêm Cố thì dám đảm bảo, nghĩ đến việc Diệp Hạnh cho Nghiêm Cố mà lòng cứ như dấm ngâm . Nếu ngày mai Diệp Hạnh thật sự nguyện ý ở bên Nghiêm Cố thì làm đây...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-129.html.]

Đan Đan

Mặc dù trong lòng Thẩm Thiệp còn chút tự tin nào, nhưng chuyện gấp gáp cũng chỉ thể nhờ Tri Thư giúp đưa thư hẹn Diệp Hạnh ngoài gặp mặt. Diệp Hạnh thấy thư thì lẩm bẩm tự : “Sao ai cũng hẹn ngoài gặp mặt, chẳng lẽ tiệm nhỏ của thể thỏa mãn họ nữa ?”

“Có chuyện gì ?” Vương thị thấy Diệp Hạnh tự lẩm bẩm, nàng sợ rằng Ngô thị sai đến tìm Diệp Hạnh ngoài chuyện nên chút căng thẳng. Vương thị tự cảm thấy vẫn khá hiểu Diệp Hạnh, một khi nàng quyết định thì khó đổi, thì chuyện của nàng với Nghiêm Cố cũng thế, nên hôm qua nàng về lời của Ngô thị cho Diệp Hạnh, chỉ chờ một thời cơ thích hợp để khéo léo từ chối.

“Không gì, Thẩm lang quân chút chuyện tìm , lát nữa ngoài một lát.” Diệp Hạnh giơ lá thư tay lên cho Vương thị xem. Vương thị lúc mới thở phào nhẹ nhõm, nàng nghĩ Thẩm Thiệp rủ Diệp Hạnh du ngoạn cùng họ nên dặn dò: “Đi , nhớ về sớm một chút, đừng để thương như nữa.”

Diệp Hạnh gật đầu giao phó công việc cho Đại Nữu và những khác, nàng tính toán thời gian thấy Ái ngọc quả gần như chín hết, nàng định gần đây sẽ chuẩn làm một ít thạch lạnh để bán. Diệp Hạnh cứ thế trong đầu tính toán về giá cả, hương vị và kiểu dáng của thạch lạnh cho đến khi đến nơi hẹn với Thẩm Thiệp, thấy quầng thâm mắt đen sì thì giật hoảng hốt.

“Sao quầng thâm mắt nghiêm trọng thế , tối qua ngủ ngon gần đây thức trắng đêm sách ?”

Thẩm Thiệp sờ sờ mắt , chút ngượng ngùng, tối qua cứ trằn trọc mãi ngủ , sáng trong gương cũng giật . trong lòng cũng âm thầm chút vui mừng, Diệp Hạnh vẫn khá quan tâm đến , đến hỏi han sức khỏe , chẳng lẽ nàng cũng tình ý với ?

“Không gì, chỉ là tối qua thức trắng đêm.” Thẩm Thiệp nghĩ đến nước thì chi bằng dứt khoát một chút, nghiêm túc Diệp Hạnh : “Thật , đối với nàng chỉ là giúp đỡ kẻ yếu, mà là vì thích nàng, là thứ tình cảm nam nữ đó. Nàng, nàng hiểu ý ?”

Diệp Hạnh khi thấy Thẩm Thiệp đột nhiên nghiêm túc nàng thì cảm thấy lẽ sẽ chuyện gì đó xảy , lòng nàng cũng lập tức căng thẳng. Lời của Thẩm Thiệp như một hòn đá giáng mạnh đầu nàng, khiến nàng choáng váng, nàng dường như thể suy nghĩ nữa: “Ngươi gì? Ngươi thích ?”

“Phải, yêu nàng, nàng gả cho Nghiêm Cố bất kỳ ai khác.” Bức màn vén lên, Thẩm Thiệp đó trôi chảy hơn nhiều: “Kể từ khi ở phủ thành gặp nàng bán điểm tâm thì để tâm đến nàng, phát hiện nàng chỉ thông minh tháo vát, mà còn lương thiện, khi nàng trở thành bạn của Tịch Nhi thì từng nghĩ đến việc lợi dụng để việc làm ăn của nàng thêm thuận lợi. Ta thích ăn điểm tâm, nhưng ăn qua bao nhiêu món điểm tâm chỉ điểm tâm của nàng mới khiến ngon đến nỗi bộc lộ bản , khiến thể kiềm chế tình yêu dành cho chúng, dành cho nàng. Nàng, nàng đối với thì ?”

Nghe lời tỏ tình thẳng thắn và nồng nhiệt của Thẩm Thiệp, Diệp Hạnh gương mặt nghiêm túc của chút rung động, nàng suýt chút nữa thốt lời đáp . Diệp Hạnh là thiếu nữ mười mấy tuổi thật sự, nàng hai mươi lăm tuổi , đối mặt với một thiếu niên mười bảy tuổi thành niên mà , trong lòng nàng vẫn thể vượt qua rào cản . Hơn nữa, nàng sự khác biệt về thế giữa nàng và Thẩm Thiệp quá lớn, nếu ở bên chắc chắn sẽ gây sự phản đối dữ dội.

Diệp Hạnh cũng cho phép ở bên Thẩm Thiệp mà cam chịu sa đọa làm , cũng tuyệt đối sẽ cùng hầu hạ một chồng, đây là giới hạn cuối cùng của nàng, là điểm mấu chốt tuyệt đối sẽ dung nhập thế giới .

Loading...