Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-09-26 10:56:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Diệp Hạnh cố ý tuyên bố đóng cửa tiệm một thời gian khi Trương thị một nữa lấy danh nghĩa giúp đỡ đến tiệm lấy đồ chiếm tiện nghi. Rất nhiều khách hàng của Diệp nương tử thực quán đều tiếc nuối, bèn tiếc rẻ : "Vậy các ngươi sẽ sửa sang trong bao lâu, lâu như ăn điểm tâm của tiệm các ngươi quả thật nhớ nhung."

"Chuyện cần lo lắng, mượn nhà bếp của Đồng quản sự ở Đồng Gia Ngõa Xá, đến lúc đó Đồng Gia Ngõa Xá chỉ thể cung cấp bình thường, mà mỗi ngày buổi chiều còn bán điểm tâm hai canh giờ, đến lúc đó thể đến cửa Đồng Gia Ngõa Xá để mua."

Trương thị bước cửa liếc việc kinh doanh của tiệm, tai nàng chỉ thấy hai chữ "đóng cửa tiệm", bèn tò mò hỏi Diệp Hạnh: "Gì mà đóng cửa tiệm, tiệm đang mở như chuyển đến cửa cái gì mà Ngõa Xá để bán chứ?"

"Thím , thím còn , tiểu nương tử nhà Diệp mua tiệm bên cạnh , sửa sang tiệm một lượt, như chẳng chỉ thể đóng cửa tiệm một thời gian ?" Khách hàng ngày nào cũng thấy nhà họ Vương lảng vảng trong tiệm, nàng cũng rõ chuyện sửa sang liền nhiệt tình giúp đỡ kể .

"Thím, đến đúng lúc, cháu chuyện thương lượng với đây." Diệp Hạnh giả vờ như mới thấy Trương thị, đợi nàng chủ động hỏi mới chuẩn mở lời, "Hồi Tết cháu với mua tiệm , tuy rằng Tết nhờ sự chăm sóc của các vị khách hàng cháu cuối cùng cũng gom đủ tiền mua tiệm, nhưng tiền còn thực sự đủ."

"Ôi chao, con bé cái gì . Lại đây đây, đây là mười lạng bạc và ngoại tổ mẫu cùng làm may vá bán rau mà dành dụm , con cứ cầm lấy , nếu cuộc sống còn đủ chúng sẽ nghĩ cách khác." Trương thị ngờ Diệp Hạnh mua tiệm hồi Tết là thật, cho rằng Diệp Hạnh mở lời là hỏi nàng mượn tiền, vì lập tức chặn lời nàng khi Diệp Hạnh mở miệng lớn, cố ý nhấn mạnh từ "ngoại tổ mẫu" và "làm may vá bán rau", nàng đoán Diệp Hạnh cũng sẽ dám mặt lấy tiền mồ hôi nước mắt của trưởng bối.

Diệp Hạnh đòi tiền chẳng khác nào đòi mạng Trương thị, nhưng mục đích của nàng căn bản là tiền nên vội vàng khép lòng bàn tay đang mở của Trương thị : "Sao cháu thể lấy tiền mồ hôi nước mắt của và ngoại tổ mẫu chứ, mau cất . Chẳng qua hiện giờ tay cháu eo hẹp, cháu ..."

"Ngươi gì?" Trương thị thấy Diệp Hạnh tiền liền lập tức cất tiền túi, sợ nàng đổi ý.

"Còn gì nữa, đương nhiên là các ngươi giúp đỡ sửa sang tiệm !" Một khách hàng bên cạnh thấy Diệp Hạnh ngượng ngùng tiện mở lời liền sốt ruột giúp nàng , trong lòng nghĩ tiểu cô nương đúng là da mặt mỏng, việc nhờ vả họ hàng trưởng bối là chuyện quá đỗi bình thường, nàng mà còn do dự, "Ta thấy nhà các ngươi hai trai to khỏe, thêm cả cữu cữu của nàng nữa, ba lao động chính thì công việc mới làm xong, nếu thì chỉ dựa ba con các nàng thì còn tốn bao nhiêu thời gian và tiền bạc chứ."

Diệp Hạnh vội vàng dùng ánh mắt đầy hy vọng Trương thị hỏi: "Chỉ sợ làm mệt cữu cữu và các đường ca, nếu thể thì cháu thực sự làm phiền họ, chỉ trách bản cháu vô dụng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-102.html.]

Lời đến mức , các khách hàng trong tiệm đều Trương thị, Trương thị chút tiến thoái lưỡng nan liền lắp bắp đáp ứng: "A, a, đương nhiên thành vấn đề , về sẽ với họ."

"Biết ngay thím thương cháu nhất định sẽ đồng ý mà, ôi chao, sớm thím nhiệt tình giúp đỡ như cháu chắc chắn sớm hơn. Người lúc chúng cháu mới mở tiệm khó khăn đến mức nào , nếu nhà giúp đỡ thì tiệm sớm mở lớn hơn ." Diệp Hạnh vỗ tay vui vẻ nhảy nhót , các khách hàng xung quanh cũng cảm nhận niềm vui của nàng nên cũng lượt khen Trương thị là thím bụng, cứ thế khen Trương thị đến mức nàng hể hả trong lòng.

về nhà chuyện , Vương Quý liền lập tức đánh tan cái ảo tưởng hể hả của Trương thị, "Chúng tìm đến sống một cuộc sống hơn, mới ăn mấy ngày điểm tâm làm việc nặng nhọc. Ta thấy nàng đúng là những lời đó tẩy não , chuyện như mà nàng cũng thể đồng ý!"

Không chỉ Vương Quý như , Đại Đầu, Nhị Đầu cũng lượt bày tỏ họ làm việc nặng nhọc, "Mẫu , giúp các nàng sửa tiệm , thà ở nhà nghỉ ngơi còn hơn, lúc xuân cày làm chúng con mệt mỏi rã rời . Hơn nữa, đợi tiệm sửa sang xong chúng đến chẳng cũng ."

Ba họ ngươi một lời một lời khiến đầu Trương thị nổ tung, nàng cảm thấy tại hai đứa con trai của giống nàng, suy nghĩ chuyện luôn nông cạn như , bèn gầm lên một tiếng: "Được , im lặng! Đại Nha, ngươi cho bọn chúng tại nhất định giúp ba con đó sửa tiệm."

"Đương nhiên là bởi vì nếu mặt bao nhiêu đều tỏ thái độ giúp đỡ, thì chúng trong mắt ngoài sẽ trở thành những họ hàng nghèo khó chỉ lảng vảng kiếm chác, tiệm của nàng mở lớn hơn chúng càng dễ dàng đến để bám víu. Ngược nếu chúng bỏ công sức , nhắc đến thì tiệm cũng một phần công lao của chúng , chúng làm gì trong đó thì ai cũng khó mà gì." Đại Nha lập tức hiểu rõ mấu chốt của vấn đề, hơn nữa công việc nặng nhọc làm thể đến lượt nàng, vì nàng còn mang theo giọng điệu khuyến khích mà lời .

Dương thị xong liên tục gật đầu : "Ngay cả Đại Nha còn đạo lý mà các ngươi mà còn nghĩ . Hơn nữa tiệm đó đều sẵn , chẳng qua chỉ là hai gian gộp thành một gian, thể chuyện gì lớn lao , làm cho xong bề mặt sẽ vô vàn lợi lộc."

Đan Đan

Ngay cả Dương thị lên tiếng, Vương Quý và Đại Đầu, Nhị Đầu cũng đành cúi đầu miễn cưỡng nhận lấy công việc , trong lòng họ tự an ủi , đợi tiệm sửa xong nhất định họ mỗi ngày đều ăn ngon ở tiệm, còn để ba làm thuê đó dâng rót nước phục vụ. Nghĩ đến những điều , trong lòng họ cảm thấy khá hơn một chút, nhưng đợi khi thật sự đến tiệm bắt đầu làm việc mới phát hiện đơn giản như .

"Hạnh nhi, chuyện gì thế ?!" Vương Quý thấy chủ tiệm cũ bên cạnh đang đợi y cùng hai đứa con trai giúp đỡ chuyển một đống lớn đồ đạc, y suýt nữa cãi với lão già đó, "Sao đồ đạc của tiệm bên cạnh vẫn chuyển , còn giúp họ chuyển đến một con phố khác nữa chứ."

Diệp Hạnh tiếng Vương Quý than vãn lớn tiếng suýt nữa bật , làm nàng thể đơn giản chỉ để họ giúp sửa tiệm, nếu họ thực sự dốc sức thành công việc thì chẳng hỏng bét . Hóa Diệp Hạnh để thể thuận lợi khiến tiệm bên cạnh nhanh chóng chuyển , cũng là hành hạ cữu cữu lười nhác và các đường ca của nàng, nàng cố ý thỏa thuận với chủ tiệm bên cạnh rằng việc chuyển cũng do nàng lo liệu, vì thế chủ tiệm bên cạnh còn chủ động bớt cho Diệp Hạnh mười lạng bạc và vui vẻ đồng ý.

"Cậu, đừng lớn tiếng như , để ông thấy nhỡ đổi ý bán tiệm nữa thì , ông ở trong phủ thành quen đấy." Diệp Hạnh huých y một tiếng, kéo y sang một bên lừa , "Chuyện là thế , việc kinh doanh của tiệm ông lắm, nhưng chịu nổi tiệm tương đối lớn, vị trí cũng , cứ nhất định đòi chúng cháu giúp ông chuyển đồ, dọn dẹp mới chịu bán tiệm cho cháu. Cậu và các đường ca cứ giúp đỡ một chút, chuyển đồ đến nhà ông , nếu thời gian cháu cũng xắn tay áo lên làm!"

Loading...