“Sau , bệnh, sốt cao đến mê man. Bà nội cho uống nước vôi, suýt chút nữa hại c.h.ế.t . Nếu bố đến kịp, lẽ c.h.ế.t trong núi sâu .”
Trải qua cú sốc đó, khi bố đón về, bắt đầu trở nên cực đoan.
Tôi thích tiền, yêu tiền, mê tiền, coi tiền như mạng sống.
Tôi thề, sẽ bao giờ nghèo nữa.
Sẽ bao giờ nơi đầy rẫy rắn rết côn trùng đó.
Vì , khi nhà phá sản, bố moi hết tất cả tiền tiết kiệm của , khiến đầu tiên phát điên.
Kết quả là, đập phá văn phòng của Phó Bách Thanh.
Đây là thứ hai.
Phó Bách Thanh lấy một bản hợp đồng.
Đưa cho .
“Bảo hiểm, đầu tư một nghìn vạn tệ, thụ hưởng là em. Năm năm , em thể từ từ rút . Cho dù ly hôn, bản hợp đồng bảo hiểm cũng bất kỳ vấn đề gì, em thể mang nó .”
Phó Bách Thanh lấy một bản hợp đồng khác: “Thỏa thuận tài sản hôn nhân, từ giờ phút trở , khoản nợ vợ chồng do một gánh vác.”
Anh kéo tay , ấn dấu vân tay.
“Tôi sẽ để em gặp bất kỳ khó khăn nào.”
“Như , em thể yên tâm ?”
“Đừng ly hôn, ?”
Phó Bách Thanh từng chút một hôn nước mắt , “Để đại tiểu thư của chịu khổ, nỡ…”
---
Đêm khuya, Tô Nghệ Khanh ngủ say.
Dưới gối vẫn còn đè bản hợp đồng đó.
Phó Bách Thanh an ủi cô xong, bước khỏi phòng ngủ, sắc mặt lập tức sa sầm.
“Đứa nào cái miệng tiện thối chạy đến bên tai cô buôn chuyện ?”
Người đối diện im lặng gì.
Một lát :
“Là Từ Dực Thần… và cả .”
Người là Lục Tường.
Đã theo Phó Bách Thanh nhiều năm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/tro-thanh-vo-yeu-cua-doi-thu/chuong-11.html.]
Chính chuyện phá sản với Tô Nghệ Khanh qua điện thoại, hơn nữa cửa lật tung vali của Tô Nghệ Khanh, kết quả tát sấp mặt.
Phó Bách Thanh an ủi Tô Nghệ Khanh xong, liền ngay trong đêm lôi đến mặt để giáo huấn.
Hắn cúi đầu, thái độ của mắc đại tội, “Đại ca, xin …”
Đây là đầu tiên Phó Bách Thanh dùng ánh mắt lạnh lẽo , “Có nữa, tự mà cút.”
“Vâng.”
Lục Tường phục, nhưng dám gì.
Phó Bách Thanh nhạy bén đến mức nào, “Có gì, ?”
“Cô rõ ràng là kẻ tham tiền như mạng, đáng lẽ thử sớm hơn… một phụ nữ như ——”
Thấy ánh mắt lạnh lẽo của Phó Bách Thanh, Lục Tường ngậm miệng.
Phó Bách Thanh vắt chéo chân, nghịch dải băng từng quấn quanh cổ tay Tô Nghệ Khanh, “Gửi cho Từ Dực Thần một lời, đủ bản lĩnh, thì đừng hái đóa hồng đó. Đã hái , dù đóa hồng đ.â.m c.h.ế.t , Phó Bách Thanh cũng cam tâm tình nguyện.”
Lục Tường run lên.
Đây chỉ là gửi lời cho Từ Dực Thần, mà còn là cảnh cáo chính , bớt xen chuyện của khác.
Hắn theo Phó Bách Thanh dậy sớm thức khuya nửa tháng nay, biến Phó thị thành một miếng mồi béo bở, nhử cho các đối thủ ẩn trong bóng tối đang rục rịch tay.
Cũng loại bỏ một kẻ gió chiều nào xoay chiều .
Hắn từng đề nghị, để Phó Bách Thanh nhân cơ hội , thử lòng vị đại tiểu thư .
giờ .
Cho dù Tô Nghệ Khanh những tổn thương trong quá khứ, e rằng đàn ông mắt , cũng nỡ để đại tiểu thư chịu dù chỉ một chút khổ.
Nói trắng , những đứa trẻ từ cô nhi viện như bọn họ, ai mà quần áo từng côn trùng bò qua.
Ai mà từng khác bắt nạt.
Ngay cả bản Phó Bách Thanh, cơm thiu canh ôi cũng ăn bao nhiêu .
đại tiểu thư thì .
Đại tiểu thư ức hiếp, Phó Bách Thanh đau lòng.
Đại tiểu thư nhét côn trùng, Phó Bách Thanh hận thể diệt sạch cả nhà lũ côn trùng.
Tóm , đại tiểu thư chịu một chút khổ, liền đau đến sống bằng chết.
là một cặp tình nhân 'chó chết', vợ chồng 'chó chết' trời đánh.
Lục Tường chán nản về.
Phó Bách Thanh lắng tiếng tích tắc của đồng hồ, nhắm mắt .