Trọng Sinh Nông Môn: Đại Tỷ Trồng Trọt Làm Giàu - Chương 100
Cập nhật lúc: 2025-09-26 10:56:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi đến tiệm ăn Diệp nương tử, trong tiệm đang nhiều xếp hàng mua hộp bánh hoa tô, một còn cầm tay sữa mà uống, hương vị ngọt ngào khiến Dương thị và những khác đều nhịn nuốt nước bọt. Mặc dù họ rút kinh nghiệm , ăn sáng khi đến, nhưng trong lòng vô cùng tự tin kế hoạch , lát nữa mặt Diệp Hạnh dù thế nào cũng sẽ chia điểm tâm trong tiệm cho họ nếm thử. Đại Đầu và Nhị Đầu thậm chí còn chằm chằm những món điểm tâm trong tiệm, thầm ghi nhớ lát nữa ăn những món nào.
Người dẫn đường thấy bên ngoài tiệm chỉ Đại Nữu và Xuân Ni đang bán hàng, liền lớn tiếng gọi về phía :
“Diệp tiểu nương tử, ngoại tổ mẫu, cữu phụ cữu mẫu cùng chư vị biểu biểu tỷ của nàng đến thăm !”
Đại Nữu và Xuân Ni ở cửa , Đại Nữu lắc đầu khó hiểu lẩm bẩm: “Ta từng thấy nhà ngoại của Diệp Hạnh tỷ tỷ, Tết năm nay thì họ đến một chuyến, trong làng đều là đến để kiếm chác.”
Xuân Ni liền họ mời mà đến nhất định chẳng chuyện gì , thế là gật đầu với Đại Nữu chạy trong tìm Diệp Hạnh và Vương thị. Diệp Hạnh nãy thấy ở phía gọi , đợi đến khi Xuân Ni miêu tả hình dáng và lượng đến, Diệp Hạnh cuối cùng cũng xác định là Dương thị và Vương Quý cùng những khác. Nàng ngờ họ nhanh chóng hồi thần mà đến bám víu nữa, đúng là cao dán da chó bám dai như đỉa, gỡ .
“Thế thì làm đây, trong làng hai nhà chúng mười mấy năm nay qua , nhưng ở phủ thành thì . Giờ bên ngoài nhiều khách hàng như , Trương thị giỏi giả bộ, e là bên ngoài giờ đều nghĩ mối quan hệ của chúng đến nhường nào.” Vương thị cau mày , nàng thực sự chịu nổi cái vẻ làm bộ làm tịch của nhà họ Vương.
đợi Diệp Hạnh nghĩ đối sách, nàng thấy tiếng Vương Quý bên ngoài, “Cô nương, chúng mang đồ đến thăm họ, mau cho chúng .” Diệp Hạnh lúc bên ngoài đông khách, phủ thành mỗi ngày cứ qua những chuyện đó, nếu nàng ngoài bịt miệng họ thì dù nàng muôn miệng cũng khó mà rõ chuyện. Liền vội vàng cầm lấy món điểm tâm làm sẵn, bảo Vương thị cũng dẫn Diệp Đào ngoài, họ diễn kịch, thì họ cũng diễn cho , chuyện còn cần tính toán lâu dài.
Đợi Diệp Hạnh bưng điểm tâm đến cửa, mặt nở nụ , thấy Vương Quý và Trương thị liền : " Cữu phụ , cữu mẫu các vị đến đây, đáng lẽ là bậc tiểu bối đến thăm các vị chứ, đợi Nương rảnh rỗi sẽ để nàng dẫn , chứ đường. , đây chẳng lẽ là…”
Mấy phút Diệp Hạnh nhất thời nghĩ cách nào để đuổi họ , chỉ nghĩ đến việc bây giờ sớm rõ mối quan hệ thực sự giữa hai nhà cho ngoài từng chút một, thế nên dù nàng đoán phụ nữ già Vương Quý chính là Ngoại tổ mẫu , nhưng vẫn cố tình tỏ vẻ nghi hoặc Vương Quý và Trương thị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/trong-sinh-nong-mon-dai-ty-trong-trot-lam-giau/chuong-100.html.]
“Đây là Ngoại tổ mẫu của con đó, bà vì gặp con mà một chặng đường dài.” Trương thị phản ứng nhanh nhất, vội vàng giúp Diệp Hạnh giao đĩa điểm tâm cho Đại Nữu, kéo nàng chuẩn hàn huyên chuyện nhà.
Đan Đan
Lúc , khách hàng trong tiệm đều xì xào bàn tán, Diệp tiểu nương tử nhận cả Ngoại tổ mẫu, còn đường đến nhà . Diệp Đào theo phía thấy mấy họ trông cũng xa lạ, xem đó là sự thật lừa , Diệp tiểu nương tử với nhà ngoại của nàng xa lạ đến thế. Vậy thì hôm nay cả gia đình họ cùng đến cửa e là cũng để bám víu quan hệ thôi.
Diệp Hạnh để cho Trương thị tiếp tục những lời nước đôi để mê hoặc ngoài, liền thuận miệng đáp: “Chắc là gặp khi còn nhỏ, chỉ là trí nhớ của lắm, chút nhớ . , mợ và các biểu biểu tỷ thì Tết năm ngoái mới gặp, nên nhớ rõ, thì cữu cữu trông giống Ngoại tổ mẫu, trách gì giống Nương lắm.”
Người nhà họ Vương Diệp Hạnh và khách hàng bàn tán, chút ngượng nghịu, Trương thị mấy chen lời gì đó đều Diệp Hạnh cắt ngang, thấy mối quan hệ làm rõ gần như đủ liền vỗ đầu một cái : “Con xem cái đầu óc , nghĩ đến Ngoại tổ mẫu đường xa mệt , mau sân nghỉ , tuy nhỏ nhưng vẻ các con dọn dẹp tươm tất, cuối cùng cũng tận mắt thấy , trong lòng cũng yên tâm .” Nói xong Diệp Hạnh liền bảo Xuân Ni dẫn nhà họ Vương sân nhỏ phía , Diệp Hạnh còn quên cảm ơn dẫn đường, và dặn Đại Nữu đưa cho y mấy phần điểm tâm, vẻ chu đáo ân cần của nàng giành ít lời khen ngợi từ khách hàng. Tuổi nhỏ mồ côi cha theo đến tiệm sinh sống, giờ đây cuộc sống khấm khá còn rộng lượng đón nhà, thật tồi.
Điều giống với những gì Vương Quý và họ tưởng tượng ở nhà, họ còn kịp phô bày những món đồ mang đến mặt ở phủ thành, thậm chí còn kịp giải thích với khách hàng vì hai nhà lâu nay liên lạc, Diệp Hạnh làm kéo họ trong e là để tạo ấn tượng cho ngoài rằng hai nhà thiết. Vương Quý chút sốt ruột, tiếp tục dây dưa trong tiệm mặt , nhưng Dương thị vội vàng kéo áo Vương Quý : “Ngày tháng còn dài, nàng cũng thể nào cũng cho chúng chuyện, tiên đừng làm cho mối quan hệ quá căng thẳng.”
Khi đặt một chân sân, Dương thị liền cố ý vẻ hiền từ : “Đây chính là cái sân nhỏ của các con, tuy nhỏ nhưng vẻ các con chăm sóc tươm tất, cuối cùng cũng tận mắt thấy , trong lòng cũng yên tâm .”
Vương thị ôm Diệp Đào thì mặt sa sầm, nàng mặc kệ chịu đủ giày vò khi xuất giá, giờ giả vờ quan tâm mà gì. Nàng đặt Diệp Đào xuống bảo con bé tự phòng sách, nhưng Dương thị tiến lên kéo Diệp Đào : “Lần về đặc biệt bảo chị dâu con làm cho Diệp Đào một bộ y phục mới, con và Diệp Hạnh hai con mang theo đứa nhỏ như đến tiệm dễ dàng. Thế nên ngoài việc mang thịt mang rau đến cho các con, chỉ cần tiệm việc thì cữu phụ cữu mẫu con thể đến giúp đỡ , các biểu biểu tỷ cũng thể tùy lúc đến đây. Sau tiệm cũng cần tốn tiền thuê giúp việc gì cả, trong nhà là đủ .”
Vương thị mặt liền lạnh thêm hai phần, quả nhiên là chuyện , họ đúng là quyết tâm nhúng tay việc kinh doanh tiệm điểm tâm. Nàng tưởng rằng bao nhiêu chuyện trải qua, nàng thất vọng đến cùng cực với nhà ngoại gia, ngờ giờ đây những lời giả tạo của Dương thị vẫn tổn thương. Thế là nàng dùng sức kéo bàn tay nhỏ bé của Diệp Đào khỏi tay Dương thị, mặt cảm xúc : “Cái tiệm nhỏ bé của dám làm phiền ca ca và tẩu tẩu đến tiệm làm giúp việc. Huống hồ những cũng quen việc , giờ bắt họ rời chẳng là phí hoài thời gian .”
Trương thị lập tức thuận nước đẩy thuyền : “Chuyện đó cũng , họ vẫn thể tiếp tục giúp việc, nhưng dù họ cũng là ngoài. Ta và ca ca cùng ba đứa trẻ đều thể luân phiên đến tiệm để giúp các con giám sát, đảm bảo họ dám lười biếng gian lận.”